Ánh mắt Nhạc Linh dán chặt vào bóng hình mặc kim giáp kia.
Đối phương cũng đeo mặt nạ, khác với vẻ Kim Cang Nộ Mục của Minh Vương, ngũ quan trên mặt nạ lại vô cùng tĩnh lặng, tựa như một pho tượng đang dõi nhìn mặt biển yên bình.
Mặt nạ che khuất dung mạo của lão, thậm chí không thấy được đôi mắt, đồng thời cũng ngăn cản sự dò xét của Thiên Nhãn Nhạc Linh.
"Toan Nghê Hoàng Kim Giáp, Phá Trận Bá Vương Thương..."