Bắt Được Một Anh Trung Khuyển Thẹn Thùng
Văn án Tống Ý Dung sống tiêu cực, chán đời, đối với tiền tài, thời gian, thân thể đều xem nhẹ, sống thế nào cũng được. Cậu biết đây là bệnh tâm lý, nhưng cậu xem qua rất nhiều bác sĩ tâm lý đều không làm nên chuyện gì. Tống Ý Dung thậm chí nghĩ, nếu có thể chết sớm một chút thì tốt rồi, cậu không còn mơ ác mộng liên tục, đêm đêm ngủ không yên. Bác sĩ kiến nghị cậu nên tìm địa phương yên tĩnh mà giải sầu, Tống Ý Dung cảm thấy buông tâm cũng không mất điều gì, vì thế thu thập hành lý rời đi thành thị, đến thôn trấn nhỏ nào đó thuê phòng ở. Tống Ý Dung phát hiện, nam nhân cao lớn ở cách vách thường hay nhìn lén cậu, còn thực dễ dàng đỏ mặt, khờ đến đáng yêu. Buổi tối tắm xong, Tống Ý Dung mặc kiện áo trắng hở ngực, đứng ở ban công phơi quần áo, nam nhân vừa vặn đi ngang qua, chắc là mới từ ruộng về, trên người thấm mồ hôi. Tống Ý Dung gọi anh lại: “Này, anh muốn lên đây ngồi chung không?” Nam nhân bỗng chốc ngừng bước chân, ngẩng đầu nhìn cậu một cái, lại cuống quít cúi đầu, lỗ tai hồng hồng, âm thanh thực buồn: “Không được.” Tống Ý Dung ghé vào lan can, ngữ khí cố ý mang theo ái muội cùng dụ dỗ: “Vì sao không được? Sợ tôi khi dễ anh à.” Nam nhân cúi đầu, nghẹn một lúc lâu, mới nhảy ra hai chữ: “Không sợ.” Tống Ý Dung cười rộ lên: “Không sợ vậy anh vì sao không dám nhìn tôi?” Nam nhân cúi đầu càng thấp, lỗ tai càng đỏ. Tống Ý Làm làm sao cũng không ngờ được người nam nhân này sẽ thay đổi cuộc đời mình thành dương quang rực rỡ cùng mùa xuân. Một câu tóm tắt: Yêu nhau khi mặt đỏ. Lập ý: Nỗ lực phấn đấu, tích cực hướng về phía trước.Quả Chanh Nhỏ
Tên Tiếng Trung: 小柠檬 Tác giả: Mộ Từ Thể loại: Ngọt sủng, Nữ truy, Thầm mến, Thanh mai trúc mã, Thanh xuân vườn trường, 1v1, Song xử, HE Độ dài: 51 chương + 1 phiên ngoại Nguồn: Tâm Tít Tắp (Wikidich) Editor: Sông Nhỏ | Văn án | Khi Tô Hoài 6 tuổi, các bạn nhỏ ở nhà trẻ đều biết có một cô bé mỗi ngày đều đi theo cậu. Thậm chí còn có bạn nam mách cô giáo: “Cô ơi, Ninh Manh lại chạy sau mông Tô Hoài rồi kìa!“ Khi Tô Hoài 14 tuổi, toàn bộ học sinh sơ trung đều biết cậu cùng một bạn nữ “như hình với bóng”. Thậm chí còn có người mách lẻo với thầy giáo: “Thầy ơi, Tô Hoài và Ninh Manh yêu sớm đấy ạ.” Khi Tô Hoài 17 tuổi, toàn bộ trường Nhất Trung đều biết có một bạn học nữ lì lợm quanh cậu. Thậm chí còn có bạn nữ yêu thích cậu nói với giáo viên: “Cô ơi, bạn Ninh Manh mỗi ngày đều quấy rầy bạn Tô Hoài học tập ạ!” Mãi cho đến một ngày, Ninh Manh được một nam sinh khác gọi ra ngoài bày tỏ. Nam sinh kia đỏ mặt: “Ninh Manh, tớ thích cậu.” Ninh Manh lễ phép trả lời: “Cảm ơn, nhưng tớ thích Tô Hoài.” Nam sinh kia không cam lòng: “Tớ nghe nói cậu ta không thích cậu đâu!” Nhưng chưa nghe được câu nói tiếp theo của Ninh Manh, thì cô bé đã bị một nam sinh đột nhiên xuất hiện kéo đi. Trước mặt bao nhiêu người, Tô Hoài chỉ nói: “Đừng nghe tin vỉa hè!” Đó là lần đầu tiên vẻ mặt mọi người đều giống nhau, đều trợn mắt há hốc miệng… Thì ra, là tin đồn thất thiệt. 柠檬 |Níngméng|: Quả Chanh 宁萌 |Níngméng|: Ninh ManhSau Khi Sủng Văn Kết Thúc
Sau khi sủng văn kết thúc… đương nhiên là chấp nhận đòn đánh hiểm ác của hiện thực rồi Từ khoá tìm kiếm: Nhân vật chính: Bạch Tiểu Tiểu; vai phụ: Mặc Dạ Một câu giới thiệu: chấp nhận đòn đánh hiểm ác của hiện thực Lập ý: Ít đọc mấy bộ ngọt văn vô bổHuynh Trưởng Của Ta Là Tiên Đế
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại, HE , Trọng sinh, Cung đình hầu tước, Kiếp trước kiếp này, Tương ái tương sát, Song trọng sinh... Editor: Yul Yuuki Sống một đời huy hoàng, quyền thế, không ngờ sau khi chết đi lại không đến Địa phủ đầu thai như trong tưởng tượng, mà lại trở thành Cố Thanh Ninh, Tứ tiểu thư của Uy Quốc Công. Cảm nghĩ của Phụng Thái hậu là gì ư??? Chẳng có gì cả. Kinh qua bao sóng gió trong hoàng cung, có gì có thể làm bà biến sắc được nữa. Vì thế, trọng sinh thành Tứ tiểu thư thì trọng sinh đi, ta vẫn cứ sống thoải mái thôi Nhưng, chỉ có một chút không hợp ý, chính là phu quân kiếp trước của nàng, Thành đế Tiêu Dận cũng trọng sinh, còn trọng sinh là đồng bào huynh trưởng của nàng. Vì thế, kiếp trước hành nhau không đã, kiếp này tiếp tục hành nhau. Nhưng này nọ đó đây, hai người phát hiện, hoàng đế lại muốn tước binh quyền, muốn trị tội Uy Quốc Công phủ. Vì thế, bất đắc dĩ bắt tay giảng hòa, quay đầu đi hành nhi tử không hiểu chuyện. - --------------------- Phân cảnh 1: Ngày nọ, Hiếu đế ở Ngự Hoa Viên muốn triệu kiến tân thư đồng của thái tử, nhất thời hứng khởi, muốn khảo giáo một phen. Nhưng mà nhìn biểu tình của người nọ khi đứng trước mặt hắn, tự nhiên từ sâu trong linh hồn trào ra một cổ kính sợ. - Không…Không cần khảo, thưởng một chút đồ vật đi. Vẻ mặt Cố Trạch Mộ bình thản cảm tạ ban thưởng, sau đó quỳ xuống. Chân trời đột nhiên vang lên một tiếng sấm. Mọi người: … Hiếu đế hai chân mềm nhũn: - Không…Không cần quỳ. Phân cảnh 2: Hiếu đế nghe nói tứ tiểu thư Cố Thanh Ninh của Uy Quốc Công phủ mỹ mạo hiền thục, chuẩn bị hạ chỉ tứ hôn cho nhi tử làm vương phi. Kết quả sau khi ở trong cung hoàng hậu gặp mặt tứ tiểu thư, đêm đó liền mơ thấy thân mẫu Phụng thái hậu chỉ vào mặt của mình mắng một đêm. - Nghịch tử, ngươi muốn rối loạn bối phận? Ngày hôm sau, Hiếu đế tỉnh lại, khóc lóc thảm thiết xé nát thánh chỉ. Hiếu Đế: làm hoàng đế không cần mặt mũi... # xem văn phải biết # 1 - Giả huynh muội, giai đoạn trước chỉ có thân tình, sau khi nam chủ khôi phục thân phận mới có cảm tình. 2 - Triều đại hư cấu, giả thiết vì cốt truyện mà phục vụ. 3 - Giai đoạn đầu chuyện là sinh hoạt gia đình thông thường, sau này sẽ có chút triều đấu, dựa bàn tay vàng đại sát tứ phương. 4 - Không có logic, trạch đấu, quyền mưu, không tồn tại... 5 - Nam chủ kiếp trước có phi tần có thứ xuất, đúng chuẩn hoàng đế.Tôi Thật Sự Không Thiếu Tiền
Giới thiệu 1. Sầm Thanh đi vào rạp hát, cảm thấy nam chính vở kịch đẹp trai diễn giỏi dẻo dai, cô xin cơ hội tham quan hậu trường, tạo quan hệ thân thiết với anh. Sau khi người đàn ông từ chối, Sầm Thanh vẫn không bỏ cuộc, cô tiếp tục đưa ra điều kiện hấp dẫn: “Tôi biết thù lao diễn kịch của các anh, thù lao đóng phim có thể trả cho anh dựa theo diễn viên tuyến một.” “Không đóng phim, không thiếu tiền.” Sầm Thanh bị anh khách khí mời ra hậu trường. Sầm Thanh càng cản càng hăng, đuổi theo người đàn ông đi hơn nửa đất nước lưu diễn, lần nào cũng ngồi tại hàng ghế đầu tiên, không hề có ngoại lệ. Sau đó, Sầm Thanh cảm thấy quả thật hết hy vọng, cô nắm chặt tấm vé không vào rạp hát mà ngồi ở cửa ngẩn người. Sau khi vở kịch kết thúc, người đàn ông chưa thay trang phục diễn đã chạy ra, anh lấy quạt xếp trong tay nâng cằm Sầm Thanh: “Ngàn dặm trường chinh chỉ thiếu một bước, sao em lại bỏ cuộc rồi?” 2. Bộ phim mới sắp khởi quay. Đột nhiên có một ngày Sầm Thanh nghe nói ở vòng tài trợ thứ hai tìm được một ông lớn ra tay hào phóng, nhưng muốn tự mình diễn vai nam chính. Cô suy diễn ra hình tượng những nhà doanh nhân trung niên xuất sắc, cô hết hồn, mồ hôi lạnh ứa ra toàn thân, lảo đảo chạy tới phòng họp ngăn cản tai họa này. Ai ngờ, người ngồi trong phòng hội nghị là Đoàn Sinh Hòa mà cô đuổi theo hơn mười mấy buổi diễn trong chuyến lưu diễn. Người đàn ông thay đổi dáng vẻ chuyên tâm diễn xuất, đi theo sau là vài nhân vật có tiếng trong ngành. Một cú điện thoại trong một phút có thể được mất hàng chục triệu, một chiếc khuy măng sét có thể ngang bằng tiền lương cô cực khổ kiếm được trong một năm. Đoàn Sinh Hòa cách chiếc bàn cười với Sầm Thanh: “Tôi rất hứng thú với kịch bản của em, cho nên mang vốn tiến vào đoàn phim.” 3. Tại phim trường, biên kịch Sầm Thanh xem một cảnh phát lại đã được đạo diễn duyệt, cô cứ cảm thấy không đạt tới hiệu quả mà mình mong muốn. Nam chính kiêm nhà đầu tư Đoàn Sinh Hòa ngồi một bên, anh quan sát những người đang chờ tại hiện trường —— “Ánh đèn, bối cảnh, trang phục tạo hình, đạo diễn… em thấy cần đổi cái nào?” Sầm Thanh:???Như Ý Xuân
Tên truyện: Như Ý Xuân – Gả cho quyền thần bần hàn. Tác giả: Chanh Dữ Bạch. Thể loại: Cổ đại, cưới trước yêu sau, ngọt sủng, cung định hầu tước, góc nhìn nữ chính. Số chương: 89 chương + 9NT Trans + beta: Nàng fish. Giới Thiệu Tầm Lại là hạ thần được tân đế ưu ái, là con dao sắc nhọn, chỉ đâu đánh đó của tân đế. Mặc dù tướng mạo trông cực kỳ anh tuấn, nhưng hắn đi đến đâu người người đều cảm thấy nguy hiểm đến đấy. Mọi người lén đặt cho hắn một cái tên, gọi là ‘Diêm vương mặt ngọc”. Ngoài mặt, các thế gia đại tộc tỏ ra rất cung kính hắn, nhưng trong lòng lại thầm coi thường hắn xuất thân nghèo hèn. Một ngày nọ, con dao này đã chém lên phủ Thịnh Lăng hầu. Sau khi bãi triều, Thịnh Lăng hầu cuối cùng cũng không thể nhịn được nữa mà đứng trước mặt hắn chửi ầm lên: “Thằng nhãi ngươi chỉ là một con chó điên, có cái gì đáng để tự hào chứ? Dám chọc vào bản hầu, bản hầu sẽ cho ngươi biết tay!” Tầm Lại hừ lạnh một tiếng, nhìn Thịnh Lăng hầu bằng đôi mắt vô cùng lạnh lẽo. Hôm sau, Thịnh Lăng hầu nhận được một thánh chỉ, tân đế hứa hôn đích trưởng nữ của ông cho Tầm Lại. Thịnh Lăng hầu tức đến độ ba ngày không lên triều, tuy nhiên, một tháng sau, đích trưởng nữ Thịnh Lộ Yên vẫn phải vào Tầm phủ. Thời gian đầu, tất cả mọi người đều thương cảm cho Đại cô nương phủ Thịnh Lăng hầu, vì một đóa hoa yêu kiều như thế mà phải cắm vào một bãi cứt trâu. Sau này, khi thấy nàng càng ngày càng được yêu chiều, người đến phủ nhờ vả càng lúc càng đông. Vở kịch nhỏ Tân đế tổ chức yến tiệc để chiêu đãi trọng thần, Tầm Lại thấy thê tử bưng tới một bát cháo lạnh thì khẽ chau mày, song hắn vẫn đưa tay cầm lấy, uống hết trong vài ngụm. Thịnh Lộ Yên nhìn ánh mắt của mọi người, chợt nảy ra một ý, nàng bắt đầu lau lệ: “Đại nhân, hôm qua thiếp thân chỉ nói ngài một câu, vậy mà hôm nay đến cháo cũng không thể uống sao?” Gân xanh trên trán Tầm Lại hơi nảy lên, muốn nói gì đó. Thịnh Lộ Yên lặng lẽ kéo tay áo và lắc đầu với hắn. Tầm Lại thở ra một hơi, nghiêm mặt nói: “Nếu còn không nghe lời thì đến cả nước cũng đừng hòng uống!” Nghe vậy, Thịnh Lộ Yên rưng rưng nước mắt. Ánh mắt của đám đông lại tràn đầy sự thương cảm. Sau đó, đã không còn ai đến tìm nàng cầu xin thương tình nữa. Hướng dẫn đọc: 1. Cưới trước yêu sau. 2.Nữ chính diễn sâu vs nam chính lạnh lùng.Gió Xuân Rực Lửa
Văn án: Tình yêu của anh, như gió của cánh đồng hoang vu bát ngát, dữ dằn nhưng cũng không kém phần dịu dàng. Đội trưởng Quý của khu bảo hộ động vật hoang dã có tính cách cứng nhắc, vừa không dễ chọc vừa khó hòa hợp. Sau khi vừa đi công tác một chuyến, nghe nói anh đã có bạn gái. Mọi người xúc động: Cô gái nhà ai lại không có mắt như thế. Một ngày nào đó, có một cô gái mắt sáng mày ngài, dịu dàng xinh xắn đến khu bảo hộ. Cô ấy nói: “Tôi tới tìm bạn trai.” Lúc ấy trong miệng Quý Bắc Chu vẫn ngậm thuốc lá, cả người dựa vào thân xe việt dã với vẻ lười nhác, phả ra từng vòng khói, nhưng vừa mới nhận điện thoại xong, người đã chạy đi mất hút. Không được sự cho phép của anh, mấy người kia không dám đi, đến khi trời đã tối, bọn họ mới nhìn thấy người nào đó dắt tay cô gái kia đi tới gần. Nhìn mấy người xếp hàng theo thứ tự, cô gái nhỏ hỏi với vẻ tò mò: “Cũng muộn rồi mà, bọn họ đang làm gì thế?” Quý Bắc Chu: “Chắc cũng đi ngắm sao giống chúng ta.” Sau đó mọi người lại nhìn thấy đội trưởng nhà mình khẽ hỏi cô ấy: “Em thích ngắm sao, hay là thích ngắm anh hơn?” Mọi người lại cảm khái: “Là chúng ta không có mắt mà!” Một câu vắn tắt: Một câu chuyện nhỏ ngọt ngào. (Đội trưởng khu bảo hộ động vật hoang dã – Nghiên cứu sinh) (Quý Bắc Chu – Lâm Sơ Thịnh)Hôn Lễ Của Chúng Ta
[Zhihu] HÔN LỄ CỦA CHÚNG TA Tác giả: 小柒崽子 Thể loại: ngôn tình, khác... Giới thiệu Vào ngày diễn ra hôn lễ của chúng tôi, chú rể không hề xuất hiện. Lúc đó tôi đang mang thai đến tháng thứ 4, dù đã gọi điện cho anh ấy rất nhiều lần nhưng không có ai bắt máy, và cuối cùng là điện thoại không liên lạc được. Xung quanh bắt đầu xuất hiện những tiếng xì xào: "Lần đầu tiên tôi thấy chú rể trốn hôn đấy." "Cũng đâu có luật nào ép phải kết hôn, người ta không muốn cưới nữa thì bỏ thôi.” Từng cơn gió lạnh thoảng qua, tôi hụt hẫng đứng trong lễ cưới của chính mình, luống cuống an ủi những vị khách đang lần lượt rời khỏi lễ đường. Cả ngày hôm đó tôi ngây ngốc chờ ở góc phố, cho đến khi mọi người đã giải tán cả rồi thì anh ấy vẫn không hề đến. Một dì đứng bên cạnh tôi buột miệng nói một câu. "Giang Thâm hình như là con riêng của vợ cũ của bố cô đấy, chắc hẳn làm ra chuyện này để trả thù cô rồi.” Trên đường trở về nhà, câu nói đó cứ quanh quẩn mãi trong đầu tôi. Trong lúc tâm trí lơ đãng, xe của tôi đã va chạm với một chiếc xe tải, tôi và đứa con mới 4 tháng tuổi đã bị chôn vùi dưới gầm xe oan nghiệt.Sếp Diêm Sao Thế?
Bạn đang đọc truyện Sếp Diêm Sao Thế? của tác giả La Bặc Hoa Thố Tử. Tô Chiết chỉ là một người bình thường, nhưng may mắn thi vào một trường có tiếng, sau khi tốt nghiệp nhanh chóng được nhận việc vào một công ty nổi tiếng tầm cỡ quốc tế. Mọi người ai mà không khen anh một tiếng "giỏi giang" đâu, lại còn nói anh "có phúc", "tốt số", vừa có ngoại hình, có công việc tốt, kiếm tiền nhiều. Nhưng những cay đắng trong đó nào ai biết? Mỗi sớm tinh mơ phải tỉnh để bắt kịp chuyến xe điện đi làm, chen chúc mệt mỏi, kiệt sức, tới công ty phải chịu đựng sếp mình luôn soi mói, miệng độcVì một vụ tai nạn ngoài ý muốn, cấp trên của anh mất thị lực tạm thời, cần tìm một người hiểu biết sinh hoạt của hắn tới giúp đỡ, nhà họ Diêm tiện đường nhớ luôn tới Tô Chiết. "Chỉ cần trong giai đoạn tới cháu có thể ở bên chăm sóc cẩn thận cho Diêm Quan Thương, mỗi ngày cháu sẽ nhận được con số thế này". Nói xong liền vươn một bàn tay ra. Cấp trên luôn luôn công tư phân minh, tuyệt đối không bao giờ đem công việc về nhà, ngay cả người cũng không được tới, anh mà đi thì chẳng phải công việc của anh cũng coi như xong luôn rồi hả?! Tô Chiết vội vã đẩy ra, chối thẳng: "Cuộc sống riêng tư của sếp Diêm không được liên quan đến công việc, cho dù mỗi ngày ngài cho cháu 5000 tệ, cấp dưới như cháu cũng khó mà nhận được". "Năm vạn". Cái mông của Tô Chiết mới nâng lên đã ngồi ngay trở lại: "Ngài nói tiếp đi". Sau khi đạt được thỏa thuận giữa đôi bên, Tô Chiết tới căn biệt thự của chủ nghĩa tư bản chăm lo cuộc sống hàng ngày cho sếp Diêm, vì không muốn để hắn nhận ra, anh còn cố tình đi học một lớp bóp giọng cấp tốc.Nơi Thế Giới Tĩnh Lặng Có Anh
1. “Lớp mình có một bạn học mới chuyển đến, tên là Tần Dữ.” “Hôm nay Tần Dữ nói chuyện với mình, cậu ấy hỏi mình văn phòng của chủ nhiệm lớp ở đâu? Nếu mình có thể nói được thì tốt biết mấy.” “Hôm nay mình đã đổi bạn ngồi cùng bàn mới, là học sinh giỏi và nam thần Tần Dữ. Bây giờ đang là một giờ sáng, mình chẳng thể nào nhắm mắt lại ngủ nổi.” “Hôm nay trong giờ lên lớp, có hai nữ sinh lớp khác đến tìm Tần Dữ, đây đã là nhóm nữ sinh thứ tư trong tuần này rồi.” “Kì nghỉ lễ mùng một tháng năm, đã ba ngày rồi mình chưa được gặp Tần Dữ.” Bồ Thần chưa bao giờ nghĩ tới nhật ký của mình sẽ bị các bạn học đọc được. Trong lớp học đột nhiên im bặt, tất cả mọi người lén lút ngồi phía trước hóng chuyện, Bồ Thần với thành tích bình thường, đã vậy còn không thể nói chuyện mà cũng thầm thích Tần Dữ. Không biết Tần Dữ sẽ phản ứng thế nào nữa. Lúc này, nhật ký vừa vặn truyền đến tay Tần Dữ. Bồ Thần siết chặt cuốn sách trong tay, xấu hổ vô cùng. Tần Dữ cầm theo nhật ký đi đến trước bàn của Bồ Thần: “Ngày đầu tiên vừa chuyển đến đây, mình đã thích cậu rồi, còn cậu thì sao?” 2. Ba của cô là người khiếm thính. Ba đã nỗ lực hết sức mình với cơ thể không hoàn hảo ấy để tạo ra cả một vùng trời vẹn toàn cho cô. Ba chính là người đàn ông anh tuấn nhất trong lòng cô. Năm mười sáu tuổi đó, cô gặp được một thiếu niên bất cần đời, ngang ngạnh. Sau này, trong lòng cô, anh cũng là người xuất sắc y như ba của mình. Thời gian thấm thoát trôi qua. Anh càng tăng thêm vẻ cuốn hút, chín chắn. Chỉ có một điều không hề thay đổi là anh vẫn luôn yêu thương, nuông chiều cô, vẫn là thứ tình yêu như thuở ban đầu ấy. Trong thế giới tĩnh lặng, cô có ba, và có anh. P/s: Nữ chính không thể nói được, dây thanh đới đã bị tổn thương do tác động bên ngoài [1]. Giới thiệu ngắn gọn: Anh mãi yêu em qua bao năm tháng. Chủ đề: Một đời, một kiếp, một đôi. [1] Dây thanh đới hay còn gọi là dây thanh âm là một cặp dây như nếp gấp bằng màng nhầy nằm bên trong thanh quản. Khi phát âm (như là nói, hát), luồng hơi từ phổi đẩy lên làm các dây thanh rung động, từ đó tạo ra tiếng (theo Wiki). Tác giả có dùng từ 后天 để miêu tả, có nghĩa là mắc phải (acquired). Trong y khoa, mắc phải được định nghĩa là không phải bẩm sinh hoặc di truyền mà do một yếu tố hoặc tác động nào đó từ bên ngoài khiến con người bị căn bệnh đó, nên có thể hiểu là Bồ Thần không phải bị câm bẩm sinh nhé.Trói Buộc Trái Tim Nữ Minh Tinh
Đây là câu chuyện tình yêu có nhiều bí mật giữa nữ minh tinh và vị Chủ Tịch.Nếu nữ chính đáng yêu và mang một xuất thân bí mật cùng quá khứ đáng thương nam chính tác phẩm này khá bi3n thái và thủ đoạn nhất là đối với nữ chính, nam chính không trừ bất cứ mưu mô nào để cột nữ chính bên cạnh. Nam chính có bệnh tâm lý khó chữa,chỉ có nữ chính mới khiến anh hết bệnh.Ta Bị Lừa Hôn!!!
Sau khi Linh Duyệt trưởng thành thì bị cha mẹ đuổi xuống núi. Cậu đành cầm giấy hôn thư tiến vào giới giải trí để tìm vị hôn thê. Không một xu dính túi, ngước mắt lên thì không quen ai, thời điểm đó Linh Duyệt đói bụng đến nỗi cậu có thể uống sương cho đỡ đói. Dựa vào trách nhiệm tìm kiếm vị hôn thê, Linh Duyệt dũng cảm tham gia một show truyền hình tuyển chọn, ai ngờ xuất hiện một lần là nổi tiếng. Hai tháng sau, vị C kỳ tích này ra mắt, đĩa đơn ngay lập tức chiếm vị trí số một trên bảng doanh thu về lượng tiêu thụ! May mắn nhất chính là từ game show, phim truyền hình cho đến điện ảnh, chỗ nào có Linh Duyệt tham gia chỗ đó bất ngờ vang danh! Thậm chí đến công ty quản lý của cậu đang cận kề bên bờ vực sắp phá sản cũng vực dậy. Những người trên mạng đều khẳng định Linh Duyệt là Cẩm Lý chuyển thế[1]: Chỉ cần người nào gửi cậu cái gì thì người đó sẽ tăng chức tăng lương, đi thi cũng sẽ qua, số đào hoa kéo tới, kêu trời trời nghe, kêu đất đất linhTiểu Phúc Tấn
Văn án: Tiểu vương gia Trạm Hi của Thuần Thân vương phủ bỗng nhiên lâm bệnh nặng, thầy bói tính một quẻ, tìm được Lâm Nguyễn ở nơi bần cùng bên ngoài Tề Hóa Môn. Thầy bói nói với vương phủ rằng mệnh của Lâm Nguyễn rất tốt, có thể "vượng" Trạm Hi, nhất định sẽ giúp Trạm Hi trở nên tiếng tăm lừng lẫy, sống an nhàn sung sướng cả đời. Thầy bói lại nói với người nhà họ Lâm rằng mệnh Lâm Nguyễn rất tốt, sau này sẽ được làm Phúc tấn, hưởng vinh hoa phú quý cả đời. Vì thế, sau khi tiền trao cháo múc, Lâm Nguyễn bị bán cho Trạm Hi làm vợ nuôi từ nhỏ. Chưa đầy hai năm, Đại Thanh diệt vong, Trạm Hi không còn chức tước bổng lộc, địa vị xuống dốc không phanh, hắn dẫn theo vẻn vẹn mấy người dọn ra khỏi Thuần Thân vương phủ. Lâm Nguyễn:......Quả nhiên không thể tin mê tín dị đoan phong kiến. CP: Hậu duệ Mãn Thanh tao nhã phúc hắc ôn nhu công x Đường não kỳ lạ đáng yêu tội nghiệp thụTrước Và Sau Ly Hôn
Edit: Mèo Xù Đọc & sửa lỗi: Thechronicles0134, Dú. Thể loại: Hiện đại, Đô thị ái tình, Ngọt sủng, Ngược luyến, Tình đầu ý hợp gương vỡ lại lành - Tô Ngôn X Hạ Đình Vãn – thâm trầm nội liễm công kiêu căng chim hoàng yến thụ HE. - Công và thụ không phải là người hoàn hảo. Độ dài: 125 chương chính văn + 9 phiên ngoại Ảnh bìa truyện: Xuanlocxuan (Reindeer’s story) - Des by @Natgeo249 ❤ Khi chúng ta quen nhau, chúng ta luôn không ngại ngần tô điểm đẹp thêm cho đối phương. Chỉ cần người kia thể hiện chút tình cảm, thể hiện chút quan tâm, bản thân có thể sẽ vui sướng cả ngày. Với em, em luôn nghĩ anh chính là người đàn ông mạnh mẽ không gì là không làm được, anh sẽ là người bảo vệ em, sẽ luôn đưa ra quyết định đúng đắn và giúp em vượt qua hết thảy gập ghềnh trắc trở của nhân sinh. Nhưng mà, sau này em mới hiểu, hình tượng cao lớn em vẽ ra quá là hoàn mỹ, anh lại là một con người chân thật hơn nhiều. Mặc dù anh không thể làm được mọi thứ, anh không thể thời thời khắc khắc bên cạnh bảo vệ em, anh vẫn có thể làm sai, nhưng em lại càng yêu anh nhiều hơn. "Em không viết được nhiều câu tình tứ như vậy, em chỉ biết là – Tiên sinh, anh đã trở nên chân thật, chân thật đến mức chỉ cần em vừa nhắm mắt là có thể ôm chặt lấy anh. Bởi vì cho tới bây giờ, em mới hiểu được ý nghĩ của lời thề hứa khi chúng ta cầm tay nhau kết hôn. Dù bần cùng hay sang giàu, dù ốm đau hay mạnh khỏe, chúng ta đều phải yêu thương nhau, không rời không bỏ, đến chết không buông. Anh còn nhớ không anh. Anh còn nhớ anh đã nhìn vào mắt em và nói – Till death do us part không? Tiên sinh của em, em sẽ vĩnh viễn là chim công nhỏ của anh. Em sẽ dừng lại trong ngực anh, sẽ ngưỡng mộ anh trước sau như một, sẽ yêu anh say đắm. Mà nếu như trong cuộc đời có khoảnh khắc nào đó anh cảm thấy yếu ớt vô lực, liệu anh có thể cũng làm chú mèo của em, yên lòng vùi trong ngực em, để em che chở anh, bảo vệ anh được không? Em vẫn luôn tôn trọng quyết định của anh, giống như em đã từng tôn trọng việc anh muốn rời khỏi Hanh Thái để tìm ý nghĩa của cuộc sống. Nhưng hôm nay thì không. Không phải em yêu cầu anh, mà là em đang cầu xin anh. Xin anh hãy nhìn em trưởng thành đi. Xin anh hãy nghĩ đến lời thề đến chết không đổi của chúng ta, xin anh hãy nhặt lấy dũng khí nắm tay em đi vào hôn nhân của năm năm trước, xin anh… Hãy cho em cái quyền được đường đường chính chính làm bạn đời của anh….” Note từ editor: Truyện có văn án, nhưng mình mạn phép thay bằng một trích đoạn trong truyện.Giả Kết Hôn Xong Tôi Đem Con Chuồn Lẹ
Trans: Maccaoo Nguyên tác: 54 chương + 6 phiên ngoại (Hoàn) Tag: Sinh tử văn, điềm văn, ngọt, giới giải trí, xuyên thư, chủ thụ. Nguyễn Khả Hạ chẳng hiểu mô tê gì lại xuyên qua sách. Xuyên thì xuyên, nhưng sao lại xuyên thành một kẻ hắc tâm liên chứ??? Dù có cùng họ tên đi nữa nhưng cậu đâu có ác độc, cũng đâu có thế dùng mọi thủ đoạn để phá hôn ước của người ta, lại còn vắt óc để bò lên giường người ta nữa chứ!!! Có điều, đây là nói sau! Bởi vì thời điểm xuyên qua, Nguyễn Khả Hạ còn chưa nhận ra điều đó. Vừa mở mắt đã nhìn thấy anh trai đẹp giai tuấn tú trước mắt, cứ ngỡ là bản thân đang nằm mơ mộng xuân, trẻ em dưới 18 không nên biết, thế là cậu vô cùng cởi "mở", cực kì phối hợp và rất chi là xuất thần. Hành sự xong, Phó Hàn Xuyên mới mở miệng: "Muốn bao nhiêu tiền?" Nguyễn Khả Hạ: "Không cần trả. Tôi thèm là thèm cơ thể anh cơ." (ở đây còn có thể hiểu là thèm có thai với anh cơ =)))))) Phó Hàn Xuyên: "...." Một tháng sau, Nguyễn Khả Hạ phát hiện ra mình có thai rồi. Nguyễn Khả Hạ: Chòi mẹ đây còn là sinh tử văn á hả? Nếu có thể làm lại, cậu nhất định sẽ không có ngồi khóc mòn cả dép như này nữa đâu. *Trong quá trình tiến hành giả kết hôn, hai bên phải tuân theo các điều sau đây: 1. Không được can thiệp vào đời sống riêng tư của đối phương. 2. Khi thời hạn kết thúc, lập tức đường anh anh đi, đường tôi tôi đi. ————Cơ mà Nguyễn Khả Hạ quàng vai bá cổ với bạn bè. Phó Hàn Xuyên: Cậu ta là ai? Tại sao lại ôm vai cậu? Nguyễn Khả Hạ:??? Liên quan vẹo gì đến anh. Nguyễn Khả Hạ: "Đưa tôi đến đây làm gì?" Phó Hàn Xuyên: "Đẹp trời, đăng kí kết hôn đi. Trẻ con không thể chỉ có một người ba được." Nguyễn Khả Hạ: "??? Có cần lắm không dạ." Phó Hàn Xuyên đi công tác về, phát hiện ra Nguyễn Khả Hạ ôm con chạy mất rồi. Hoảng loạn cực mạnh. * Phó Hàn Xuyên cứ tưởng rằng đây chỉ là tâm cơ boy, chỉ là bình hoa di động, nổi tiếng dựa vào nhan sắc, không ngờ lại cực kì tài năng, debut không được bao lâu thì nổi tiếng khắp phố lớn ngõ nhỏ. Đứng trên sân khấu, tưởng chừng như đang phát sáng. Hơn nữa, nam sinh bé nhỏ này, cũng không.....tâm cơ như tưởng tượng. Đây là sinh tử văn. Đây là sinh tử văn. Đây là sinh tử văn. Cùng đọc truyện nhé!!!!Ảnh Đế
Thể loại: hiện đại, showbiz, chủ thụ, độ ngọt ⭐⭐⭐⭐⭐⭐ Số chương: 82 (dự kiến) Editor: Yu Yin Câu chuyện bắt nguồn từ việc ban đầu Ngài ảnh đế và cậu thịt tươi được viết và post trên weibo của tác giả, được đón nhận rất nhiệt tình, có lẽ vì vậy mà Mạn Mạn Hà Kỳ Đa quyết định phát triển cốt truyện đó thành truyện dài, mô tả kĩ các tình tiết và đi sâu vào tâm lý nhân vật hơn. (Tớ thì nghiêng về giả thuyết thứ hai là Ngài ảnh đế và cậu thịt tươi là thả thính thô) Tuy có tuyến nhân vật và thể loại giống nhau, nhưng hai truyện hoàn toàn độc lập và nội dung không liên quan cũng như không ảnh hưởng gì nhau. Lấy ví dụ cuộc sống thì giống hai anh em sinh đôi cùng trứng cùng cha cùng mẹ cùng hoàn cảnh sống cùng môi trường phát triển nhưng tính cách khác nhau. Còn ví dụ bằng đam mỹ thì kiểu Quỷ hành thiên hạ và Long đồ án á. Bả cũng nói, những tình tiết có trong Ngài ảnh đế và cậu thịt tươi rất có thể sẽ không xuất hiện trong Ảnh đế, nên đọc ảnh đế thì phải quên hết Ngài ảnh đế và cậu thịt tươi đi nhé. Ảnh đế được post trên Tấn Giang, viết lại từ đầu, khai thác quá trình hai người đi từ quen biết đến yêu nhau, xem như một phiên bản dài hơn và chính thức hơn. Khác với Ngài ảnh đế và cậu thịt tươi viết từ góc nhìn của công, Ảnh đế được viết từ góc nhìn của thụ, nên không đậm chất ngạo kiều như phiên bản ngắn, mà êm dịu hơn một tí. Cá nhân Yu thấy Ngài ảnh đế và cậu thịt tươi giống phiên bản chibi cưu tòe ấy, còn Ảnh đế là phiên bản người bự đẹp lồng lộn. Lúc bả thả thính đớp lia lịa làm chi để giờ phải ăn cho hếtTôi Chỉ Muốn Ly Hôn
Truyện Tôi Chỉ Muốn Ly Hôn của tác giả LiênSóc kể về Diệp Phi trước khi trọng sinh là một người cẩn thận, thận trọng, cũng cực kì chăm chỉ và tập trung vào công việc. Vất vả như vậy, thế nên sau khi trọng sinh, Diệp Phi không muốn quá cố gắng như vậy nữa, cậu phải tận hưởng, cậu quyết định giải phóng bản thân. Công việc hả, dẹp đi! Cút luôn đi hợp đồng hôn nhân! Cậu chán cái cảnh không có 1 để dựa vào, cùng những ngày tháng làm 0 chu du khắp nơi rồi! Ly hôn, nhất định phải ly hôn! Trên bàn, Diệp Phi vứt ra tờ đơn thỏa thuận ly hôn, vui vẻ lắc lắc ngón tay- “Mấy bé ‘tiểu thịt tươi’ gần đây ngon phết, eo thì thon mông lại còn vểnh, vừa nhìn đã biết sức dai nhiều giờ.” “Bé còn lại mũi cao, ngón tay cũng dài, nhất định sẽ ‘chơi’ được rất chi là nhiều kiểu đây.” “Bé nào được hơn nhỉ?” Yến Kiêu nhướng mi, mặt không đổi sắc nhìn cậu.Ký Sự Sinh Tồn Chốn Cung Đình
Bạn đang đọc truyện Ký Sự Sinh Tồn Chốn Cung Đình của tác giả Thiếp Tại Sơn Dương. Hạ Thanh chết đi còn bị Hệ thống chộp tới tay. Chuyện là sau khi cậu chết, cậu lại xuyên tới thế giới tiểu thuyết, sau đó lại vẫn ở trong trạng thái linh hồn, và cứ quanh quẩn bên cạnh một tên bạo quân, không thể rời khỏi. Lúc này có một Hệ thống hiện thân, nói với cậu rằng chỉ cần cậu đoạt xá thành công, chiếm lấy cơ thể của bạo quân kia, sau đó dựa theo cốt truyện mà diễn lại một lượt cái tình tiết là đạt được cơ hội trọng sinh. Nhìn Hoàng đế Sở quốc trước mắt, vừa tàn nhẫn lại bạo ngược, Hạ Thanh trợn mắt nói với Hệ thống: "Khởi tử hồi sinh cái con khỉ mốc. Mi không biết đời trước ta nghèo muốn chết à? Cút, đừng cản đường đầu thai của ta." Hệ thống co rúm người, nhắm mắt liều chết: "... Ký chủ, hay là ta giới thiệu cốt truyện cho ngươi nghe đã nhé, biết đâu nghe xong ngươi lại đổi ý thì sao." Hạ Thanh bịt miệng nó: "Không muốn nghe, im miệng, đưa ta trở về." Nhưng mà hệ thống không chịu im mồm, nhanh nhảu lải nhải một câu chuyện máu chó vạn nhân mê ngay trước mặt cậu. Trong truyện, ban đầu bạo quân cứ phải đâm đầu vào chỗ chết, về sau lại thành si tình trung khuyển yêu mà không được, bị nhân vật chính ngược thân ngược tâm ngược luôn đến chết.Từ Ảnh Vệ Đến Hoàng Hậu
Văn Án: Du Thư xuyên vào trong một quyển sách, trở thành một trong những thủ hạ ảnh vệ của nam chính, vốn tưởng rằng kịch bản mình nhận được chính là quyền mưu cung đấu, chỉ cần ôm cho chặt cái đùi của nam chính là tương lai sớm hay muộn cũng sẽ đi lên đỉnh cao nhân sinh, thuận tiện vây xem một chút cốt truyện nam chính bá khí trắc lậu mở rộng hậu cung thu về non sông, kết quả đứng trước ngã ba không biết đi đường nào, tình huynh đệ thuần khiết đang ngon ơ bỗng nhiên xoay chuyển càng khôn, mơ màng hồ đồ mà thăng chức thành Hoàng hậu của một vương triều, vẻ mặt mộng bức tiếp nhận phượng ấn trong tiếng hoan hô của nhóm ảnh vệ. Tiêu Vị Tân giấu tài giả bệnh làm một kẻ phế sài hơn hai mươi năm, khổ tâm mưu đoạt hoàng vị báo thù cho mẫu phi. Nhưng một ngày nọ, y đột nhiên phát hiện tiểu ảnh vệ bên cạnh mình cười rộ lên trông rất đẹp, đuôi cáo lặng lẽ giật giật. Du Thư hận rèn sắt không thành thép: Nữ chính nữ phụ nhà ngươi cười đến vẻ mặt thẹn thùng, ngươi không cảm thấy có vấn đề sao? Tiêu Vị Tân: Ừ. Du Thư: Không có thế lực của nữ chính nữ phụ nâng đỡ, ngươi còn có thể đạt thành đại nghiệp sao? Tiêu Vị Tân: Ừ. Du Thư: Chân chó ta vì ngươi mà rầu thúi ruột…… Tiêu Vị Tân: Người sắp trở thành Hoàng hậu không thể nói lung tung, cẩn thận ngôn quan của ngươi. Du Thư: …… Nam chính hình như phát điên rồi. Chúng ảnh vệ: Đời này chưa từng có thời điểm nào tỏa sáng như vậy, ngay cả ảnh vệ cũng có thể có mùa xuân!Sau Khi Tận Thế Tôi Được Bạn Trai Cũ Cứu
Giới thiệu: Thôi Tây Sinh theo đuổi Mạnh Giang Thiên ba năm, chuyện thân mật nhất làm cũng ba năm, Thôi Tây Sinh cho rằng mình và Mạnh Giang Thiên yêu nhau ba năm. Mãi đến ngày bạn gái cũ bạch nguyệt quang của Mạnh Giang Thiên về nước, ngày Mạnh Giang Thiên không chút do dự rời đi. Thôi Tây Sinh mới biết mình chỉ là "bạn bè bình thường" mà Mạnh Giang Thiên vẫy tay một cái là đến ba năm. Trong bi phẫn liên tục ăn ba đĩa thịt lớn, lại nôn đến hôn thiên địa ám vào viện. Khi bác sĩ chúc mừng cậu mang thai một tháng, Thôi Tây Sinh suýt đánh nhau với bác sĩ. Cậu là một thằng đàn ông! một thằng đàn ông thuần túy!! Nhưng Thôi Tây Sinh học y học Trung Quốc tự mình kiểm tra một trận, đều chứng minh cậu mang thai!! Đứa nhỏ này chỉ có thể là của Mạnh Giang Thiên. Thôi Tây Sinh không nói cho Mạnh Giang Thiên biết, để xem ai rời ai còn không sống nổi. Nhưng ý nghĩ này đã bị phá vỡ một tháng sau đó. Tận thế đột nhiên phủ xuống, làm cho Thôi Tây Sinh loại người bình thường không thức tỉnh cái gọi là dị năng nửa bước khó đi. Thiếu chút nữa bị zombie cắn chết. Thôi Tây Sinh theo bản năng ôm lấy bụng bầu hai tháng. Nỗi đau trong dự đoán không đến, Thôi Tây Sinh mở mắt ra, khi nhìn thấy gương mặt lạnh lùng của Mạnh Giang Thiên lại xuất hiện trước mắt, Thôi Tây Sinh không biết nên cao hứng hay khổ sở.