Khi Lý Lạc và nhóm của hắn đi qua đài truyền tống, rời khỏi Ám Vực, một lần nữa đặt chân lên thế giới bên ngoài, bọn họ ngắm nhìn bầu trời xanh biếc mây giăng cuồn cuộn, cảm nhận làn gió mát thổi tới. Trong đó, đã không còn chứa đựng năng lượng tiêu cực khiến người ta ngột ngạt, đồng thời những tiếng thì thầm quỷ dị văng vẳng bên tai cũng hoàn toàn biến mất.
Tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm như trút được gánh nặng, thân thể căng cứng lúc này dần dần thả lỏng.
Chuyến đi Ám Vực lần này, đối với Lý Lạc mà nói có thể xem là nguy cơ tứ phía, riêng chân ma dị loại đã gặp không dưới năm lần. Mặc dù cuối cùng là hữu kinh vô hiểm, nhưng điều này vẫn khiến mọi người có chút kinh hãi.