Đang yên đang lành, đầu Lữ Thiếu Khanh đột nhiên đau nhói, trước mắt tối sầm như thể bị mù, khiến hắn giật mình kinh hãi.
Bên tai vang lên tiếng cười quỷ dị âm lãnh, Lữ Thiếu Khanh lập tức nhận ra mình đã bị thứ của nợ nào đó bám lấy.
Hơn nữa, đối phương còn xâm nhập thẳng vào thức hải của hắn.
Đối phương vô cùng xảo quyệt, thừa lúc sự chú ý của hắn đang đặt vào Thánh Chủ mà đột ngột xâm nhập, nhanh như chớp.