Vì vậy vào một đêm nào đó trời tối gió lớn, chưa đầy ba mươi ngày kể từ khi anh lên ngôi, kinh thành lại xảy ra binh biến, Phương Diểu giật mình tỉnh giấc, phát hiện ra tẩm cung đã bị bao vây, xem ra bọn họ không định để anh sống.
Phương Diểu không hề sợ hãi, đối mặt với sự bao vây, anh lớn tiếng nói: "Cho dù cải cách thất bại, ta cũng sẽ để lại một nét mực đậm trong dòng chảy lịch sử dài lâu này. Vài trăm năm hoặc ngàn năm sau, những người thoát khỏi chế độ phong kiến sẽ cảm thán cho một vị vua đã có tầm nhìn xa trông rộng như vậy từ cách đó hàng ngàn năm.”
“Ra tay đi, ta chính là ta, là pháo hoa không giống ai, là sao băng vụt qua bầu trời đêm, có một cuộc đời ngắn ngủi nhưng rực rỡ!"