Logo
Chương 1896: Liễu Thanh Thanh trách mắng, Trần Phong không lời đối đáp

Lư Minh Ngọc đột nhiên hỏi, giọng nói quen thuộc ấy cũng truyền vào tai mọi người.

“Nói đúng lắm, quả nhiên không hổ danh là đồ đệ ngoan của ta.”

Quay đầu nhìn lại, chẳng biết từ lúc nào, trong lòng Lư Minh Ngọc đã chui ra một người giấy màu tím.

Chỉ thấy người giấy này lớn dần lên với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, cuối cùng biến thành một người sống sờ sờ.

“Vút!”
haưc ngươi vy igan V"n ysu vẫn t uh,ni m.gn Thi kôgnh ac còn." uty thông, đ nghĩ cứ nhgnư t mà
không xưng v ta ưt nưgi áhcc th ob t vậy ''pih àl những c,nh nữa?" "ếuN at nòc bên
cách ân uli "igươN óc kngôh aoc nđh rênt ĩahng inưgơ gtiế đứng óc th áon ưt đ ếtk a.t" ưgnnh nhchí ta,
àl gnăn s này, ox ln xui kh àM h.n phn ingư
của khgnô s lớn gnnà vn ngươi nữa." cần đ "Chỉ còn cếht,
gế,tin Tuy đi ý, nhiên, không rnT lên Snih y :nió đã hiểu Trường tmí
rồi nhkgô hniM lâu gp! cNg,
li knghô àrgn ión "em.x g,xn "Sao rõ
Pìh"!"
không ngiươ yl thù và đ oán, ôgknh ngươi gitế Ta" od !"ta
.o"m riư ođ đ tử, rác "Ngụy qunâ
nb igết nhuốm họ mà không ơưnig hạ k tay tếh sĩ, đ?"i khngô "Thiên oàn tu aso u,má
có nguyện ếN"u ,sua kếpi obá làm ang đpá ruât ta .ơ"ưign àlm
tgiế của đo cơ miếk ih ngươi, có ta." cđư iv nươgi na "nơH
vnũg at mà tự óđ, tthoá hkngô đỡ vòng thì ht quý phải ngàn còn khỏi áyxo âđu đcư úpig ,ùnb "Dựa ".ra rgnot chìm at tthoá nnhâ voà
nằm gohPn đ.ó gnđ, Ngọc ht lng yên nrT ưL iđ mt chỉ óc năng cl hàhn àv hMin
hnc tiếng hccá hc,i il amc Trần uLi ngm lớn ahThn chịu. nahTh Phong ngl im
ta n quả chồng, thá"rc. muốn tch nói ta thc không àg"Nn rất máu tigế ,ta gđn,ú ơnưgi
Thanh, gàyn s Liu .n"ya ưngi tigế y,v ta, người ưhn ,ếtgi đã rồi tsá huni s khác hahTn "Kẻ biết ânnh sm bị cũng hôm
V nh stá tiếng." sng êln, trở hc hnhtà kéth ta thủ bưc thể tèor ntg Đ" ,tsó
ncũg ta lựa muốn mhnu ámu óc irt unm chọn, yat nsg ôghkn hưn itươ, náh các ngươi!" ìmhn "Nếu ngcũ đầy mặt ưid at
vi Phong nhp Tnr bác. àngv
niưg dự, nhảy u màPh od gtnu Bất ơgnưD ư.nc xuống h cthá Không
ln Thanh ca Trần tinếg Thanh uiL ich t tt" P.ongh
ta". đáng áchc hết,c aT" óc nghnư phán ơingư không thc txé s
óc nói, đ hnogp gưi"ơn! ìg phải gnôK"h chcá đâu ac âyđ
mâ nước, thanh nụ toe mặt nhiS rTn iĐ m :ápđ htác m ac iv rgnưT ciư nở ,téot
chắc ngyà qau thành ta." nuế ưcđ tt "Ngươi nơh đã hgnc àl hơn ngươi ngiơư thôi, yna, chưa ngươi ômh ,ta mn tr may
mkiế uđ càng ht th "Ta ôgnkh ta vi inêt làm ánđg Liễu xứng hkông iếmk nên rút iđ Thanh, anhTh iđ ôhkng uđ vi iph "s.ĩ rút i,hsn mt
tạ aĐ" sinh!" êtin
gTrưn ném Ngọc dn rTn gơưnD ngux, Sua u Pmhà: hki lại Snih căn hMni Bt
êinT qu gì?” linh num nshi gdùn
nhc mhn o.hnPg ngụm hTanh ípha tm chuyện, v ênb Trn óin Đang Liu phun nhinê tđ Thanh tb nước
hinM gxno ahcư đã nió .uxng rTn b Ngc ngưrT nmé Sinh òcn Lư
unm il náph ta?" gtiế nươig "Nếu ônhgk xét unm a,t it osa inưgơ vy
gếh ri ngiư tya ếchci hBnì ra đi, ir rTn uQna xoay ngồi bp tm yl Trường nShi bhnê trở gux.n
icư nrgù ihk li rnT mnìh. gnrưT nihS N không ưL ôv còn Minh Ngọc ac r ngù,c gnr
người ca "?an mxe, gươin nghĩ giúp Nếu" kônhg inưgơ có đỡ nigư ìg da yhã cnò th ovà ,áchk khác, ngoài s ngươi
ihp h,t Nghe lời ĩs .an" gnl y,àn đáp: trầm iàv gnohP "Ta ngnh hnkgô muốn ogtnr im đó nhịp igng làm nrT sua
vy, Thấy cái iLu gin ìg?" không :áqtu hhanT có "Nơgưi d Thanh
,ph xuống idư ưS ta ưnh c,ân vậy, ncư hgcn chát nếu cs cư nước hngnì aco
đây àlm ,ph đến niưg at đưa ưS chúng ?gì
at ir .gn"ya s ư,c"Đ đi v
không Phong inó: hcác tm òcn nước à".on nhNì "iXn lưng lỗi, cũng áy tròng, Thanh Thanh rnT yán ta iLu
hl!n “Tuân
trượng. hTêin nưc ànng T,nôg Liên thác
ta V"ì g"n.x gônkh
một gchn nữa, ngươi ma iđ trước nợ máu chất uđ "nHơ đó as"o? gđan óc tm nhcg iph
tay byâ y"V giờ ar ngươi không?" num
ưnigơ hip t gưnơi l ếtib. ac đồ hcng thảo ta, pnh ônkgh êtn Là đã nên sao?" "ânhT pht ĩ,s tm này
Sinh nTr hegN o.Phgn về câu Tngrư Trần rt này, đu híap uayq lời nhìn
cũng gkhôn ìV" ta đgưn mình." àyn ôhkgn hácc chọn hníhc đ iph ta con óc hoc đi chọn, đường
...
mn đ êrnt ghPno Nghe tph gign gcná, Trần y,v ápđ: nói." nkhôg "Ta gì
ta người iếbt uđ ông?h"k tb đã abo niêt ngm ta ngơiư đu người, tếig ămn tmá t tiếg lâu T"a ác nl gp ti,u
!đi" crtư Ti" hắn kgônh ếitg sao ngươi
"ta. ta itb,ế at ói"N ,Bhnì tth Quan với ngơiư chính ưa ni nkhgô cho gehn ,óđ nàng t tin nnhâ
nh, .chtế “Ngươi ngxu tgnôr để hn gnch ngđ ưdi
iênl ch không gnưi unm "Ta phải chn lụy ìv at". uhc bên
hồi, ihnnê mt đỏ chửi ghNưn một iuL ch đột ca Thanh eho. nTahh mắng
uLi haThn mt rỉ ra ơ.ưit hognP khiến iL nTr ekhó mign máu aThnh ati
hếct ưhn ca nghưn tya ngươi, iđ ln ágnđ ta." nhục ogrtn không ,s nhất t"Cếh k tiểu s là ânhn
đ àov àl không nơưgi ápnh xét at"? áh,kc nió ca g"ươiN muốn mnu ngươi s không giưn ,rgn ahy dựa iúpg
s gặp hnhàt ox. ph hóa gưin hắn xui vì ingư Bởi tth khi sư htì tib,ế
ta ngồi iương nghôk "Ta êln lu,â nhàn định ãđ Trường nưh bao ếibt gn:itế vy, đây câu àon Không qua s"?ao rTn Sinh tnh vi uâl óin
nTưgr li v,y .y nìhn hinS tím Tyh nsag rnT
phong Pghon b ctá b, yTù" ngươi." Tnr phải àl nti inó đyâ của không
đầu Trường lúc nhìn l gln i,nSh ngđa nnhì àny nh. gnng nH sang rTn grnưT iSnh Trần cgũn
htnàh ta nếu unm ngươi." đi noc ynà, sẽ nv đưgn nKhô"g gniơư đ, úpgi
"aT có!" không
tgohn ntghươ cho itếg hnb,ê hãy tếv Trường Tnhah nàlh nm t ghế trên pb rTn Liễu tay na.hh"T ni:ó Sinh hki ht cha ngươi, "auS
mà ác.hn htế không mt đư,c tí yL tìh nhắm này tth nhc đẹp qáu đ nhàm
!"ly hìt nga ếđn c "Có
có phần ntưg ar, ybâ yđâ inưgơ "rcưT at khí ghnưn gi sĩ, khái ìg .ik"a ònc ba xem nưgơi khác ahn ênni gnnh kiệt, là hngc hiếtu k hip
ta bình l ưgơin .s" óđ, úlc ab chỉ u,câ đm na nc ob ôv ếĐn" iôđ
giới, khi hướng ưrngT htcá áqu chính còn á"x.c về một gơưni C niSh tl,á giờ lẳng yBâ" chc mà nơS mt nếđ sm, hnìn ahpí iđ câu yãh hco Trần li vẫn ngl ta ó:in lại hn hThna ếtk it ognrt unl tr ncư thế
?aos" "Vì
không ìg gàdn hnư rnT ,ogPnh muốn aThhn àvo iàt ,ư n,haTh ión, ngưhn ơri tya có "Ta, ta nnê mạng đâu." ca dễ tb đ hn, ôghnk yv iLu ơngưi,
đi ,ig đến at iđ "Nhưng ybâ vẫn được." gnkôh
,hnmì ũgnc đến Nu"ế không cạnh." ưrgnT ùd ,niSh il lụy nid vi i:nó at mím bên hcết hPong hi gnhkô at nhgn ghnn người liên môi iĐ hNnưg tiếc. ac chỉ một Trần này mun rTn
nhiên cho “Đương !ir là nluy ingươ huấn
giờ li at ta âby átn vi âyđ gnnưh cT"ưr đã ,ihsn hiểu." nđg tniê của không
!n"c không "aT
những ta óđ, kéo đgn tm iàd ar mnă ta ch người tnáhg ógbn kih ".it suốt ngđ ta chờ luôn ht ng"Tro iđ iđ,
y,v ươnig qnhua chỉ ưhn uxgn nhôkg đường nnê có ưgnđ là của th mới nhgn at bo có tn gưin v b đi, hại." con oCn" ta mi