Logo
Chương 780

Khúc Âm nhắm chặt đôi mắt lại, tự nhủ phải cố chịu đựng.

Tiêu Tử Phong nhìn thấy nàng phối hợp như vậy, cũng không ngờ nàng lại nghe lời đến thế.

Hắn bắt đầu sử dụng sức mạnh của mình để tiếp xúc với luồng lực kỳ lạ trong cơ thể Khúc Âm, nhưng phát hiện tác dụng rất ít.

Dù luồng sức mạnh này giờ không còn nhiều, nhưng vô cùng khó xử lý.

phi nhm nùcg iuc iđ óc Phong rõ, ,thn tan T hnnâ hgni th Mị ngờ knhôg aM nàng. tức của óc người là đánh kẻ ếitb óin không ac .uđ ghưnn s iđ Tuiê Li lp
hit của hnm một ngn. crtư hắn ogrnt ơnh rất huin, nmh ncò hc gain Sc m
nhgn hìnn tm, Ma .li M Phong trước đó crtư dn àvo dần mhc mhc rt ũgnc ayqu Tiêu ýk T c
vn T uTêi nhgPo lực kết gnhc triển lượng, gtăn cưgn nếti .gì uq nghưn óc
đáp ôhngk hchák phn .n tr hcút đy M aM sáo
hc mạnh ac m.an nthì nhấn hn nói àov c Câu
yếu ưdi yn.à hiện sức nhgư ăngn Hn nh iđ nhm rt của htpá k kia luồng
kgônh tc sức êTui T úcth lại, Thy lgnu thể cm tux hgonP bế trục mhn ra hui thể yht .ànng khi đó không ơc có tuh ,qu khỏi tay
ênl l T nngh hki nkgôh cm k ?ngàn thy gnd hắn năgn ca oghnP átc iTêu
nghĩ tống ais àvo at khi cưtr iNươg rồi, ãđ ta rơi đó, truny cđư đi.”
rt rt cuc nam yah ưingơ h? là ?n tò “Ta người cũng hay òm,
óđ chế sc Luồng dn s ,nnăg nó hncg pá ,c mnh ca trước nd kh iul. hôkgn rút năng kỹ dần ncò
nđg hết m nh vn ,oàn Khúc ogà thét đy. không ùD
này, v l Lúc mt s M rõ aM ãđ áhn hãi.
xuống k hơn. Hn uys đất, ngồi hnĩg
hgNn].é Âm Thai như nh nChg âmhC [iKm Câhm mKi[ nDg],ươ
y.âđ mt ùd thiệp với igưn hn ,lnuy đại tiếp can nmh, unih h,ânn ưnh s rất ut ưrct họ gn.ia nc thời khi s ctr inết tăng sức - Trừ có đ bn được trong ca những Đi
it ếb ômn Nàng agnđ giờ li tu sao uaqn yâ?đ nhớ âyb õr nmìh ngr đến h,piá yunl
ơri iđ ikh hủy àl ihu cũng gếit oàv íhc k đáng gncù s sao "ngư.ơi at ,s ìv gnôhk nhnâ tmh idt ngươi. hnđ Ciu" cngũ quả th nhất ihp một được thật gơưNi ếtgi
dit txu inh Nàng ếibt iđ T ưnhng n,nàg những s tt tm vẫn để ãđ tn trước ư,nhpgơ chtú hi. gôhnk Phgno iuêt mhnì dng Tiuê c ìg
mlà muốn cnò ?na igơNư
gũcn đgn bo "h. người at gnĐ" có ngươi tưởng sau, ginư óc hc
Nhìn T nàgn ưci mc chtú ogPnh nnìh yth yth không .cgn mì,hn mm Tiêu inhk
s ca hgtáno yah gnkhô không. y âhnn túng, cvi ìv iđ nàgn ưcđ M màl bi chc mdá aM lgnú tth mình ht có hgnn
ràng nàng. T mục gđn hcđí kích hoPgn Têiu mâhc là đ óni ggin iv b,iếm
vô bình uNế được ràng lý thích mi an ìg trước ,đó ucnyh Không sự. sẽ nh óđ tống nruty êiuT ia iig lại hơn. goPhn đi od T àm
m thả h:i m lỏng, nàng mình mt, thể cm dn hty Khi hKúc ơc
tò nhân đại của giờ ?ai ,òm ta ơginư àl "Hiện rt
hủy Tử s mt có nhđ tiết chạm quyết Pgnoh v ĩngh tm nđế íb úh,tc êuiT hắn .dit th usy l việc kgnôh
knôgh quahn iig nl ếht vô àny vt nh ,iđ còn onà đn àm ntgro a,n .êibn ytha Cảnh xung
chỉ tiáh ànng tr rt nên ơri ovà on.l tr nhất nên lại uĐ dần nh ghnưn nurtg tiên, ràng, ơm c dn gnàn thể õr thời, h những ngtr Nhưng dgn hơn, c .rt thời
mng hoCà lại,” ni.ó y tr
Ch tnoà đã tcáh ơc Tiêu s,au Â.m ltá một ar T hoàn úhcK Phong khi th
dùng hNn cây sau Tiêu ht oàv T thấy mtì cch,á đã hia mình rtưc mt đưc .nnàg ikm, cơ câmh Phong một
ìnmh. hcák s Tuiê nnăg một Lúc của Tử yàn, gdn k noPhg
,túhc nghĩ ngohP êiTu suy ri yat. Tử vung mt
ìhnh T ưnh gvòn ar ,tya num mnhì: iah Phngo ekho Tiêu ca tm gdna ntâh grn aoyx
hgnn cđư htáp hếink àny thôi, ókh đau mà ếitng ênr àngn cm .hk hnôkg đến kìm ôhkng ra Ni chịu
mạnh iah lẫn hti nàng, đhn rtên huncy ct gưnh giằng chỉ yqu h nhận ý trình hntu àl ngr ra ađng ca gian. gnàn nh mà cơ ngc oc thể vi êthm nđơ có ux gnorT làm hn Khúc áuq nkôgh cs ,unha m lgun nd yà,n
nđ. hỗn iagn ưDi sức uqy úcKh ,mìhn thi ưgrnt hn tắc vi kháng ghưn đ miô Âm rtên ca htúc thể
ngạc, và notágh ri Hy là độn. nguy đi mi Ma đui M ýl. trong ihns hợp tdi igi cơ tyh này hkin nhận hn nihl với cgnũ thế nngưh
àngn giam đã tbếi mình cầm. àM b
rtia “Như mt ngiư đp đy, thy nhân pgohn và độ.” amn ngươi
hngc aT nơgưi vẫn là trước ti gì ,mhn nhân, tha nhận hiện nhưng rt mặt cả.” inưgơ đại
tếip ncgũ tục th sát. rõ ôgkhn quan ìv oas, Hắn chỉ óc
li trnug ayH b?cu nếđ vì aHy cm iơưgn bị ưgNiơ nâ? ynà obá àl ?íhc ànhth ép
gõ iưc gõ ưđa tay T iuêT :mm Pognh ,mc
iTêu tc ab hi. ar ilên đt âuc Phong T
ar đu nagy điều cả nàng. yx tt dưi yàn mt gĩnh Ngưnh lại,
cuối nùcg k i,th gnĐ àm gdn nd.g rit s úhcK ghmin năng m tác ac cũng ácc nh
“Ngươi s!ao xứng đáng ũncg
ra [Tạo miđ mái] ihot
ta th việc óc làm của àlm “Những nhân sao?” iđ ưđ,c cũng ơưign
ig gic hKi d.ài Nnhg là il âyb hkiến ,li khung hanqu cảnh riơ gci ếtk ngm .l vào ax nàng ,úhtc xảy vừa ngux rtnhì av qáu u,sâ t này tnh dậy m ngủ ra một tm Khúc tỉnh hưn
gnàhn T iuêT :hi chỉ ,mnhì vào nh ohPgn
nđ itrô không bniế qua. Tgnor gnày thời ,aing một đi nhưng sự nv ac nh óc
tm s hiện chúK ongtr ht Âm iig khí đó ,đu hnis ngdá iv Bên iv vẻ Mị ùgcn .tníh luồng mhn. cơ li đi rt thay aM nàng abn xut dn
M vy Ma .cưi kh nghe
htì h,nm gônc pg onà hip ta nìth tiếg mất mà mt ,nh đó htt tí,nh gynà Lỡ cười.” ếbit không cn ìtm kiếm hnda
nghe M Ma nhp nv nli yv l:i