Hào Môn Kinh Mộng II: Khế Ước Đàn Ukulele
Ân Tầm117
Lượt đọc4
Lượt thích0
Đánh giá
Tên khác: Tận Cùng Tình Yêu
Cô và anh bắt đầu đầy mờ ám nhưng chỉ giới hạn ở "Tình nhân dự tiệc". Trước mặt người khác, cô và anh quấn quýt yêu thương. Nhưng
sau lưng họ, cô và anh là hai người xa lạ, xa lạ đến mức chỉ biết tên họ và số điện thoại của nhau.
Đến một ngày anh gặp được mặt mộc của cô, đến một ngày cô trông thấy mối tình đầu của mình.
"Em còn yêu anh ta?" Ánh mắt anh dừng trên mặt cô.
Cô gật đầu. Anh điềm nhiên như không, "Được, tôi thành toàn cho em." Từ được đề bạt đến thăng tiến, từ bị bạn thân bán đứng đến
tìm được công việc khác, từ vật hy sinh đến gầy dựng sự nghiệp thành công. Cuộc sống của cô dường như đã không còn liên quan tới
anh. Rồi một ngày mối tình đầu của cô quay về, cô mới biết hạnh phúc nhìn như mật ngọt chỉ là khế ước. Giang Mạc Viễn nói, "Trở
lại bên tôi, tôi có thể cho em cái em muốn."
Trình Thiếu Tiên nói, "Thực ra em rất có năng lực, chỉ cần tôi cho em điểm tựa." Cố Mặc nói, "Chúng ta rất giống nhau, vì vậy phải
nương tựa đối phương mới đủ ấm áp." Cuộc sống đã định sẵn để cô gặp gỡ hai người. Một người với quãng thời gian tươi đẹp và rung
động, một người với năm tháng dịu dàng và ấm áp. Có điều cô không tài nào ngờ nổi, năm tháng dịu dàng và ấm áp kia lại là... một
trò chơi thương trường và tình yêu được sắp đặt sẵn.