Trong lăng tẩm u ám dưới lòng đất, ngay cả đèn trường minh dường như cũng bị một sức mạnh vô hình nào đó can nhiễu, ngọn lửa chập chờn lập lòe, ánh sáng chỉ có thể chiếu rọi trong phạm vi ba tấc.
Đặc biệt là bức bích họa cổ xưa mang tên 《Vĩnh Dạ》, cho dù có cầm bó đuốc rọi vào, cũng như trâu đất xuống nước, mọi ánh sáng đều như bị nuốt chửng.
“Chư vị chân nhân, ải thứ ba này sẽ được tổ chức trong tranh, trẫm đi trước một bước.”
Để mọi người yên tâm, Hoàng đế ưỡn người tiến lên, chủ động bước về phía bức bích họa, ngay sau đó, thân hình mập mạp của y hệt như dòng nước hòa vào trong bức bích họa, biến mất không thấy.