Trên giang hồ bắt đầu lan truyền về một nhân vật trẻ tuổi hoành hành ngang ngược, áo đen chân trần, mái tóc rối bù như sao chổi vụt sáng. Hắn dắt theo một con hắc hổ khổng lồ to gấp đôi hổ thường, đầu tiên chạy về phía nam đến Thượng Âm học cung, sau đó xông thẳng về Bắc Lương. Suốt đường đi, hắn chưa từng chủ động hại người, thiếu niên ít nói ít cười, không làm chuyện hành hiệp trượng nghĩa, cũng chẳng phải kẻ ác ỷ võ hiếp người. Nhưng nếu có kẻ chủ động gây hấn, chặn đường, thì cho đến nay, không một ai giữ được toàn thây. Thiếu niên áo đen giống như Lạc Dương áo trắng của Bắc Mãng vương triều, thế không thể đỡ. Nhiều kẻ non nớt không biết trời cao đất dày trong giang hồ thấy hắn đơn thương độc mã, tự đánh giá sức mình, cho rằng có thể lấy hắn làm đá lót đường để tích lũy danh vọng, phần lớn đều bị xé nát tứ chi, hoặc bị hắc hổ nuốt chửng. Mỗi khi một người một hổ đi qua, các đại môn đại phái ở địa phương có chút tin tức đều án binh bất động, răn dạy hậu bối trong tông môn không được đến xem náo nhiệt. Trong thời gian này, lại có sáu bảy toán sát thủ không rõ lai lịch nối gót nhau kéo đến, kết cục lại càng thê thảm hơn, thiếu niên kia vốn đao thương bất nhập, một thân sức mạnh vô cùng lớn, có thể lật thuyền phá thành.

