Nếu đời người chỉ như lần đầu gặp gỡ, Hứa Nguyên đối với Thiên Diễn có lẽ sẽ đánh giá bằng hai chữ ‘thần bí’. Đối với hắn lúc bấy giờ, Thiên Diễn bất kể là tính tình hay công pháp, hoặc Giám Thiên Các mà nàng thuộc về, đều bị bao phủ trong màn sương mù, nhưng dòng đời vẫn luôn chảy trôi theo thời gian.
Cho nên Thiên Diễn không hề thần bí.
Ngược lại, giữa một đám người có tính cách kỳ quái được tạo nên bởi hệ thống tu hành và sức mạnh cá nhân, nàng lại có vẻ quá đỗi bình thường.
Nàng sẽ ghen, sẽ giận, sẽ vô cớ gây sự. So với một Nhiễm Thanh Mặc không nhiễm khói lửa nhân gian và một Lý Thanh Diễm hoàn mỹ như hoa trong gương, trăng dưới nước, Thiên Diễn cứ như thiếu nữ nhà bên mà hắn thường thấy ở kiếp trước.

