Thấy có người tiến vào, Dương Phong đứng dậy đi đến trước mặt mấy người kia nói: "Hoan nghênh quý khách", nói xong liền đi vào quầy hàng.
Mấy người này đánh giá cửa hàng một phen, sau đó nhìn Dương Phong, thì ra là một phàm nhân không có chút linh lực nào.
Tên có vết sẹo trên mặt nhìn Dương Phong nói: "Cửa hàng của ngươi là bán cái gì vậy?"
Mấy người này là ác bá vùng này, chuyên môn ở trong Ảo Nguyệt Ma Sâm giết người cướp của, làm chuyện xấu không ác nào không làm, thật sự là ác bá khét tiếng.
Bọn hắn mang theo túi hàng đầy “thu hoạch” đi ra khỏi Ảo Nguyệt Ma Sâm, định đến Thiên Phong thành hưởng thụ, khi đi ngang qua Thiên Ba hồ thì nhìn thấy một căn nhà.
Tên độc nhãn trong mấy người này nhìn căn nhà kia nói: "Lão đại, nơi này từ khi nào lại có một căn nhà vậy, lần trước chúng ta tiến vào Ảo Nguyệt Ma Sâm cũng không có thấy nha."
"Căn nhà kia còn mở cửa, chúng ta qua xem là người nào ở nơi này, nếu có thể chúng ta cũng không cần đi tay không." Tên có vết sẹo trên mặt nói.
Cứ như vậy, mấy người có ý xấu này đi vào cửa hàng.
"Cửa hàng chúng ta hiện tại chỉ bán đan dược." Dương Phong chỉ vào quầy hàng.
"Ồ ~ Vậy là đan dược gì, giới thiệu đi." Trong mắt mấy người này sáng lên.
Dương Phong đem mấy loại đan dược cùng giá cả nói một lần cho mấy người này.
Mấy người này nghe được vô cùng khiếp sợ, hiệu quả của đan dược này trước nay chưa từng nghe, thấy càng không có thấy qua, cái này… cái này quả thực là, quả thực là… đan dược bảo bối a, tên tiểu tốt này thế nhưng, thế nhưng lấy ra bán, quả thực là phí của trời a!
Lúc này có một người ở bên tai tên có vết sẹo trên mặt nói: "Lão đại, cửa hàng này có phải hay không có bối cảnh gì, có thể ở chỗ này bán đan dược thần kỳ như vậy tất nhiên là có bối cảnh thâm hậu."
Tên có vết sẹo trên mặt nhíu mày: "Không cần lo lắng, vừa rồi chúng ta cũng đã xem qua, chung quanh không có người, chưởng quầy này cũng là phàm nhân tiểu tốt, chỉ cần chúng ta động tác nhanh một chút, ai sẽ biết là chúng ta làm."
"Chưởng quầy, đan dược nơi này của ngươi chúng ta đều muốn." Tên có vết sẹo trên mặt cười tủm tỉm nói với Dương Phong.
Dương Phong nhìn bọn hắn ở nơi đó thì thầm, ánh mắt còn không ngừng liếc về phía mình, ánh mắt kia lộ ra âm ngoan cùng tham lam.
Dương Phong để ý bọn hắn thì thầm cái gì sao? Để ý ánh mắt tham lam của bọn hắn sao? Dương Phong khẳng định là sẽ không để ý, nếu bọn hắn ngoan ngoãn giao dịch bình thường, như vậy không có chuyện gì, nếu bọn hắn có ý xấu gì đó, hừ hừ, sẽ để cho bọn hắn biết hoa vì sao lại hồng.
"Ồ ~, phải không? Quy củ của cửa hàng chúng ta là trả tiền trước giao hàng sau." Dương Phong cũng cười tủm tỉm nói với mấy người bọn hắn.
"Hắc hắc, chưởng quầy, ngươi nói đùa, không có tiền, đan dược này của ngươi chúng ta muốn, mạng của ngươi chúng ta cũng muốn."
Tên có khuôn mặt chuột nói, mấy người bên cạnh cũng ồn ào: "Đúng, đan dược của ngươi chúng ta muốn, tiểu mệnh của ngươi chúng ta cũng muốn."
"Oh, đây là muốn giết người cướp của a!" Dương Phong dùng ngón tay gõ gõ quầy hàng, lộ ra nụ cười vô hại.
"Thông minh, ngươi nói đúng, chúng ta đây là muốn giết người cướp của, bất quá ngươi yên tâm, ta sẽ một kích giết chết ngươi, để ngươi không có thống khổ mà chết đi!" Tên có khuôn mặt chuột âm trắc trắc nói với Dương Phong.
Dương Phong đứng lên nghiêng đầu, nghiêng đầu đối với mấy người này nhếch khóe miệng: "Các ngươi biết Birusu sao?" Tay trái ôm lấy Tiểu Hổ, tay phải từ từ giơ lòng bàn tay lên đối diện với mấy người này.
"Cái gì Birusu?" Nhìn động tác kỳ quái của Dương Phong, trong lòng mấy người này đột nhiên có một loại dự cảm không tốt, tên có vết sẹo trên mặt càng là lấy ra vũ khí đi lên muốn giết chết Dương Phong.
"Hủy diệt."
Khi hai chữ Dương Phong nói ra, mấy người này cảm giác được mình bị một thứ gì đó trói buộc, miệng không thể nói, thân thể không thể động đậy.
Đây còn chưa phải là đáng sợ nhất, đáng sợ nhất là thân thể của mình hóa thành điểm sáng từ từ biến mất.
Hai hơi thở sau, mấy người này triệt để biến mất ở trong thiên địa, ngay cả chuyển thế luân hồi cũng không thể.
Dương Phong ngẩng đầu thở dài "Vô địch là cô đơn cỡ nào a"
Tiểu Hổ được hắn ôm ở trong ngực choáng váng, từ khi Dương Phong giới thiệu đan dược đã bắt đầu chấn động rồi, nhìn thấy Dương Phong nói một câu hủy diệt mà mấy người này biến mất ở trong cửa hàng cũng triệt để choáng váng.
"Cái này… Cái này… Người này quá mạnh mẽ, cái này là năng lực gì, đây là năng lực của pháp tắc đi, người này thế nhưng nắm giữ pháp tắc, là người cảnh giới gì mới có thể nắm giữ pháp tắc?" Đầu óc của Tiểu Hổ đã đơ rồi.
"Ôi, tiểu não hổ này không có bị dọa chứ, nhìn bộ dáng suy yếu này trước kia lăn lộn không ra sao, về sau ngươi đi theo ta lăn lộn như thế nào? Làm ma sủng của ta, ở trong cửa hàng này làm một con hổ chiêu tài, bảo đảm ngươi được ăn ngon uống say, chỗ tốt lớn lớn có." Dương Phong vuốt ve lông hổ có chút lộn xộn, cười tủm tỉm nhìn Tiểu Hổ có chút ngây ngốc.
"Tiểu… Tiểu não hổ, ngươi mới là tiểu não hổ, cả nhà ngươi đều là tiểu não hổ, bản hoàng chính là U Minh Bạch Hổ. Là thú hoàng của Ảo Nguyệt Ma Sâm."
Thế nhưng chính mình dù có đột phá đến Thiên cảnh, ở trước mặt người này cũng không khác tiểu tốt là mấy.
Người đã nắm giữ pháp tắc rồi, Thiên cảnh cũng chỉ có thể vận dụng một ít lực lượng của pháp tắc, thực lực của người này khẳng định là xa xa ở trên Thiên cảnh.
Đã bao nhiêu năm rồi, đại lục cũng không có xuất hiện người trên Thiên cảnh.
Theo hắn hiểu biết, cường giả nhất của Thiên Trần đại lục cũng chỉ có Ma Long vương ở Ma Long đảo.
Trăm năm trước khiêu chiến người mạnh nhất lúc đó đột phá đến Thiên cảnh cấp 9, hơn nữa nhẹ nhõm chiến thắng người kia, trở thành người mạnh nhất mới của Thiên Trần đại lục.
Từ một trận chiến tranh mười vạn năm trước, truyền thừa trên Thiên cảnh đã bị đứt đoạn.
Mười vạn năm nay, từ không có người nào có thể đột phá đến cảnh giới trên Thiên cảnh, nhưng đến cùng là trận chiến tranh gì thì cũng không có người nào biết, bởi vì không có bất kỳ sách vở nào ghi lại quá trình trận chiến tranh kia, chỉ ghi lại là có một trận chiến như vậy.
Thế nhưng hiện tại lại có một người trên Thiên cảnh xuất hiện, làm sao không để cho hắn chấn động?
Nếu trở thành ma sủng của hắn, về sau chính mình cũng có cơ hội có thể đột phá đến trên Thiên cảnh?
Nghĩ đến đây Tiểu Hổ liền kích động không thôi.
Báo thù? Đoạt lại vị trí thú hoàng? Thù, vẫn là phải báo, vị trí thú hoàng, vẫn là quên đi, đi theo cường giả như vậy lăn lộn, hắn không thơm sao?
Tiểu Hổ vẫn còn ở kỳ suy yếu, vẫn là không thể mở miệng nói chuyện, chỉ có thể yếu ớt "Meo" một tiếng, gật đầu biểu thị đồng ý.
Nhìn thấy tiểu lão hổ gật đầu đáp ứng, Dương Phong cao hứng hỏng rồi, chính mình rốt cuộc có bạn rồi, không cần cô đơn lẻ loi ở nơi đất khách quê người này.
Cái gì nữ nhân? Nữ nhân chỉ sẽ ảnh hưởng đến tốc độ rút đao của ta, oh… không… chỉ sẽ ảnh hưởng đến tốc độ thăng cấp của ta.
"Ừm, tốt, thật sự là một tiểu não hổ hiểu chuyện, lát nữa không nên kháng cự."
Tiến vào hệ thống, thêm U Minh Bạch Hổ làm ma sủng.
Tiểu Hổ cảm giác được có một cỗ ý chí thiên địa ở trong đầu hình thành, để cho nó nhận Dương Phong làm chủ.
Tiểu Hổ nghĩ cũng không có nghĩ liền đáp ứng. Ngốc tử mới không đáp ứng.
Ngay tại thời điểm Tiểu Hổ nhận Dương Phong làm chủ, nó phát hiện thân thể suy yếu của mình lập tức khôi phục, cảnh giới cũng từ Nhân cảnh cấp 6 khôi phục đến Huyền cảnh cấp 9.
Thân thể suy yếu từ từ khôi phục lại sức sống, đột nhiên thân thể của U Minh Bạch Hổ bộc phát ra khí thế so với khi Ngụy Bá Thiên đột phá bộc phát ra khí thế mạnh hơn gấp trăm lần.
Dương Phong nhẹ nhàng vỗ vỗ thân thể của U Minh Bạch Hổ, khí thế kinh người kia trong nháy mắt biến mất.
"Hắc, tiểu não hổ ngươi ta nói đi, đi theo ta chỗ tốt nhiều nhiều đi."
"Chủ nhân ta có tên." Tiểu Hổ yếu ớt kháng nghị.
"Oa, ngươi còn biết nói chuyện nha." Dương Phong vô cùng kinh hỉ.
"Chủ nhân, ma thú Nhân cảnh là có thể mở miệng nói chuyện rồi, ta hiện tại chính là Huyền cảnh."
Tiểu Hổ cảm thấy rất kinh ngạc, ma thú Nhân cảnh là có thể mở miệng nói chuyện đây là thường thức, chủ nhân của nó thế nhưng không biết, lời này của Tiểu Hổ cũng không dám nói ra, chỉ có thể ở trong lòng nghĩ nghĩ.
"Ồ ~ là như vậy a", Dương Phong lại là lần đầu tiên hiểu rõ.
Tiểu Hổ đồng ý trở thành ma sủng của Dương Phong, thời điểm hệ thống âm thanh vang lên ở trong đầu Dương Phong
"Đinh, ký chủ hoàn thành nhiệm vụ nhánh phần thưởng đã phát ra."
"Đúng rồi, ngươi nói ngươi có tên, ngươi tên là gì? Còn có ngươi làm sao lăn lộn đến mức độ thê thảm như vậy?" Cái này Dương Phong là rất có hứng thú.
"Chủ nhân ta gọi là Hổ Vũ, vốn là thú hoàng của Ảo Nguyệt Ma Sâm………"
Hổ Vũ đem tình huống của mình đại khái nói một lần cho Dương Phong.
"Ừm, có người có giang hồ, các ngươi ma thú cũng là giống nhau, có thú cũng có giang hồ", nghe Hổ Vũ kể lể Dương Phong không khỏi cảm khái.
"Chủ nhân cái gì là giang hồ", Hổ Vũ lần đầu tiên nghe thấy từ ngữ này!