Logo
Chương 3993

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Đường kinh vĩ tuyến biến mất, hắn ta và Tật Hỏa Ngọc Linh đã cách Khánh Vương rất xa, thậm chí còn ở đằng sau Khương Vọng.

Đối thủ cường đại hơn xa so với tưởng tượng, một thương cuồng bạo mà hắn ta đã dốc hết toàn lực cũng không thể làm sứt mẻ vương miện dù chỉ một chút.

Gặp được Khương Vọng cũng là một chuyện đáng mừng!

kgôhn tạp. tr dù t nưhng Bên cũng Mệnh ánh ika íH phức mc ì,g tm vẻ
cthh, nygu àbn ómT hyếunc g?ì gnv ihp gp gúnđ li àl him àny đi thể ưhn
c.gn Knhgơư gnV hnik
àT Khương c!ưx nH khnôg? nlh nùlg ai àl iếbt :óni ta Vô “Ngươi
hêtm bo hn hnkgô il Cgũn ihpá vẫn ùT chaư Phái một âmt hck !at biết vẫn đ tr quan v Chân Quân tm ti trọng ?nào thấy uaqn .it mđ, tên Thời Nguyễn
Hỏa Vương, th tT hátot ar một iênđ Một pih nhi đnà ếht ph vơnưg nào cũng tahi ?đo ,Lhni vị rthan khỏi m nữ ig ưncg q,uny Khánh có của aty buc ưcđ dám ngôi phải hồn gưni nưh cgN một s nogph hnm nth gưin ấn hnư ngô trói s
hcn al trcư nng Mt nlih Tà. nigư Kưhgơn mdi ôV
Lc áb Phù T oàhng quc s Ch Tmâ Tới Đo, tộc! ahi h ac không mt sao? nDi àm ngưD nơrgưt Đại êhint âyđ ,h ýuq phô Cgnu Thật là hhncí thiên theo nl dn
àl hỏi. cười “Ngươi ai?” ươVgn hnKáh
iĐ sẽ och ynà ciá Tề! nh ròT !rm hncuy at tên hC tếhit ábt ếnm lên, xc thử ngđ quyền
nhà cuq T hiện nĐúg ht gôhnk iác cũng thế qêu! ếi!bt mà
nàng.” “Ngọc đời ta nưig chỉ chỉ trên n cng, phụ óc cúi như mình ta hn một tới àn:gn ta đu ìnhn hin,L Nưnhg trong đón
nữa?” đánh “Không hi.
,at at thực ta nàng s đ ah hđn inkê hnmì: nm aty hiện Khương s .mnìh aT cho nàng nđế il đã i,đ thc của ca du àngn àngd dn óni
hnl nđg L,c ch buộc, Tnrgư Tà thưởng, g,ónn gnohà ca Vô hn cung nrTưg hìmn, ưnh hoc nghiêm ùd nh là huyhn ium igt nh,t nh,A x vi chúc t ánt cư ta ydu dy đi ít các àl tghưn Tâm”. biết rnă cho órti ta mt khác, hck mặc hgKnơư ngưD ygnun phc,ú đ hco ognià ưhn Sinh”, ph hnìb Tên gnrto “Hoa gi
nòc Quân uqc Vô xa ưhgKnơ đế ccá gưcn Tâm Đi nâhC đi ưngD Tề Tà Đi đây, hC T ca ?sao gCnu
thế, ps ưNigơ vy óin: ch cb bti,ế T igi ig ,mây at ánhđ iga nih nc là dọc, nàng énn áci ếth tya ht ùgnh tm quốc ìmk này!” nhích iĐ àt hmn tnh nhbi ôV hưn cường v,n hgưnơK
dy ãg ích yàb tỏ xme òcn nđg rtg!n Thậm để
quý bên ging lần ar nd ngđ mt mi nh áic auq cgnũ với ,iương bt ãđ ãĐ cưi nH .hni ihK tg lên lmà lát id gnđ ưign íh.k ngươi tiếp ácg ,ynà ac óni t phá phải gng Cô .cưđ tc,úh tcr đồng na hTế một ngươi, hòa gươni. ìtm có tới bảo chuyện vậy ý, thì thogn ôC dong ta tiếng, ciá ntơgưh tn hìT mt nb othe. ápth là ìg igưn ábt điểm ábt tb àny Có v h đắc c i:nhên knghô áic nưgơi khí chn,gu cx
,xa ht hẳn Cách Bạch ra. Hà không gnũc gln gcN đó
đnế tc lêni nưđg rõ Ta đó Vưg:ơn uaqn chác hưKơgn chỉ ht óC sau ióN iNơưg chuyện ìg? nth Khánh đi chs nqua Ta agio tih!ô Vô gnay! nc mt hệ, ưul ưghtn mi không?” !ta hìnn àl áic uqa óc ìg gưin bnhì liên
ac !ếht gây đ ógi thế xa sóng nyà htếti tại vẻ Ác gii ôxi nuqy nvg sao thể nhi nhgá in
at v nhiên, àT Rt ơnKgưh hco hnà phép kôgnh s nhiển nh
giành inơưg àl Lục đã lhn, c. họ, ir,tá Các nhm nh lời tự iHn at đi.” người ra Phù at ìg cũng trời không nc thứ nió mình hưn l:nu này ncgh ra ht hai nhiên c kết Tr quen
tp cb đi ,rit hnthà khí ngút thở chóc mtră Hơi uthếy áqu nlê mây, hcết vưt vạn… iNơ inưg nyà quân trmă htcế .nv rntgu nơh
ánKhh iĐ nheg ngưVơ uđ: cl ntg Đế ưhaC cqu .uqa ?T
bya Vương tọa gì? đu cho hknôg êyu ý vương nió kịp tm thc hmnì nnêhi nph ,ciá đứng ri nhháK hpc ucnhy Đột tm hiơ cao, ưhtgơn tm đương, ch ưtrc ugxn g.n bt
nhắc hct.ú vẫn ta k cẩn h tnhâ tm nngô iHn tại âcn aưhc nhp hnt cùng t.a àgnn cc Khương đáp: c,á inĐ Nhưng của ếbit xin nVg t, tht này yãh guhn
gnađ Tú at Hỏa của b ex ăln, ign c nhìn hgnoát Dc cno Tật Hn trên an. thêm: À, ta ngus ági qua
đã trước… ưghnn btá các hti àyn nnìh nói vi các quên đng phía ơiN ca àongi ngày?” Knươhg uhycn Linh khác im thy ánhtg, Đ một cho thì hc lcú iưngơ giới cho tm gian trôi auq lúc il Vọng: Lúc uqa v đã hết Káhnh Từ gưinơ iếb.t À, tc àny ưgơnV này gĐn này
táb nói, àm tên ađgn nitêh cnha igơnư gi nơgưV giữ iDn hnáKh mt lcú oĐ trm sao?” n:ió hai âgnm ngoài mới gCnư
àT Vô ob “ê” ,gVn ayqu uđ àyn Tnê mt hitá biến a?i aíph nh lại: Khương là ơKhnưg v nnhì ntếig qyau đầu
nhiên m.gn gnòl Nhnì Kơưghn đương vui olã tnrog Khương ,uc Vọng hyt tr
phiêu mái Tà hpuêi tóc .án rưtc tm là đáp hhícn Khương
iãr không l?nga .nuxg Khương phải gơưgn lưt nnê không, mắt sờ :àT mô cmh tr ênl Nàng im th l ìnhh ta, mặt nàng nháy angđ như nàng tgnro mn Khương ươvn ơgưhKn yl at phi mm ơri nàng aty at ta gió, “Có nâhT mơ u,ếy at
k! nKgôh cc gimnêh ctú
aT t Phụ itênh T t cửu tới, vi hn uqc itếb ôgnĐ iĐ ếitb giết nên ếnit Chủ ưDng uaq ányh inó Nếu giơ,nư ngoàh lùi, àl ngay ơưnig đây, s mt cái vũ: cầm hycnu tná ,nưgthơ tốt ob đm bá ngươi ighnnêg “Ta tế hKgnươ biết Vô it cv Tmâ htái ,thế a!t nguC .điu trnưg không ac phách tnorg cqu ngưiơ thiên yu !mt bắc đế hiện kiều nchhí hip
Hnoàg Thiền của thông đến Linê hMn trường Phật quốc, Tử ,tếbi ctrư Không chưa t gia, Tượng óđ int Tự, Hí Hà, yunH Hà iêku nhiêt Ngọc ac Ngọc yL ngnh nHi là cBh đây òcn có đều quan cM đu Lưu .nrtg cưđ tr
iph nhất ngđ khắc gvn nôkhg gưhNn nghiêm ĩhnga với k thn sa?o
hcthí ir ità ành .yđ Ta tiểu môi Vưgnơ nưiơg hhnáK hnitê ếhhcn :ưci
lưu tm cth,ú gần thú ta nhg hết đ hìnn muốn vy nếĐ ươgiN nh onà? ta, Vương nìhn iaog tay: ngươi.” áhhnK
mà bực ccá hàn. v mnu nói gì mọi Vô i:ón il đi cmhé nưgđ “Không nghe ngàho ếtid quý ct, ta chém àT tinêh mnìh r máđ ơiưgn? gưKhơn nĐáh !nđhá ciá gếti Ta ngưđ ta với à, của ph nữ ưađ ưnig mình