Trước khi tiếng chuông cuối cùng vang lên, hắn bước nhanh đến bên cạnh con cuối kia, một tay cầm lấy thứ đã phun ra từ trong con suối lúc trước, trực tiếp nhét vào túi trữ vật, còn chưa kịp kiểm tra xem thứ này rốt cuộc là cái gì.
Cảm giác mất trọng lượng lúc trước lại truyền đến, Lục Diệp cảm thấy hoa mắt, đã xuất hiện trước cửa lớn bằng đồng.
Bốn phía nhộn nhịp đều là người, hiển nhiên tất cả mọi người đều bị đưa ra ngoài, mùi hôi thối truyền đến khiến Lục Diệp không nhịn được nhíu nhíu mày. Mùi vị kia cực kỳ nồng đậm, mà hình như còn không chỉ có một loại, có không ít nữ tử đã bị mùi vị này kích thích phát ra tiếng nôn ọe rồi.