Mười Bảy Mùa Hè Ở Nam Giang
Số chương: 31 chương lớn (mỗi chương chia làm 3 phần) + 1 ngoại truyện Thể loại: Hiện đại, cuộc sống thường ngày. Tag: Đô thị tình duyên, con cưng của trời, yêu nhau lắm cắn nhau đau. Nhân vật chính: Lương Thuỷ, Tô Khởi | Nhân vật phụ: Lý Phong Nhiên, Lâm Thanh, Lộ Tử Hạo, Lộ Tử Thâm | Khác: Phong Sinh Thuỷ Khởi. Văn án 1. Khi còn nhỏ, cuộc sống khốn khó, nhưng tâm tính trẻ thơ, có thể từ khổ mà tìm kiếm niềm vui. Sau này trưởng thành rồi, khổ chính là khổ, thật sự khổ, không có vui. 2. Những buổi trưa hè lúc đó, trời trong xanh, không lộng gió. Ngõ nhỏ an tĩnh, mọi người đều ngủ trưa. 3. Mình ghét tất cả những khuyết điểm của bố mẹ, nhưng thật xin lỗi, mình lớn lên thành một người lớn giống hệt như bố mẹ. - ------------------------- [Báo trước] Nhàn nhạt, chậm rãi, thường ngày. Tô Thất Thất: Thuỷ Tạp, tớ biết nói tiếng chim sẻ đó. Lương Thuỷ quay đầu nhìn cô, bày ra bộ dạng "để tớ xem cậu nghĩ ra trò mèo gì". Tô Thất Thất: Cậu biết "tớ thích cậu" nói bằng tiếng chim sẻ thế nào không? Lương Thuỷ: Cậu nói đi. Tô Thất Thất: Chíp chíp chíp chíp~ Lương Thuỷ buồn cười: Nhảm nhí! Tô Thất Thất: Thật đó, Thuỷ Tạp, chíp chíp chíp chíp~.Thiên Kim Đại Chiến
Người dịch: Mặc Lam Type-er: Nhược Lâm, MỀU, Recca, Hill "Tình yêu chính là một cuộc duyên phận Thời điểm không quan trọng, dù lúc đó bạn bần cùng, xơ xác đến chừng nào. Thân phận không quan trọng, dù lúc đó đó bạn hèn kém và tự ti đến bao nhiêu. Tính cách không quan trọng, dù lúc đó bạn khó ưa ngang ngược đến cỡ nào. Khi Nghê Gia và Việt Trạch bén duyên, đó chính là lúc tình yêu gõ cửa."Nhược Xuân Và Cảnh Minh
Cảnh Minh là thiên tài chế tạo robot, còn Đỗ Nhược chỉ là một học sinh nghèo vượt khó được bố mẹ cậu chu cấp tiền ăn học. Năm nhất đại học, Đỗ Nhược thầm cảm mến chàng trai tài năng ấy, nhưng tình yêu chưa kịp hé nở đã bị sự cay nghiệt của cậu đè bẹp. Đỗ Nhược như thể biến mất khỏi thế giới của Cảnh Minh, còn cậu có vẻ cũng không hề nhớ đến sự tồn tại của cô nhóc quê mùa không tầng lớp kia. Chỉ là, giây phút gặp mặt đó, người con gái xinh đẹp rạng ngời trong chiếc váy đỏ giữa trời đông giá rét lại vô tình khiến tim cậu lỡ nhịp...Một Tòa Thành Đang Chờ Anh
TRUYỆN GỐC CỦA PHIM "KHÓI LỬA NHÂN GIAN CỦA TÔI" (DƯƠNG DƯƠNG - VƯƠNG SỞ NHIÊN ĐÓNG CHÍNH) "Không có gì khiến trái tim con người ta đau đớn hơn tình cảm." Cô hy vọng xa vời, mong mỏi sẽ có một người vượt qua muôn nẻo đường đến để yêu cô, gõ cửa tòa thành tĩnh mịch trong cô: "Tôi có thể bước vào không?". Khi đó, cô sẽ mở cửa cho anh: "Vậy sau này anh không được bước ra đâu nhé!". Anh nói: "Được." Thế là họ bên nhau mãi mãi. Đây vốn là đạo lý vô cùng đơn giản, nhưng khi ấy cô không hiểu rõ được lòng mình, nhẫn tâm xua đuổi anh, còn im hơi lặng tiếng cõng theo tòa thành của mình chạy trốn suốt mười năm. Có điều, sau này cô chợt phát hiện, tòa thành trong lòng từ đó cũng không mở cửa thêm lần nào nữa. Cửa ải kia phải dùng mười năm đánh đổi, chỉ chờ người ban đầu lặn lội vượt đường xa, không màng sương gió đuổi theo bước vào.