Logo
Chương 1889: Đế Sư Lệnh, Trận Chiến Của Hai Nữ Nhân

Nghe Quan Bình nói, lửa giận trong lòng Liễu Thanh Thanh bùng lên.

"Không phải, ngươi lấy tư cách gì mà nói ta!"

"Nếu không phải ngươi làm việc do dự thiếu quyết đoán, chúng ta sao lại rơi vào kết cục này."

"Thân là tu sĩ, làm việc kéo dài chần chừ, ngươi hổ thẹn với bao người đã đối tốt với ngươi."

lập Thanh vừa r,a àyn đóa. in Lời Thanh ct Liễu tht
nhất đnh tah khiến "m.t Hmô" nay iơưng bản cho đẹp khác mhô ơing,ư ta nơgưn
nay bng gà, cơ sa Âu ,ri cchá hoàng nđế còn yhunh. gưhnp áchc at gchn hc “Hết ìtm ưDngơ
tth s đi nh? muốn úpig ơgưiN
......
ơ"!c íchnh gơiưN" âtm là tm
auh.n hai hìnn n nưh yv c lời, nhân tD
gànn nước ácth inLê iTênh Tông, trượng.
,li đã Tihô bóng dáng iếbn Thiên Dứt Duệ m.t
lngò thẳm rognt nữ đã hiu in ngĐú nhất, nnhâ hnư voà câu qu hmc ca il hBìn hTnah uLi Thanh. n anQu âus uađ hct hnân
tị agnh ngươi?" "aT vi
ưiơng nl imù tru, nơrt để ếmn iưl ađu iMng kh. này
chl ial inó gnơiư .at aT của s coh biết
về mưn nhóc “Thằng nưgrT gưnh ca tín ênhiT rời ih,t rnT Nình không xni muốn àm Du lm iuh at ũngc Thôi ,đi vật.” nahd biết Sinh bẩm:
úghcn chúng igàN th .hàhtn at aos c yâđ, nht rtgưn ta
li hngkô đưc là ta, yêu cũgn n, đu nào cNgư" civ anh uc"i.h il tm làm tiểu hc
sắp ht, iv đi Ncg hTy sau tới. ngđ iah ágcn chy Mnih tđ igưn
i,hSn rnT tm nêTi tếic rưnTg áđp: vi íhcnh anh là hTiên nùhg han ngh.ù iĐ ,nsih ca đây li Duệ hTôi
gnưiơ Ta đi ôgkhn muốn giúp đỡ.” àml ,v phải mihn unm ngiơư thấy các ccá
hắn tmì “Kẻ êbn .ý bun s tt nch hắn, đ gcnh nnêih
ưhn gì vậy." mà ngưh y,v áci ngươi thụ hơưgnt người àov yêu dựa ciá cuih dựa uhin yêu nưh óc ươngi vào nihu gì mà "Ngươi
thấy àib gnc hkc tm âN.nh Ch khắc Sư, chữ Táng ưtcr hc sau Tng tm ếĐ
ohnà uđ vn nb h được, hngưn đ mun ý àov nđg chỉ hônkg qu đâu "iM ếđn ca hành i.ư"ngơ chê iơnưg nghkô hct c oh ,là đ
ưgrTn đến uD tìm iênTh hiTô h Sh.ni Trn nh chạy
ưic ìnNh ó:ni cưđ Trần a.t iôTh hnt mặt thương ãđ páph iSnh kih dùng Tinêh ngươi rồi, ênhni v ưTgrn bại aT nào nháđ ac nói D,u
nhúng chc mt rắc lynu àny lòng nói ôkngh ri ut đời, giưn "eNhg đâu." àyn hi chuyện vào chuyện hắn gnkhô yta s
ch cngũ xem, gii hôKgn àl ,nnâh hpi ng ht đến ếu.qyt tiện giúp, ta hđc ta gp hn aty mun
gnt nhíu Bt ngơDư nà,y Pohgn Nghe q.au" àPmh ãđ Trn tnê ta nehg :nió àmy Â"u
rầm!” mR
ếtpi tht, "Nói cúx t chgnú với ngươi." sua kih ta
anhht gnnh nhức. thác rTn đau người hákc đ nếhki m nhĩ àv Âm gonPh ngmà m
hgôkn được vng! cu qua thấy mưa irt iêTn sao ihsn, gió
ngg rtnê cgán rnT nm Đgn ngưg Pgnoh ing y.d ti,h cgnũ
của notá tgn aưhc nđo, "n.hmì ht với tính àv dùng at "iM người
,àny il uđ Du rằng trong iưng :gngi ntury nghiêng hơi hn bên àniog nđ Nghe Thiên u,ph trả ôhiT người, T ucâ ếĐ Sư’ .tuytếh là
bi ta, hc s hpu .nưig cĐ,ư nđh t ta nht áhđn
mt àyn oab khôgn ,mtâ cũgn ig s mất.” vật mgn, gNiư yên at
Nói quay iưgn Duệ xong, Thiên yhc Thôi ar g.nàio
y"!âđ "Đến
ta thường gnú,"Đ chính ơ!ưi"ng ico
cởi hiện xuất trần chn nước ndgò t Sua mi b ctrư một khi người. nam li, tm
Vtú~
àl định .hnL màl vt ‘Đế ta at ar, do íTn gọi
cáht ưnc: úcl Minh đó, phía Cùng ging Âu ngv ,hunyh nDưgơ th tc v óc vnga Ngọc gp ưL !mt ra
đưc ôghnk g,nhoP như “Người quả Tnr at thật htì ế.tci ln, unế mặt ngáđ pg tm
uQan hnìn x,ngo nMih ióN hi. nìhB cgN
gây âyđ inêl ơnưig khnôg iưnơg chuyện osa âgy bây ưTcr" giờ nữa." tc hyc,nu
hinS .Du yl óiN Thiên nTr ohc iàb hiôT đưa ra tấm tm hnl nTgưr o,đn
mắng ưNg"ơi cơ!" ai tâm là
đầu v,y nhhTa Bình dgn ón:i Nghe Thanh iuL Quan quay bước, nhnì
hngưN rốt phi ta, hắn phần.” nể nagn đôi vẫn n tm cuộc
it ưguN rmt trời, cT Kim vòng bt hìnB uqy v ná. phải ác gưVnơ tày hắn nhân trong một nhtgá ,Gáci
đối lòng at ic, ít iv ơniưg, tth "iư.gn ékm nhất at óc ta từng cũng D"ù hơn đãi
sai!" Khôg"n
tiên chng Phong hc sinh àm c àv ihn yl gắng nògl num thôi." th ơg"ưNi như uqa yv, Trần
ếnđ kônhg s cLú àov, ciơh. ych mạng koéh xen này như tm
gì êlin có lmà quan chẳng gcũn "Ta g!niơ"ư ìg đến
yV người ngk?hô iph tr có yha ccu
nđgá hạ, ganh cn ta nht gì tch qu ".t ngươi cưi Đyâ" yncuh tiênh đ là
......
ư,igơn s at tt ít Nế"u gươnht gnư,iơ nb gnn b nth ta h ôkhgn at ưnh đ định hnơ hnt ."vy làm s
tv ì?g Đyâ
,at êTn"i shni đ Trần mắt." ùcgn ta, cứu th nkihế Ngọc chiều hngn đều Minh vô a,t thương ngươi nPohg ynà
đã!” iĐ
htt ágnđ tm sự lniê uqan giá mất sa?o Vì không mạng, chuyện
àl nuQg lhn “Đây uđi kỳ Hin ơưngi ,at cm đng có trong ca lấy, ia bài nuQ.á bt thể
tử đ nTôg riêng ihnêT inêL ơHn cgũn n ihun tình.” hắn, nữa nhcg ân tr ta
nQug Túh Giới, Qnáu. Hiền
Bình nQau nói. yTh lườm icá hThna v,y uiL ir hhanT tm
ênl ũcng Ncg định Lư ig gnân ahnTh can g,nnă yta iuL hThan rnT tiến Phong hMin đang hmâc. rút
,ếht phi av họ lgòn ươgin nhgc tếhc "ưgiơN ih ir bn "osa?
iênL nhn ôgTn chúng at p"S hut đnế ,ri s h ?"ch ênThi
iơgưn sao?" "Còn thì
hgNe đầu nSih mm nói: y,v Trường gật icư Trn
ưngl inuh rt sau Tử .h truy unm gia và Thủ ly k đã đám họ, lệnh Sát tás gnơưV ncgũ bn nb nmg ra Ảnh
àl àtno t!th “Hoàn
xuống ndgò bị thác Li nl.ê đ d,t vừa nâng đã
ngàn quan m,t ta đ “Lệnh đưa cho nl nv ôv vật ch ngươi, cùng àny trọng.” bài
sao?” thT
vi hnTah lời thản iĐ Liễu h,hanT nniêh Bình nói: ca mặt nQua
t nhga a.t" agnđ iưNơ"g là iv làm thấy hônkg ,đ việc hpi gươin vấn cm at
l,hc nơH gônhk umn an s .ơưgin óni ta ingươ ibtế ch là đu ail hgnn hco gì
đến ơưigN đây.” ônghk nên
ca Bình Nhìn tm Quan sắc khó hTnah ni oic giận. gũnc uLi Thanh,
àiogn sinh, at làm ar nhiệm v! “Tiên úhcgn nmu
a?os ìV
v nhiên nrưTg Nìhn mặt n.ió Thiên uD, thản hinS iưc của Tôih tiươ rTn
li ngđa ccá ưniơg s." gây đang êny oas hnàl "yN,à
theo ta g!iơn"ư h ngươi, S"
nơưng mign inưgơ xé ãlo không!" tin "Có tán
nLêi T"nhiê sẽ." hnn at, tm tuh tt ngưi Tnôg gcúnh ôhgkn inhên gưnnh s
chân Âu Dương Phong ac ,nâhn Tùy Bt Đ" mh".àP t
rnT ghnoP ôv thức .ih
A"?i"
gyun thức nv nhiS angđ ngươi đc iàogn inmh Thấy ácC lmà tr đu sách Trần :nói vậy, v xuất ig ra sư, ngng Tưgnr hcưa him. âby hhínc
oiag ngươi yv ra goiàn đã ơgiưn cho od, s vụ.” mt ta iđ Nếu nhiệm mnu
ganh không sánh, os iưgnơ Ha"i ơgưin bên oas?" nói t mád
nợ giúp ìthn Bi a.t hn năm đây đó chuyện, hắn nâ vì gnt tm ta
phu, unyhc oa?s óc gì còn T