“Mấy ngày nay ta cũng từng đi gặp nàng một lần, cả người nàng bệnh tật ốm yếu, thật khó mà tưởng tượng nàng và vị đế hậu từng mẫu nghi thiên hạ kia lại là một người.”
“Thương hại nàng ư? Đùa gì vậy, người trong hậu cung ai nấy đều là kẻ diễn kịch, đế hậu biểu hiện yếu đuối trước mặt ta, chẳng qua là muốn ta, đứa nữ nhi này, đứng ra ủng hộ nàng mà thôi.”
Nếu không xét đến lập trường, chỉ xem câu chuyện thì quả thực rất sảng khoái.
Thuở thiếu thời, quý nữ Đế Hậu cậy thiên uy quý tộc tùy ý ức hiếp người lương thiện. Ba mươi năm sau, cung nữ hắc hóa cậy đế uy của con trai mình thanh toán tất cả, không có lòng từ bi thánh mẫu lan tràn, chỉ có niềm khoái trá khi báo thù.

