Chương 116: Thường nhật (3)
“Anh không có mà~” Dư Hạnh thích nhìn cô gái nhỏ này muốn đánh hắn mà không dám, nụ cười hắn càng sâu, “Anh chỉ muốn nói với em rằng, em giỏi như vậy, không cần dựa vào anh, tự em cũng có thể làm chủ được. anh tin rằng em chắc chắn có cách hướng dẫn họ điều tra ra hung thủ.”
“……” Đối với sự khích lệ đột ngột của Dư Hạnh, Chúc Yên chớp chớp mắt.
Cô ấy không tin rằng Dư Hạnh lại có lòng tốt như vậy, chắc chắn sẽ có nhưng phía sau đó là chữ "nhưng"!