KHOẢNG CÁCH CỦA NGƯỜI
Thể loại: Hiện đại - HE – hài hước – bối cảnh nước Đức – muộn tao phúc hắc giáo sư công x học ngu xù lông sinh viên thụ – niên thượng – cách nhau 12 tuổi ♥ Edit: Kurokochii ◊◊◊ VĂN ÁN DISTANCE - Một ứng dụng mạng xã hội và chức năng của ứng dụng cũng đã thể hiện rõ từ tên của nó. Đây là một ứng dụng cho thấy khoảng cách của người sử dụng và đối tượng mà mình chọn. Đình Sương chọn một người cách mình 287km, cảm thấy an toàn lắm luôn, cách nhau gần ba trăm cây thì không có chuyện trùng hợp đụng mặt nhau ngoài đời đâu nhỉ! Trăm triệu lần không ngờ tới… Buổi tối ngày hôm sau, 287km đột nhiên rút thành 4.8km? Càng trăm triệu lần không ngờ tới… Buổi sáng ngày thứ ba, 4.8km đột nhiên rút thành 3m? 3m? Mét??? Đậu má tui đang ở trường học đấy, 3m thì có khác nào đối tượng mà tui thả thính xuất hiện ngay trong lớp đâu???Hân Hoan
Editor: Muối Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, showbiz, ấm áp, công bị trầm cảm biếng ăn x thụ yêu đời ham ăn, HE ★ GIỚI THIỆU ★ Một người luôn lạc quan vui vẻ, một người luôn mang tâm sự, nhìn đời u ám... Hai con người cùng trải qua nỗi đau, bất hạnh, nhưng có người lại may mắn được yêu thương, vì thế luôn rạng rỡ như ánh mặt trời. Người không may thì trưởng thành, tâm thái lạnh lùng, dễ dàng trầm cảm. Nhưng biết đâu, chỉ là phép màu dành cho người đó vẫn chưa tới?!! Án Đình: Cuộc sống chẳng có gì thú vị cả, sống thì khác gì chết chứ? Lê Chiêu: Được sống là hạnh phúc rồi mà. Thế giới nội tâm của Án Đình là một màu xám xịt, cho đến khi anh gặp được Lê Chiêu. Anh nghĩ, chắc cậu chàng này là người hoạt bát nhất thế gian, nếu không sao ngày nào cũng nhảy nhót tưng bừng trong lòng anh vậy? Rạng rỡ lạc quan x Chẳng hề vui vẻ. 【Trân trọng sinh mệnh, tích cực hướng về phía trước, cố gắng nỗ lực để xã hội ngày một tốt đẹp lên】 Review của Muối: (CÓ CHÚT SPOIL) Chiêu Chiêu là một cậu bé có tuổi thơ cơ cực, bị ba mẹ bỏ đói bỏ rét, bị bạo hành thậm tệ, và hiển nhiên không hề được yêu thương. Năm lên mười, một phép màu xuất hiện giúp em thoát khỏi căn nhà đáng sợ, cũng khi đó em mới biết rằng đó không phải ba mẹ ruột của mình. Năm lên mười, Chiêu Chiêu tới cô nhi viện, ở đây em có các anh các chị, các thầy cô, một tuần được ăn hai bữa đùi gà, được cho quần áo ấm, Trung Thu có bánh trứng muối, cũng vì phép màu này mà em luôn lạc quan tin rằng cuộc sống sẽ tốt hơn, chỉ cần mình tích cực hướng về phía trước. Dẫu vậy, tuổi thơ cơ cực buộc em phải trưởng thành trước tuổi, chẳng hề mè nheo hay có một sở thích cho riêng mình như các bạn đồng trang lứa; em bị ám ảnh bởi cái đói, đến mức chỉ cần có thức ăn là lập tức bỏ vào bụng; em ngoan ngoãn hiểu chuyện đến độ người ngoài nhìn vào không kiềm nổi mà thương xót. Án Đình cũng như Lê Chiêu, một chàng trai có tuổi thơ bất hạnh; nhưng khác với Lê Chiêu, chẳng có một phép màu nào xuất hiện trong suốt quãng ngày thơ ấu. Vì những chuyện từng trải qua trong quá khứ khiến tâm lý anh trở nên vặn vẹo, họ hàng nghĩ đến anh luôn đi kèm những hình dung từ đáng sợ nhất, coi anh như một ác ma trong thân xác con người. Án Đình sống những tháng ngày không mục đích, không có ý chí sống khiến việc ăn uống cũng khó nhọc. Cho đến một đêm anh thấy một cậu chàng chia nửa hộp mì xào và vài xiên thịt nướng cho một ông cụ vô gia cư bên đường, chỗ đồ ăn còn lại không đủ để lấp đầy cái bụng đói cồn cào, ăn xong cậu tiếc nuối trông về hàng quán xa xăm rồi lủi thủi bước vào bóng đêm. Hai mươi tám tuổi, phép màu lần đầu tiên xuất hiện, thắp lên ánh sáng cho cuộc đời tăm tối vô định của Án Đình, phép màu ấy mang tên “Lê Chiêu”. Từ đó hai con người tứ cố vô thân nương tựa vào nhau, chia sẻ cho nhau chút hơi ấm tình người giữa dòng đời khắc nghiệt xô bồ. Chiêu Chiêu mười tuổi được đón về cô nhi viện, Chiêu Chiêu hai mươi tuổi gặp được Án Đình, cho rằng anh là quý nhân ông trời phái tới. Một con người luôn được mệnh danh là ác ma như Án Đình, vậy mà trong mắt Chiêu Chiêu lại được gọi là “bé Phúc” với sự yêu thương và trân trọng vô ngần. Thoạt đầu có thể nhiều bạn đọc sẽ cảm thấy mệt mỏi bởi nhiều khi Chiêu Chiêu lạc quan quá, ngây thơ không biết gì. Nhưng càng đọc về sau sẽ thấy thực ra không hề, Chiêu Chiêu không hề ngây thơ, chẳng hề bạch liên hoa; một đứa trẻ từng chứng kiến những mặt tối tăm nhất của cuộc đời sao có thể ngây thơ được. Chiêu Chiêu khéo léo tránh né khi bị bạn diễn tán tỉnh muốn tạo tin đồn tình cảm, ra mặt khi thấy có người muốn hãm hại mình và bạn, sẵn sàng vung nắm đấm bất chấp thân phận thần tượng để bảo vệ Án Đình. Chiêu Chiêu hai mươi tuổi học được cho mình cách sống trong showbiz khắc nghiệt, em biết chịu đựng vì miếng cơm manh áo, nhưng vẫn sẵn sàng xù lông đứng ra bảo vệ bản thân cũng như bạn bè khi cần thiết. “Cùng lắm thì về mở tiệm mì.” Hai nhân vật chính với bối cảnh u ám, nhưng đây lại là một câu chuyện rất đỗi ngọt ngào dưới ngòi bút dí dỏm của tác giả. Thông điệp trân trọng sinh mệnh, tích cực hướng về phía trước được truyền tải rõ ràng thông qua từng câu chữ. Vì tuổi thơ hai nhân vật không được yêu thương trọn vẹn nên trước tình yêu họ dè dặt cẩn trọng từng tí một, cũng bởi vậy mà tuyến tình cảm nhích từng bước chậm rãi, xen lẫn câu chuyện hai con người tìm về nương tựa nhau là hành trình lăn lội trong showbiz được quý nhân Án Đình phù trợ của Chiêu Chiêu. Một câu chuyện không cần phải động não nhiều, chỉ cần nếm trái ngọt của hai bạn trẻ.Phu Quân Nam Phẫn Nữ Trang
Hồi nhỏ Chiêu Doanh bị đụng đầu, quên hết tất cả những chuyện trong quá khứ, từ khi kí ức, đã cùng tỷ tỷ A Lăng sống trong một ngôi làng nhỏ ở rìa Du Châu. Tỷ tỷ cái gì cũng tốt, nhưng lại không biết nói chuyện, chỉ có thể để Chiêu Doanh mở miệng thay nàng ấy, dần dà, Chiêu Doanh trở thành người hiểu A Lăng nhất trên đời này, mỗi một động tác, ánh mắt của nàng ấy, Chiêu Doanh đều có thể hiểu được ý của nàng ấy. Sau này, Ngụy Vương dẫn tướng sĩ đánh vào trong kinh, một lần nữa đoạt lại giang sơn mà huynh trưởng đã mất đi, thiên hạ trở về chính thống. Khi nghe thấy tin tức này, A Lăng ngồi bên đống lửa nói: "Chúng ta nên trở về rồi." Thế mà lại là giọng nói của nam nhân, dọa cho Chiêu Doanh té ngã một cái, đầu đập vào tường, nhờ họa được phúc, nhớ tới ký ức trước kia. Thì ra, nàng không phải là tiểu thôn nữ, là con gái của tiên đế, tỷ tỷ cũng không phải là tỷ tỷ, là tiểu công tử của phủ Thừa tướng tiền triều. ****** 【đoạn kịch nhỏ】 A Lăng: "Chúng ta sống nương tựa lẫn nhau nhiều năm, bây giờ khôi phục thân phận, phải rời xa nhau rồi." Chiêu Doanh vỗ bả vai A Lăng, trịnh trọng nói: "Tỷ yên tâm, chúng ta vĩnh viễn sẽ là tỷ muội tốt." Tim A Lăng cứng đờ, một lúc sau mới giơ tay gõ vào trán Chiêu Doanh một cái: "Ai muốn cùng muội vĩnh vĩnh đều là tỷ muội tốt chứ, ta là nói, muội gả cho ta, như vậy chúng ta sẽ không cần phải rời xa nhau rồi."Tiểu Yêu Tinh Sao Em Có Thể Mê Người Đến Thế
Người ta đều nói anh lãnh đạm với phụ nữ, cô độc một mình, không có hứng thú kết giao bạn gái.Anh nói: "Đúng, tôi không có hứng thú với phụ nữ, nhưng đó là với người khác, không phải em!" "Đời này của anh, có lẽ chú định phải thua trong tay em." Bởi vì chỉ cần cô nhìn anh, dùng ánh mắt trogn trẻo tràn ngập bóng hình anh kia, dùng giọng nói nũng nịu kia với anh, anh không thể nào giữ được lý trí của bản thân nữa Anh nói: "Đúng, tôi không có hứng với phụ nữ, nhưng đó là với người khác, không phải em!" Cũng là anh, ngữ khi quyến rũ, câu hồn, có vẻ bất đắc dĩ, nói cô là yêu tinh nhỏ, mê hoặc anh. "Đời này của anh, có lẽ chú định phải thua trong tay em." Bởi vì chỉ cần cô nhìn anh, dùng ánh mắt trong trẻo tràn ngập bóng hình anh kia, dùng giọng nói nũng nịu kia với anh, anh không thể nào giữ được lý trí của bản thân nữa Phong Thừa Vũ, trên thương trường úp tay gọi gió, ngửa tay hô mưa, tùy ý dậm chân cũng khiến cả Lục thành chao đảo. Tổng giám đốc Phong thị cao cao tại thượng, tôn quý phi thường. Thế nhưng đối với Hàn Giai Tuệ thì lại hết mực nuông chiều.Mang Con Thiên Tài Đi Đánh Tổng Tài
Diệp Thời Ngọc dưới bí danh Wy lẫy lừng giới thiết kế trở về đầu quân cho tập đoàn Bảo Thắng. Cuộc chạm trán với cô khiến căn bệnh váng đầu của Phong Thần Nam trở nên trầm trọng. Cô giống với người vợ quá cố Hoắc Băng Tâm của anh. Liệu em đã thoát chết trong trận hỏa hoạn năm đó. 6 đứa bé kia là con của em và anh sao? Cuộc chạm trán với cô khiến căn bệnh váng đầu của Phong Thần Nam trở nên trầm trọng. Cô giống với người vợ quá cố Hoắc Băng Tâm của anh... Liệu em đã thoát chết trong trận hỏa hoạn năm đó... 6 đứa bé kia là con của em và anh sao?Tổng Tài Cưng Chiều Nhẹ Một Chút
Một âm mưu diễn ra, Cố Manh Mạnh tại Cố gia vốn bị xem như người hầu, giờ trở thành người thay thế chị cô, bước xe hoa, gả cho một nhân vật tiếng tăm trong giới. Từ anh rể lại thành chồng mình, sau đó hàng đêm chính là nồng nàn ân ái. Mọi người đều sợ hãi hắn, hắn lãnh khốc, hắn vô tình, hắn là hiện thân của hắc ám, nhưng hắn lại yêu thương vợ mình hết mực. Mọi người đều sợ hãi hắn, hắn lãnh khốc, hắn vô tình, hắn là hiện thân của hắc ám, nhưng hắn lại yêu thương vợ mình hết mực. Một ngày nọ, phóng viên lấy hết can đảm hỏi bảo bối của Lục gia. "Xin hỏi Lục phu nhân có sợ điều gì không?: Cố Manh Manh khóc không ra nước mắt. Hiện tại cô sợ hai thứ Một là, âu yếm lão công! Hai là, âu yếm lão công sau khi tắt đèn!Hôm Nay Sư Tôn Cũng Gian Nan Cầu Sinh
Thẩm Tri Huyền xui xẻo cực kì, đáng lẽ tưởng là xuyên vào bình thường, không ngờ lại xuyên vào thời điểm cuối cùng của lúc bị lăng trì. Chịu đau thấu tim, sau đó chết đi, lại trọng sinh. Sau khi trọng sinh, Thẩm Tri Huyền liền tận tụy mà nuôi dưỡng đồ đệ. Nuôi và dưỡng dưỡng, y phát hiện đồ đệ cũng trọng sinh. Nhưng ký ức trước khi trọng sinh chỉ dừng lại ở chỗ bị nguyên thân đoạn linh căn.Chạy Trời Không Khỏi Nắng
Đêm em gái sinh đôi của cô gặp chuyện... vậy mà cô phải chịu sự khuất nhục nhất ở dưới thân hắn... Là yêu... là hận... tất cả đều sẽ rõ ràng trong cuốn tiểu thuyết này. Hoa trong nghịch cảnh là bông hoa đẹp nhất. Người đáng yêu nhất là người dịu dàng giữa cơn thịnh nộ.Ngũ Long
Tác giả: Losa Thể loại: Đô thị, Huyền Huyễn, Ngôn Tình, Cổ Đại Bạn đang đọc truyện Ngũ Long của tác giả Losa. Hạ Linh thường nằm mơ thấy những giấc mộng vô cùng kì quái. Mãi tới khi cô 15 tuổi, một bà cụ thần đến nói với cô rằng, cô là một người đặc biệt, cô có thân phạn khác cùng một sứ mệnh cần hoàn thành Những cuộc phiêu lưu kỳ thú và hấp dẫn dần mở ra những bí mật kinh hoàng...Đáng Yêu Hơn Cả Đường
Bạn đang đọc truyện Đáng Yêu Hơn Cả Đường của tác giả Thượng Thả. Có một gia đình mới chuyển tới dưới lầu nhà của Thương Ôn Hứa Mẹ của anh thăm hỏi hàng xóm, biết được nhà họ có một cô con gái, cũng là sinh viên năm một, còn cùng trường với con trai mình, thế nên nói anh ở trường nhớ chú ý, quan tâm người ta một chút Hừ, mẹ của anh, anh biết tỏng, lại ôm suy nghĩ tác hợp chứ gì, cứ thấy cô nương nào cũng muốn gán ghép với anh, tâm tư chói lọi hiện trên mặt như mặt trời ban trưa vậy! Thương đại lão thẳng thắn nói: "Chú ý làm gì? Quan tâm làm gì? Làm con đi quan tâm một cô gái còn chưa biết mặt. Hừ, đợi con đổi họ cùng cô ta đi rồi nói!" Không lâu sau đó, trên đường đi học anh liền gặp được một cô gái nhỏ, tên là Hứa Chức. Cô bé trắng trẻo mềm mại, đôi mắt vừa to vừa sáng, giọng nói lại cực kỳ êm ái. Khi cô vừa gọi anh hai tiếng “Học trưởng”, toàn bộ lỗ tai anh đều bất giác trở nên mềm nhũn.Chờ Ánh Sao Rơi
**** Văn Án **** Cao trung năm ấy cứ mỗi sáng thứ sáu hàng tuần Chúc Tinh Dao đều nhận được một bức thư tình, tích lũy đến năm học thứ ba tổng cộng hơn tám mươi bức. Cô tưởng lầm là nam thần lớp bên cạnh Lục Tễ viết cho mình, trở về liền đáp lại lá thư: Tớ đồng ý làm bạn gái của cậu. Mối tình vừa mới chớm nở này thì đã bị ai đó tố cáo với giáo viên. Giáo viên chủ nhiệm đã giáo dục tư tưởng với hai người bọn họ suốt ba tiếng đồng hồ, Chúc Tinh Dao cùng Lục Tễ trở thành đối tượng cách ly trọng điểm. Sau này trưởng thành, Chúc Tinh Dao trong buổi họp lớp cấp ba giận dữ nhắc lại chuyện này, cô uống say rồi bắt đầu mắng: “Đến bây giờ tớ vẫn không biết rốt cuộc là tên khốn kiếp nào tố cáo, tớ mà biết tớ nhất định sẽ đập chết tên đó.” Buổi họp lớp kết thúc, cô bị Gang Đồ chặn lại trong nhà vệ sinh, mặt không biểu cảm nhìn cô: ” Tên khốn kiếp kia chính là tôi.” Chúc Tinh Dao choáng váng: ” Hả?” Cậu ấy đang nói gì vậy? Giang Đồ cúi đầu nhìn cô, cười nhạt nói: “Chuyện cậu và Lục Tễ yêu sớm là do tôi tố cáo đấy, muốn đập chết tôi sao?” Chúc Tinh Dao: “…….” Vấn đề quấy nhiễu cô suốt nhiều năm như vậy, cuối cùng đã có đáp án. Giang Đồ nói thầm trong lòng: “Hơn tám mươi bức thư tình kia, cũng là do tôi viết, dùng tay trái viết đấy.” Những năm tháng ấy, Chúc Tinh Dao là nữ thần trong mắt của rất nhiều nam sinh, Giang Đồ cảm thấy cô như những vì sao trên trời, chỉ có thể ngắm mà không thể hái được. Anh luôn mực chờ đợi, chờ cô từ trên trời rơi xuống, rơi vào lòng bàn tay của anh. Hoa khôi giảng đường dịu dàng, ấm áp X Nam sinh nghèo khó lạnh lùng, thâm tình, một câu chuyện xưa thầm mến, nam chính thầm thương nữ chính, chỉ dám lặng lẽ lén yêu thầm.Tang Thi Cũng Ghét Bỏ Tôi
Tên truyện: Tang thi cũng ghét bỏ tôi Tác giả: Lạc Khê Nhi Thể loại: ngôn tình, 1v1, hiện đại, HE, trùng sinh, truyện ngắn, mạt thế Số chương: 14 chương Chuyển ngữ: Thanh Ninh – Edit: Miên Viễn, AQY – Beta: Maria – Check: Amin Giới thiệu: Trong kỳ huấn luyện quân sự của sinh viên năm nhất, đột nhiên bùng phát đại dịch zombie. Tất cả giáo viên và học sinh trong trường đều vô cùng hoảng loạn chạy khắp nơi. Chỉ có mình tôi, người vừa được chẩn đoán mắc bệnh ung thư giai đoạn cuối, mắt sáng ngời lao về phía bầy zombie, mong chờ mình bị cắn. Ai ngờ, những con zombie này thấy tôi đến gần thì đều ghét bỏ tránh ra xa, có chết cũng không chịu cắn tôi. Tôi không tin vào chuyện quỷ quái, trải qua trăm cay nghìn đắng tìm được Vua zombie. Vua zombie vừa nhìn thấy tôi đã lập tức quỳ xuống, thậm chí tôi còn nghe thấy giọng của nó vang trong đầu. “Tôi thật sự phục cô rồi, lão Lục, cầu xin cô mau tránh xa tôi ra.” * Lưu ý của chủ nhà: Trong truyện sẽ thay phiên linh hoạt sử dụng “thây ma”, “zombie” và “tang thi”, nếu ai không thích thế thì cân nhắc trước khi đọc nhé.Qua Nhà Tớ Làm Bài Tập Đi
Editor: BànVăn trúc mã.Hai tên nhóc lớn lên thành hai chàng trai cùng đi cứu vớt thế giới (khả năng không thành công).Tam quan là cái gì ăn được không công (Tống) x giá trị quan luôn hướng về chủ nghĩa xã hội thụ (Khúc) - Đại khái là cường cường (?)Có Phải Anh Muốn Hôn Em Không?
Khi Tô Cận 27 tuổi, có một cô gái 17 tuổi chuyển đến nhà. Anh được cho biết, đây là vị hôn thê được đính hôn từ trong bụng mẹ của anh. Bạn bè đều ồn ào rằng Tô tổng nổi tiếng solo từ trong bụng mẹ thì ra sớm đã có chủ. Tô Cận thong thả ung dung cài nút áo sơ mi, nhẹ nhàng bâng quơ phun ra một câu: "Cô ấy không phải gu của tôi." Lần đầu gặp nhau, vẻ mặt Tô Cận lãnh đạm nói: "Tôi sẽ không cưới em." Khuôn mặt Thích Nguyệt đỏ bừng, chân tay luống cuống cúi đầu. Lúc này, lời nói của Tô Cận khắc sâu vào trong lòng cô. Một đoạn thời gian sau, Tô Cận phát hiện, mỗi sợi tóc của Thích Nguyệt đều khiến anh yêu thích. Lúc sau anh tâm tâm niệm niệm muốn thực hiện hôn ước sớm một chút, cưới cô gái nhỏ về nhà cưng chiều cả đời. Ngày nọ, anh thấy cô gái nhỏ cắn môi, dịu dàng nói với người khác: "Tô Cận sẽ không cưới tôi, tôi mãi mãi sẽ không thích anh ấy đâu." Tô Cận: "... Shit!"Chị Gái Giả Mạo Tôi Là Mối Tình Đầu Của Boss
Năm ấy Tạ Đường 15 tuổi, cô đã cứu người cô thầm thương khỏi cơn sóng thần, cậu ấy cảm động, hứa rằng sau này lớn lên sẽ lấy cô. Thời gian trôi qua, cậu thiếu niên kiêu ngạo ấy trưởng thành, trở thành một người âm trầm, lạnh lùng. Thế nhưng cậu ấy lại có thể dịu dàng, nhu tình với một cô gái, mà người đó....không phải cô. Người mà anh muốn chung sống đến hết đời, cũng không phải cô. Nữ chính chỉ biết trơ mắt nhìn chị gái giả mạo mình, đường đường chính chính đính hôn với anh, còn mình lại trở thành nữ phụ độc ác muốn ngáng chân. * Trở lại điểm xuất phát, Tạ Đường tuyệt đối sẽ không cứu Lục Trác trong trận sóng thần năm đó nữa, mặc kệ anh ta tự sinh tự diệt. Thế nhưng vào một ngày đi học nào đó, hành lang yên tĩnh bỗng nhiên lại xôn xao, mọi người bàn ra tán vào. Sau đó, tất cả bạn học tránh ra hai bên, nhao nhao nhường đường. Bệnh nặng chưa khỏi, sắc mặt Lục Trác tái nhợt đi từ cuối hành lang lên. Trong nháy mắt Tạ Đường thấy vẻ mặt sáng lên của người chị, cảm thấy vô vị, xoay người muốn rời đi. Nhưng lúc này đây, nam thần mà chị mình tha thiết ước mơ hai kiếp, lại đang nắm lấy tay cô. Cả đêm qua, Lục Trác đều mơ thấy những giấc mơ lộn xộn liên quan đến kiếp trước... Bảo bảo rất oan ức đây này, chờ đợi cả đêm, dầm mưa cả đêm, sắp sốt thành viêm phổi rồi, thế mà tiểu mỹ nhân ngư của anh lại không xuất hiện: “Sao tối qua lại không đến?” —— * Mối tình đầu ( Bạch nguyệt quang) Có một so sánh khá nổi tiếng hồi trước (cũng không biết là của tác giả nào nữa) thường hay được nhắc đến trong truyện ngôn tình, nội dung đại khái là: Trong cuộc đời một người đàn ông thường có hai loại hoa: một đóa hoa hồng trắng cùng một đóa hoa hồng đỏ. Nếu anh ta chọn hoa hồng trắng, nhiều năm sau hoa hồng trắng biến thành hạt cơm dính bên mép, hoa hồng đỏ trở thành nốt ruồi son (chu sa chí) trên ngực. Còn nếu anh ta chọn hoa hồng đỏ, sau này hoa hồng trắng liền thành ánh trăng sáng (bạch nguyệt quang) đầu giường, còn hoa hồng đỏ chính là vết máu muỗi.Hướng Dẫn Sinh Tồn Trong Vương Miện
Giới thiệu: Vương Miện Gai, một thế giới vô định, những người bị kéo vào chỉ có thể sống sót bằng cách liên tục vượt cửa. Sau đây là các quy tắc sinh tồn Vương Miện cung cấp cho mọi người: 1. Học cách tin tưởng, học cách hợp tác. 2. Mỗi ngày rời giường, chuyện đầu tiên phải làm là rửa mặt chải đầu trang điểm lấy lòng Vương Miện. 3. Nịnh hót có thể tăng giá trị may mắn. 4. Vương miện là người đẹp nhất, không chấp nhận phản bác. Đối với các quy tắc trên, Vương Miện Gai có quyền giải thích cuối cùng. Khăn Quàng Đỏ, một trong những đội mạnh nhất trong Vương Miện, kể từ khi vượt cửa cho đến nay vẫn chưa từng thất bại. Sau đây là lời khuyên sinh tồn Đội trưởng Du Luân góp ý cho mọi người: 1. Mặt và mạng, chỉ có thể chọn một. 2. Khi cần thiết có thể lừa tình cảm của NPC. 3. Trong đội không được phép yêu đương, trừ phi đằng ấy là đội trưởng. 4. Chỉ cần đằng ấy chạy đủ nhanh, chiến trường Tu La sẽ không thể đuổi kịp đâu. Đối với những góp ý trên, các đội viên khác của Khăn Quàng Đỏ tỏ vẻ, hành vi của đội trưởng chả liên quan gì đến các đội viên cả, nếu xảy ra vấn đề gì mời liên hệ Du Luân, cảm ơn.Cô Béo Yêu Đương Cùng Tổng Tài
Bạn đang đọc truyện Cô Béo Yêu Đương Cùng Tổng Tài của tác giả Vạn Lâm Cốc. Có một cô gái đã đi xem mặt rất nhiều lần mà vẫn chưa gặp được người định mệnh của mình Phải chăng vì cô béo? Phải chăng vì cô không được xinh đẹp như những cô nàng thon thả, cân xứng kia? Cô cũng rất buồn,nghĩ tới cha mẹ mình luôn mong cô tìm được nơi nương tựa, đành cổ vũ mình tiếp tục sự nghiệp tìm người yêu. Đến lần xem mắt thứ một trăm lẻ một, cô lại vớ được vị tổng tài anh tuấn... Nhưng mà, hình như người ta cũng có người yêu rồi, làm sao đây nhỉ???Về Bên Anh
Thể loại: đô thị, ngọt, sủng Chuyển ngữ: Fleur Biên tập: Iris Nguồn convert: Củ Lạc TTV Nguồn raw: Tấn Giang Độ dài: 44 chương Giới thiệu 1: Trong bệnh viện các y tá có một câu nói ưa thích đó chính là: Bác sĩ Bạch nhà chúng ta vừa giỏi vừa tốt bụng lại đẹp trai hơn cả Dương Dương. Bác sĩ Bạch nghiêm túc sửa lại: tôi không phải của nhà các cô. Nhóm y tá: Thế anh là của ai. Khi đó trên khuôn mặt nghiêm túc của bác sĩ Bạch mới có ý cười: Tôi là của Tần Ca Nhóm y tá: Tần Ca là ai? Nếu câu hỏi này để cho nhóm fan kì cựu trả lời thì nhất định là: Đó chính là tên Đại Đại nhà chúng tôi...năm đó và sau đó Đại Đại chính là một huyền thoại đó. Bác sĩ Bạch lúc này lại nghiêm túc nói rằng: Cô ấy là của tôi không phải của mọi người. Giới thiệu 2: Bạch Khải Gia: Không phải là em nghi ngờ tay nghề của anh đấy chứ? Tần Ca vội vã lắc đầu: Không đâu. Bạch Khải Gia: Muốn giấu anh bao lâu hả? Cho rằng anh thực sự không nhìn ra ư? Tần Ca ảm đạm: Ồ, vậy… rất tốt. Bạch Khải Gia: Không có gì muốn nói? Tần Ca: … Ừm. Bạch Khải Gia: Vậy đi ra ủy ban, anh đã cầm theo sổ hộ khẩu của em. Tần Ca kinh ngạc: Sao anh có sổ hộ khẩu của em? Bạch Khải Gia: Mẹ vợ đưa. Tần Ca vừa đi vừa khóc lóc: Em em em em xin chủ động khai báo! Bạch Khải Gia hôn cô: Được rồi, về sau muốn đi đâu thì nói với anh, anh sẽ đẩy xe lăn cho em, đừng khóc. Bác sĩ khoa chính hình vs tác giả truyện tranh Lời thề kết hôn của họ là: Cho dù sinh lão bệnh tử cũng không rời xa nhau.Em Nói Xem Có Trùng Hợp Không?
Văn Án: ✏️Giới thiệu 1 Sau khi tốt nghiệp nghiên cứu sinh, Trần Nhiễm Âm nhậm chức tại trường Trung học số 2 Đông Phụ, trở thành một “cô giáo quốc dân”. Trong lớp có một học sinh nam cá biệt, song hoàn cảnh lại vô cùng đáng thương, cha mẹ đều đã mất, người giám hộ duy nhất là cậu ruột, mà người cậu này lại có vẻ không quá đáng tin. Một ngày nọ, Trần Nhiễm Âm đến thăm gia đình của học sinh nam đó, cuối cùng cũng gặp được người cậu của ma vương lớp mình, trùng hợp lại là Cố Kỳ Châu. Nhân duyên trên đời thật khiến cho người ta phải bất ngờ, anh Cố trong lời đồn ấy thế mà lại là bạn học cũ của cô, càng đáng nói hơn, người này chính là vị bạn trai cũ đã bị cô đá năm đó… ✏️Giới thiệu 2 Cố Kỳ Châu trịnh trọng lên tiếng hỏi: “Cô giáo Trần, cháu ngoại tôi rốt cuộc đã phạm phải lỗi gì? Còn phiền cô tự tới đây một chuyến nữa.” Trần Nhiễm Âm như ngồi trên đống lửa: “Xảy ra mâu thuẫn với bạn học ở lớp khác, nguyên nhân lại là vì một bạn nữ.” Cố Kỳ Châu hơi híp mắt, cười cười thờ ơ nói: “Những chuyện này, năm đó cô giáo Trần hình như cũng làm không ít nhỉ?” Trần Nhiễm Âm: “…” #Người trong giang hồ, sao có thể né được đao thương? #Quá khứ chia xa, tương lai gặp lại. #Mọi chuyện mình làm, sớm muộn cũng được đền đáp!Yêu Em Một Lời Khó Nói Hết
Văn án Lộ Phân Phân nghi ngờ chồng cô ấy là một con robot. Kết hôn nửa năm, cuộc sống vợ chồng vẫn luôn hoạt động theo lịch trình: —-7:30 sáng – moah moah. —-12:30 trưa – Đi ăn trưa. —-21:30 tối – Trong sáng đắp chăn bông ngủ. Mỗi tháng vào ngày 15 âm lịch – trong thẻ cô sẽ có thêm 100.000 nhân dân tệ(~352.229.000VNĐ). Người đàn ông cứng nhắc này, quý trọng lời nói hơn cả vàng, không hiểu phong tình, không bao giờ nổi giận với cô, chịu thương chịu khó, khả năng kiếm tiền số một, trông như một thành phẩm AI được bán ngoài thị trường. Lộ Phân Phân càng nhìn càng thấy ngũ quan của chồng mình giống như một nhân vật được điêu khắc nhân tạo, tinh xảo quá mức, hơn nữa tính cách cũng rất lãnh đạm không giống như con người. Mấy tháng sau… Lộ Phân Phân nhìn thấy kết quả của que thử thai rồi vô cùng sửng sốt: Người máy này thực sự đã làm cô mang thai!!! Minh Thì Tiết đỡ trán, khẽ nhíu mày: Anh thực sự nhạt nhẽo như vậy sao? Một câu tóm tắt: Chồng tôi chỉ biết nạp tiền vào thẻ tôi thì phải làm sao đây? Hàm ý: Gieo nhân nào gặt quả đấy.