Trần Bình An đi theo Phương Thế Thành, rất nhanh đã lướt qua đình đài ao nước.
Ngay khi hai người vừa rời đi, chỉ còn lại một bóng lưng, trên đình đài có một thiếu nữ vô tình trông thấy.
“Người kia... không phải người của Phương gia chúng ta à?”
“Chắc vậy! Kệ hắn đi.”