Logo
Chương 1: Tiệm Nhỏ

Thiên Tần Đế quốc, là một trong bốn đế quốc lớn của Thiên Thần đại lục.

Ở Tây Nam của đế quốc có một nơi gọi là Huyễn Nguyệt Ma Sâm, bên trong Huyễn Nguyệt Ma Sâm có các loại ma thú, cũng có vô số linh dược khiến người ta thèm muốn, hấp dẫn vô số người tu luyện đến nơi này tụ tập.

Trong truyền thuyết, bên trong thậm chí còn có rất nhiều di tích thượng cổ thần bí, bất quá cơ hội cùng nguy hiểm đồng thời tồn tại, bên trong Huyễn Nguyệt Ma Sâm có ma thú cường đại, càng vào sâu bên trong ma thú cấp bậc càng cao, ở trung tâm Huyễn Nguyệt Ma Sâm còn có ma thú Thiên giai tồn tại.

Ở trong điển tịch của một ít thế lực cường đại còn ghi chép có thể có ma thú vượt qua Thiên giai tồn tại.

Ở rìa Huyễn Nguyệt Ma Sâm có một hồ nhỏ gọi là Thiên Ba hồ, cách Thiên Ba hồ khoảng chừng ba bốn mươi mét có một căn nhà hai tầng cổ kính, trên đỉnh cửa lớn có một bảng hiệu, bên trên bảng hiệu viết ba chữ to là “Mã Mãi Bì”.

Cửa tiệm có một ghế dựa, trên ghế có một thiếu niên nằm, thiếu niên này nhắm mắt, miệng ngâm nga một khúc nhạc không rõ, ngón tay còn gõ có tiết tấu trên tay vịn.

Lúc mặt trời lặn, thiếu niên từ từ đứng dậy, thu ghế dựa lại, đi vào trong tiệm, đặt ghế dựa sang một bên, đi đến quầy hàng ngồi trên ghế nằm sấp trên quầy hàng ngẩn người.

Thiếu niên này tên là Dương Phong, nam, 23 tuổi, từ nhỏ lớn lên ở cô nhi viện, sau khi tốt nghiệp trung học phổ thông thì đến một xưởng điện tử làm việc, thu nhập cũng chỉ có thể duy trì cuộc sống của mình, bởi vì không có sở thích gì đặc biệt, sau khi tan làm cùng lúc nghỉ phép cũng không có đi ra ngoài chơi, chỉ có ở nhà thuê chơi game, xem tiểu thuyết.

Đêm hôm xuyên qua, trên bầu trời sấm chớp đùng đoàng, mưa gió bão bùng… Ặc, dường như rất nhiều nhân vật chính của tiểu thuyết xuyên qua đều gặp phải tình huống này khi xuyên qua.

Ở trong một gian nhà thuê, Dương Phong nằm trên giường, nhìn điện thoại di động cầm trong tay, ngón tay thỉnh thoảng trượt nhẹ, miệng tặc lưỡi, thỉnh thoảng trong miệng vọt ra những từ ngữ hổ lang như “Hệ thống”, “Vô địch”, “Xưng bá”, “Hậu cung”.

Ngoài nhà gió lạnh gào thét, gió lớn đập mạnh vào cửa sổ, gió bão tàn sát bừa bãi, sấm chớp ầm ầm, lúc này có một tia chớp “Oành” từ trên bầu trời bổ xuống, mục tiêu thẳng đến căn nhà thuê của Dương Phong.

Lúc này Dương Phong vẫn còn đang say sưa đọc tiểu thuyết, đột nhiên sau một trận ánh sáng và đau đớn kịch liệt thì mất đi cảm giác.

Cứ như vậy, Dương Phong đã đến dị giới, giống như một số tiểu thuyết xuyên qua, Dương Phong xuyên qua cũng mang theo hệ thống.

Hệ thống này gọi là Hệ thống Thương thành, là tác phẩm của một siêu cấp đại thần làm khi nhàn rỗi, để cho người được chọn ở dị giới mở một cửa tiệm, bán ra đồ vật do hệ thống xuất ra.

Lúc xuyên qua, hệ thống đã cấp cho Dương Phong một cửa hàng hệ thống đã ràng buộc cùng một gói quà lớn.

Dương Phong biết được từ hệ thống, cửa tiệm này là đại năng dùng tài liệu phi thường trân quý luyện chế mà thành, trừ bỏ đại năng chế tạo ra hệ thống kia thì cơ bản không ai có thể phá hủy, hơn nữa lấy cửa tiệm làm trung tâm trong vòng 100 mét, Dương Phong chính là chủ tể vô địch, chỉ cần một ánh mắt cũng có thể làm người khác hồn phi phách tán.

Như vậy có thể bảo đảm an toàn tánh mạng cho chưởng quầy này, bất quá cũng không phải vạn năng, bởi vì hiện tại Dương Phong là phàm nhân không có chút linh lực nào, hắn không thể dò xét tư tưởng cùng thực lực của người khác.

Cửa tiệm chia làm hai tầng, tầng một là khu bán hàng mở ra bên ngoài, tầng hai là khu nghỉ ngơi của chưởng quầy không mở ra bên ngoài.

Ở khu bán hàng tầng một chỉ có quầy hàng cùng kệ hàng phía sau quầy, lúc này trên kệ hàng đặt ba bình sứ cùng một cái hộp gỗ hình chữ nhật, trong ba bình sứ có hai loại đan dược, hai bình Hồi Xuân đan cùng một bình Hồi Khí đan.

Hồi Xuân đan phàm phẩm: Đan dược khôi phục vết thương không trí mạng, người dùng dưới Vũ Linh có hiệu quả, giá bán 20 kim tệ một bình.

Hồi Khí đan phàm phẩm: Đan dược khôi phục đầy linh lực, người dùng dưới Vũ Linh có hiệu quả, giá bán 20 kim tệ một bình.

Nói chung đan dược bình thường một bình là 10 viên, trừ đan dược đặc thù.

Mà bên trên hộp gỗ viết Tinh Đào kiếm pháp, kiếm pháp vũ kỹ này cũng giống như đan dược, là hàng bán ra mở ra được trong gói quà lớn hệ thống cho Dương Phong lúc mới xuyên qua.

Tinh Đào kiếm pháp hoàng cấp: Kiếm pháp này tổng cộng có bốn chiêu Trọc Lãng Đào Thiên, Bạo Triều Phiếm Lạm, Nhất Tà Thiên Lý, Vạn Lưu Quy Tông, giá bán: 100000 kim tệ. Bên trong phối hợp một quyển sách cùng một ngọc giản truyền công, sau khi sử dụng ngọc giản người sử dụng có thể lập tức có được thực lực tiểu thành của công pháp này, sau khi sử dụng ngọc giản sẽ tự động tiêu hủy).

“Đinh, hệ thống phát ra nhiệm vụ chủ tuyến: Bán ra một món hàng, khen thưởng 50 điểm, linh nguyên 10 điểm, cơ hội rút thưởng hai lần, mở ra một bộ phận chức năng của hệ thống thương thành.”

Dương Phong đang nằm sấp trên quầy hàng ngẩn người đột nhiên vui mừng nói: “Hệ thống, rốt cuộc ngươi cũng phát ra nhiệm vụ, xuyên qua đã bảy ngày, bây giờ ngươi mới phát ra nhiệm vụ.”

Hệ thống: “Ký chủ, nhiệm vụ cần kích phát mới phát ra, cụ thể xin ký chủ tự mình tìm hiểu.”

Dương Phong: “Lại là tự mình tìm hiểu, nếu như tự mình tìm hiểu có thể tìm hiểu ra được thì ta còn hỏi ngươi sao? Hệ thống, ngươi nói cho ta biết đi!”

“Xin ký chủ tự mình tìm hiểu.” Hệ thống không chút động tâm nào trả lời.

Dương Phong: Trong lòng tiểu bảo khổ sở nhưng tiểu bảo không nói. Tâm thần tiến vào hệ thống, lúc này giao diện hệ thống đã phát sinh biến hóa cùng lúc mới đến. Lúc mới đến hệ thống chỉ có một mục là trữ vật, hiện tại bên cạnh mục trữ vật xuất hiện một mục là thuộc tính.

Tiến vào thuộc tính, có thể nhìn thấy thuộc tính nhân vật hiện tại của Dương Phong.

“Chưởng quầy: Dương Phong”

“Cảnh giới: Phàm nhân vô địch lĩnh vực 100 mét”

“Cấp bậc cửa hàng: Phàm cấp”

“Điểm: 0”

“Linh nguyên: 0”

“Số lần rút thưởng: 0 lần”

“Nhiệm vụ: Nhiệm vụ chủ tuyến: Bán ra một món hàng 1/0”

“Nhiệm vụ chi nhánh: Không”

“Hệ thống, cấp bậc cửa hàng là có ý gì?” Dương Phong hỏi.

“Ký chủ, cấp bậc cửa hàng càng cao, không gian cửa hàng càng lớn, lĩnh vực vô địch càng lớn, cấp bậc vật phẩm bán ra càng cao, cụ thể xin ký chủ tự mình tìm hiểu.”

Trong lòng Dương Phong khinh bỉ, hệ thống này cũng quá không đáng tin cậy, cái gì cũng muốn mình tự tìm hiểu.

“Vậy điểm cùng linh nguyên là gì?” Dương Phong tiếp tục hỏi.

“Điểm có thể đổi lấy vật phẩm trong thương thành, linh nguyên có thể đổi lấy vật phẩm chuyên thuộc của chưởng quầy, cụ thể xin ký chủ tự mình tìm hiểu.”

Dương Phong: ………….Ngón tay giữa.

Đúng lúc này có người tiến vào trong tiệm, Dương Phong nhìn lại, phía trước là một thiếu niên tuấn tú cầm kiếm mặc áo dài tinh xảo, phía sau có bảy đại hán hùng tráng đi theo, mỗi người đều mặc khôi giáp bó sát, cầm vũ khí.

“Hẳn là công tử ca trong thành mang theo hộ vệ đến Huyễn Nguyệt Ma Sâm lịch lãm.” Dương Phong nghĩ như vậy, những ngày này Dương Phong cũng đại khái hiểu được từ hệ thống một chút về thế giới này, bất quá khi tìm hiểu sâu hơn thì hệ thống lại nói xin ký chủ tự mình tìm hiểu làm cho hắn không có chút tính khí nào.

Dương Phong thấy có người đến, đứng dậy nở nụ cười sáng lạn nói: “Hoan nghênh quang lâm bản tiệm!”

Thiếu niên đi đầu mở miệng nói: “Ồ, là cửa tiệm a, một tháng trước, ta đi ngang qua đây còn không có cửa tiệm này, ngươi mở lúc nào?”

Nói xong đánh giá Dương Phong, thấy người làm ông chủ này không có chút dao động linh lực nào, là một phàm nhân. Lúc nào thì phàm nhân cũng dám mở tiệm ở Huyễn Nguyệt Ma Sâm? Cho dù là ở rìa nhưng vẫn có một ít dã thú thậm chí hung thú xuất hiện.

Thiếu niên này tên là Ngụy Thư Tuấn, tiểu công tử Ngụy gia ở Thiên Phong thành. Ngày hôm qua vừa mới xuất quan, mang theo hộ vệ đến Huyễn Nguyệt Ma Sâm, đi đến bên Thiên Ba hồ, thấy bên hồ có một tòa kiến trúc kỳ quái, liền đến xem.

Dương Phong cười cười: “Cửa tiệm cũng mới mở mấy ngày gần đây.”

Ngụy Thư Tuấn nhìn cửa tiệm trống rỗng nói: “Mã chưởng quầy, ngươi mở cửa tiệm gì vậy? Sao không nhìn thấy đồ đạc gì?”

“Thật có lỗi, ta họ Dương tên Phong, không phải họ Mã, cửa tiệm này là bán đồ, mấy loại này tạm thời là hàng hóa bản tiệm bán ra.”

Dương Phong rất vô ngữ sửa lại xưng hô của Ngụy Thư Tuấn, đồng thời chỉ tay về phía quầy hàng.

Tình huống về tên tiệm là như thế này, lúc đó Dương Phong vừa mới tỉnh lại, nhìn thấy mình ở trong một căn phòng trống trơn rất xa lạ, đang mờ mịt thì “Đinh, xin ký chủ đặt tên cho cửa tiệm”, một âm thanh điện tử tổng hợp vang lên trong đầu, Dương Phong đang mờ mịt liền hoảng sợ, kêu to: “Đây là chuyện gì, đây là đâu?”

Ngay lúc Dương Phong vừa mới nói xong, lại là âm thanh này vang lên trong đầu Dương Phong: “Đinh, ký chủ thành công đặt tên cho cửa tiệm “Mã Mãi Bì”, tặng cho ký chủ một gói quà lớn.”

Dương Phong: ………