Logo
Chương 3007: Đoạt lại đất đã mất, mồi nhử, núi dựa núi đổ (4)

La Hải Đường đứng một bên thấy vậy, trên mặt lóe lên một tia hổ thẹn:

“Phó đạo hữu, chuyện này là lỗi của ta. Là ta bị thù hận làm mờ mắt, cố chấp muốn báo thù Chu Tước bộ lạc, mới suýt chút nữa đặt Vĩnh Huyền vào hiểm cảnh.”

Phó Trường Sinh vẫy tay:

Mở khóa toàn bộ truyện!
Tải ứng dụng để tiếp tục đọc chương này và truy cập nội dung độc quyền.

Quét mã QR hoặc nhấn vào nút để tải ứng dụng