Logo
Chương 776

Tiểu Miêu thấy cảnh này cũng bộc lộ bản tính, hóa thành bạch hổ rồi nhảy xuống nước.

Hổ cũng là loài bơi giỏi.

Tiêu Tử Phong nằm trên ghế, nhìn xuống phía dưới, mây trắng cũng không che được tầm mắt của hắn. Hắn nhìn bông hoa tương tự do mình tạo ra, nhưng cuối cùng vẫn không giống hoàn toàn…

Chúc Long lắc lư một lúc rồi lại trồi lên khỏi mặt nước.

htc mmí Pohgn T uiêT .ômi
giống bắp .gôn mt của ngb nh nưh vùng gtôrn
iTuê hiêgnm úct Phong l.ên Nghe T nh li này,
cơ imú hc có ưgnNh t,í đến không cũng gLno ngb nhắc ct cũng nên Nnâh gbn, na. nghĩ gĩnh ibt có huni ãđ cđ àhi ngđú, gnưiơ i.mú tth tmhê ngươi 8 ngươi chế at phú, óc li s li: trả iênth múi àvi giúp quá at nhất ò,nlg 8 hn lẽ v cCúh cơ
Têiu i.h Tử ihu muốn oghnP khó yV nưigơ ?gì
gt khẽ nhPgo .đu iTuê Tử
àl Đo Phong êuTi tếh nnh T yàn. được nhchí igi cm của hinTê ưngi óin
đấm, Hắn :hi istế tch nm
ưcrt ngươi Có iph iv như tội này?” ta ếht đắc at nên ãđ cơih mi ưgniơ đây
mãnh. tyh uiT thì ri nụ cười ânnh nở rnah hc uiêM iđ một
vậy s óc nhtàh ln làm hmt Tiêu Nhngư nhập T ca Phong dần, ngươi. ca Ý nđế tch inưgơ mt hnưg phần òah nói: b íhc hn i.gi tiêu s ht hoa thế
ơgưni hnn vào tếh at gưNiơ ht uht có tngor của giới kôhgn?
útb đc ngb htân yâc iR nôkgh nvă óc ra it,b ta lmà ,g t vân ìg nh óc ,xaư mt chỉ oha bút gđnư nghn c yl .nnêhi g
óc 2 tng Tiêu Pongh úmi, mđế ntg 9 tầng, tng Tử ngc úim. mi
ir. ếtBi lời: hCúc ngoL trả
qyu it inTêh tc được áhck. bn đưc gnêynu íkh tn mt s mc nnh mc nhn t ư,ngi gcnũ honà tếh cảm nith ct hơn, hnn của ưcđ “Ta Đo iig
Phong trong ayth iđu cm thấy êiTu T đi .lgòn óđ Đgn hti,
cm, nghĩ lấy ysu gõ uvt ìrhnt cm mình. nh ca móng nLog nói áuq hCúc v voà
v?y ?osa nuych Sao ìg óC
khựng cưi gnađ ư,ic Tử hgưnn Phong bỗng li. Têui n
t,a iv ac li là tth htích ơiNgư nưngh ngươi câu n.ngo ntg gnũc gii trả rồng
đi rtcư đây.” aT
cưc at ayh thịt ưgNơi gi.ơnư ác để nòc iv ìmhn êrtn cắt bảo
hCúc hcác ión “Sở r.ng thích mt hnt ếgit Lngo inn.êh
...
yàn thấy T cố chọc hngPo con gnr mình. trêu cảm thìn Tiêu
tnhâ điu àyn? thế ta đưc aSo sao mình?” không th nikh th Ti
il gưnht chẳng ht oàn nũgc nkhgô yâg cho Li bình Lần câu là mt tr hắn, ln lẽ as?o chuyện để nói nh !đó được
óc. thì nếđ, nnưhg ,bgn ânht hngn onà ht có r,i phải ch đúng ,đó gnđ cần ưhn noàh iác tm ôhgkn hảo À iph cần ìht
htì gian s iht hôt.i hC mt thêm n
cm lại, gohnP tái nâth a.n Tử Tiêu cgái th được sinh tr như mc nhn mình nl được
rtgôn gôhnk ta đc 001 nếđ .ri đã giưnơ miú hơn hoc nhì,n ókh iunh thêm êtmh n,hé tht uến dày ìht Nió làm bụng
Nhưng…
ngoài “Hắn íthc ol ưnh h y,v l.m lng ênn ra Ta ếht oà.n uâl s nió cch ũncg bn mex mất
.ika lên bắt ntâh thể hcúC Long mc bút uđ vẽ
vấn dùng Tiêu quét đi. đgan hìmn áhpt này, usa thấy ,ìg hin đ khi thức thần hn tm thế ếth igi T ri giới qua ônghk tgorn ,nđ ohngP hỗn đhn iga
mt s tắc ếht inht, Qyu ôghkn th ơh.n aT nhbì gi nêy tuy thời. mc hnn hoàn Đạo trong bây giới ch hưnng nrg, ,ươgni na thiện toàn không àohn v,n ca ta nhơ và rnt Thiên
ơưNgi inưg lmà iđ với b at sao cáhk ob ?này pg dng
ãhy inX dừng !cbư
ãđ có 8 vào hnât nhìn thể nvgù múi mt, cChú bg.n “Cơ trước ơc. bụng gonL
hegn T suy xong Tiuê úcl. hgnoP tm nghĩ
ohàn chỉnh, htế Việc htế Đây giới của hoàn ntà àyn òah ,oh áchk vào ếht ht ak.i không iig hoàn cnũg phn đại àl háp ntào oĐ một vi igi những hắn. Tniêh
nâh!n sắp giưN đi rời ir nêTi sao?”
nhận khỏi niệm ra ox,gn hc ri đây. ý tm uêiT có là Tử th hPogn nc iNó
ùgvn ri Và hn đất têrn uv. tux hoang ihn một
18 aSo imú bụng nà?y thế ơc li có at
ri cùng, ivà nlé àlm Cuối hycun lút riêng ac mnìh nó có thể
cử uKi nđg A đến ac uônl gnt .hn chú ý
ni.x nl êThin iđu chút uc uy xen chnh ión imê,hgn ngig oĐ
hknôg ng,i ht iêuT àml ếch cơ hgnoP ynà ggn ht T úmi uđi th cơ c ikm ibến .tm khiển gnnhư áthp bng hiện cơn 18
hnoPg cânh xoa tm giậm oax đt. T iêuT
thôi. im va l,i n,r cứng đi ơgniư ưcđ thường tr nhập ânTh ă.hkn này àl thể uĐi an ca là ơhn ơưign ahò hayt khó nên bìhn ,nhit nàoh icv
nr,g iv nco chCú cm ncg a?oS vn áo cm ut mạnh nl,ê mt gp mạnh nôkgh hỏi: nhđ iươgn o.á Sau gnLo ?à biến khi ,này ut at đến người hik ngiư mc inhên nhìh iv pih ta hthnà
tìh ri :óni Chúc trầm hgne mgnâ Long mt vy lúc
thích Hơn hcthí T mhcâ lmà đy àm hcl .ibếm S ir. gnũc ,an soa hỏi giọng b iuTê ãđ hìt cđư? vi sự gnoPh tb đó s
tm gnLo àv đó, lên iàv õg búa Chúc hn ln iác Sau mc yl .an
có ghnc đó l tri qua trước àm chynu ai đã đau ế.tbi ơgưtnh aki aT rt
tn ihns vậy, như it. số vì hnưNg òcn thế àny ihln óc thì knôgh thể igi
oànt, hnp là igi trước hn hoàn àov hòa igi đi sự àm tính đã ca Những ôghkn phải p.l iak hết iđ khuâ ưcđ sgn mt thế mất đc
bạo ưrTc ra nnhì âyđ s?ao Ngươi nhỉ?” nếđ uđâ có áot at thế
iđ htế tm của đ óc hc pn ovà ngotr gii Nên tr dung h,n thành ó.đ thể tếh igi
gnPho igó thy êTiu hnơ. cx rt bỗng âđy T mc xoà nên
gt it rồi h.c hk đu, mất T ngPoh Tiêu binế
.oànt y.v ,gì Ngươi vấn nôgkh rt chí có Tếh igi tmh àny không nc àlm na đ
óc rất s âđy lịch íhcht bất ignươ nh ưcrt Ta một sự.”
gvna uy giọng nbg có nghiêm lên. nhưgN inó tm êihnn
asu khc ha. nàho cvi đã thàhn bao Chẳng lâu
giơ tấm utx ênl, Hn mặt tay gương. mt hni trước