Logo
Chương 915: Bồ Tát qua sông (2)

Hán tử ăn xong mì, đặt đũa lên miệng bát, lắc đầu nói: "Không giỏi giảng đạo lý. Ngươi muốn thì cứ đánh một trận là được."

Đánh với ngươi? Hồng Kính Nham hoàn toàn không bắt lời, tự hỏi tự đáp một cách bình tĩnh: "Kẹp Hoàng Hà qua Thiên Môn, ta cũng làm được, dĩ nhiên là sẽ tốn sức hơn. Nhưng Lý Đương Tâm phải tuân thủ quy củ, như hắn sẽ không trút nước Hoàng Hà xuống đầu mọi người, không muốn mà cũng không dám. Đổi lại là ta, thì muốn thoải mái thế nào sẽ làm thế đó. Đạo nhân chú trọng ngẩng đầu ba thước có thần minh, tăng nhân muốn thành Phật, tất phải có Phật trong tâm. Nói cho cùng, người của tam giáo đều là mượn thế mà thành. Đã mượn đồ của lão thiên gia, cũng như bá tánh vay tiền, cầm của người thì tay mềm, cả người không tự tại. Những kẻ dám vung tay quá trán thì thành bàng môn tả đạo hay dã hồ thiền. Nói cho cùng, trường sinh và tự tại của bọn họ, trong mắt ta đều không phải là tự tại thật sự, còn như Nho gia xả thân thủ nghĩa thì lại càng là cái lồng của kẻ đọc sách. Rốt cuộc, duy chỉ có võ phu dĩ lực chứng đạo mới là sảng khoái."

Mở khóa toàn bộ truyện!
Tải ứng dụng để tiếp tục đọc chương này và truy cập nội dung độc quyền.

Quét mã QR hoặc nhấn vào nút để tải ứng dụng