"Ừm, được." Vu Hoành gật đầu.
Rời khỏi nhà đá bưu cục, cuối cùng anh nhìn lại cửa sổ nhà đá.
Cửa sổ có một cái đầu nhỏ mũm mĩm đang lặng lẽ nhìn anh, đôi mắt đen láy nhỏ xíu tràn đầy sự tò mò.
"Sao thế, cứ nhìn chằm chằm người ta mãi thế?" Lý Nhuận Sơn đi đến bên cửa sổ, đưa tay xoa đầu con gái.