Vu Hoành đi đến cửa, nhìn ra bên ngoài vẫn đang mưa lớn, không hiểu sao trong lòng có chút rối bời.
‘Vừa nãy, đó là Ngữ Nhân sao?’
Anh phadn đoán trong lòng. "Hay là, mình thực sự chỉ đang hôn mê nằm mơ? Tất cả những thứ trước mắt này, đều là mình tưởng tượng ra?"
Giơ tay ra, anh nhẹ nhàng chạm vào cánh cửa gỗ trước mặt.