Ánh mắt Đoạn Hoài Ca chậm rãi rời đi, lộ ra vẻ mặt bất lực…
Thu Thu à Thu Thu, lần này không trách Sương Giáng quá nhẫn tâm, chỉ có thể trách ngươi quá nghịch thiên… Ngươi xem, nàng khó khăn lắm mới hạ quyết tâm gọi ngươi đến cứu viện, kết quả ngươi cứu viện chẳng được tích sự gì, đâm lén nàng thì lại rất hăng hái…
Cuối cùng còn hại nàng sơ ý bị trượt dốc mà lao qua gờ giảm tốc… Nhiều oán khí như vậy không trút lên ngươi thì trút lên ai? Chẳng lẽ lại trút oán khí lên ta sao?
"Đoạn Hoài Ca, ngươi dám phản bội ta! A Hàng, ngươi đừng chỉ đánh ta chứ… Còn Tiểu Khương nữa, nàng cũng đang giả chết!"