Cửa phòng “rầm” một tiếng đóng sập lại.
Ngô Thanh Nguyệt mềm nhũn người ngã xuống đất, nhìn danh sách sính lễ vương vãi trên sàn, rồi đột nhiên bật cười khe khẽ.
——Hóa ra trong mắt phụ thân, nàng trước nay chỉ là một quân cờ…
Chỉ chờ được giá để bán đi.