Thẩm Thanh ngủ một mạch đến chiều năm giờ mới tỉnh giấc. Sau một giấc ngủ dài, thân thể nàng cuối cùng cũng có chút sức lực, dù vẫn còn hơi ê ẩm, nhưng so với trước khi ngủ đã tốt hơn rất nhiều.
“Tỉnh giấc rồi sao?” Trần Tri Bạch nằm bên cạnh xem điện thoại, nghe thấy động tĩnh bên cạnh, hắn quay đầu nhìn sang, thấy Thẩm Thanh đã tỉnh giấc, liền mỉm cười nói một câu.
“Ừm, tỉnh rồi.” Thẩm Thanh gật đầu, trong lúc nói chuyện, nàng ghé sát lại, dùng tay ôm lấy Trần Tri Bạch.
Bởi vừa mới được ân ái, nên khí sắc toàn thân nàng hiện giờ cực tốt, vừa thanh lãnh lại vừa mang theo một nét quyến rũ.