“Ngươi cũng có mặt mũi đầu thai làm hoàng tộc Tấn triều ư? Một Tiên Quân lại đi sợ một Chân Tiên Cảnh của người ta chưa bái sư Chí Tôn, lo sợ người ta đuổi kịp ngươi, vượt qua ngươi, muốn bóp chết từ trong trứng nước! Ngươi uổng công tu đến Tiên Quân, nhát gan như chuột! Trên đỉnh Mạn Mạn Tiên Lộ này, chắc chắn không có chỗ cho ngươi!”
Nghe tiếng quát giận dữ như sấm của lão, sắc mặt Tấn Phong Lăng tái nhợt, thân thể run lên bần bật, hai chân như sàng thóc, bất giác run lên nhè nhẹ.
Dưới uy áp của Tiên Vương Cảnh, hắn không có chút sức lực phản kháng nào, huống chi vị lão nhân gia này rõ ràng là một Tiên Vương còn mạnh hơn cả Đại Mộng Chủ.
“Ức hiếp tiểu bối thì có bản lĩnh gì! Đại Mộng tộc các ngươi cậy đông hiếp yếu, chỉ vì một chuyện cỏn con mà kéo cả tộc đến, lẽ nào xem các đại tộc khác không người chắc?!”