Ngày Mai Vẫn Còn Yêu Em
Tình trạng: 95 chương (19/02/19) Thể loại: hiện đại, nguyên sang, sủng ngọt, đô thị tình duyên, 1vs1, HE Editor: Song Ngư Nhân vật chính: Bùi Ninh, Diệp Tây Thành Nam chính là vị tổng tài lạnh lùng nhưng đó chỉ là vẻ bề ngoài mà thôi còn đối với cô là một tấm chân tình. Anh và cô là mối tình đầu của sau sau đó họ chia tay nhưng trong lòng anh vẫn luôn có cô chờ đợi cô vô điều kiện. Liệu cô có quay lại với anh, kết thúc sẽ như thế nào? Trích đoạn ngắn: Nhiều năm sau, Diệp Tây Thành làm khách mời talkshow kinh tế và tài chính Lúc gần kết thúc, MC hỏi anh một câu hỏi cá nhân: "Nghe nói sau khi Diệp tổng chia tay mối tình đầu, vẫn luôn đợi cô ấy 6 năm? Sau đó cô ấy mới trở thành bà Diệp?" Diệp Tây Thành lại nói: "Cắt đoạn này đi, không cần phát sóng." MC là bạn tốt của Diệp Tây Thành, nửa đùa nửa thật nói: "Cho anh cơ hội thể hiện thâm tình trước mặt mọi người mà không cần sao?" Diệp Tây Thành: "Tôi không cần thâm tình cho người khác xem." Chờ cô, yêu cô, là việc riêng của anh. Một câu tóm tắt: Anh ngoài lạnh trong nóng, lại không lãng mạn, điều lãng mạn duy nhất chính là, trong lòng anh, trước sau vẫn là em. ___Trích dẫn trong truyện____ Diệp Tây Thành: "Đây là Bùi Ninh. Ở công ty tôi là thủ trưởng của cô ấy, ở nhà cô ấy lại là lãnh đạo của tôi." ...... Bùi Ninh không tự giác liền nghĩ nhiều, "Vừa nãy ở ngoài dạ tiệc, có mấy người thảo luận về anh, nói muốn anh làm con rể Thường gia, chính là Thường Liêm Gia sao? Diệp Tây Thành tuỳ ý lên xe: "Anh cũng chỉ muốn làm con rể Bùi gia thôi."Hồ Ly Và Thợ Săn
[VĂN ÁN] Cô hỏi anh: “Anh chán ghét tôi như vậy, vì sao còn mặt dày quấn lấy tôi?” Anh nhìn cô, như đùa giỡn, không chút để ý nói: “Vì mắt thẩm mỹ của tôi có vấn đề” Dừng lại một chút, anh lại nói: “Giống như em là con mồi, tôi là thợ săn, thợ săn thấy được con mồi liền phải vây bắt, không có đạo lí thả chạy!” Cô: “…’’ Đây là câu chuyện về một nàng hồ ly nhỏ không chí lớn và một ‘lão’ phúc hắc lạnh nhạt! *Kẹo ngọt: ý của tớ chính là sự ngọt ngào, tiếng Trung là 糖果,trùng hợp đọc lên giống tên nữ chính của chúng ta tên – Đường Quả (唐果), là nữ chính của chúng ta ngọt ngào hay là một câu truyện tình yêu ngọt ngào thì mọi người hãy đồng hành cùng tớ để biết nhé!Cưới Trước Yêu Sau - Mộng Tiêu Nhị
Giới thiệu: Ba tháng sau khi kết hôn, Giản Hàng và Tần Mặc Lãnh vẫn phân chia phòng ngủ. Mối hôn nhân này là do ông cụ nhà họ Tần quyết định, Tần Mặc Lãnh không có tình cảm với cô. Trong mắt người ngoài, người có gia cảnh bình thường như cô gả đến nhà họ Tần là bay lên cành cây cao biến thành phượng hoàng. Không ít người trông chờ cô trở thành chuyện cười vì bị người chồng giàu có ruồng bỏ. Mối hôn nhân này cô cũng không thiệt thòi, Giản Hàng quyết định cùng Tần Mặc Lãnh sống chung với nhau. Đêm đó, cô chủ động tìm anh nói chuyện, nói về một chủ đề nào đó trên hotsearch. Tần Mặc Lãnh trả lời qua loa mấy câu với cô. Giản Hàng trông bộ dạng thờ ơ đó, ngay tức khắc đứng dậy trở về phòng ngủ. Không lâu sau đó, tiếng gõ cửa phòng vang lên. Giản Hàng không mở cửa, ngữ khí lạnh nhạt: “Có chuyện thì nói!” Tần Mặc Lãnh: “Hotsearch mà em quan tâm ban nãy mới đứng thứ 22, trạng thái là “mới”, bây giờ lên tới vị trí thứ 2 rồi, phía sau còn có “bạo” màu tím”. Giản Hàng: “...” PS: Nội dung như tên truyện, cưới trước yêu sau. Nam chính từ không yêu, tới rung động, đến quyết tâm một lòng.Lưỡi Dao Dịu Dàng
Khi Lê Tranh 22 tuổi, cô yêu Phó Thành Lẫm, anh là bạn của chú cô. Vào ngày sinh nhật cô, món quà chú của cô tặng là cổ phần của một công ty, chủ của công ty đó là Phó Thành Lẫm. Cô bắt đầu có tính toán nho nhỏ, muốn sử dụng thân phận cổ đông để dùng quy tắc ngầm với Phó Thành Lẫm. Phó Thành Lẫm đã nhắc cô một sự thật phũ phàng: “Em chỉ nắm giữ 0,1% cổ phần, chút cổ phần này không đáng kể.” Lê Tranh: “…” Chuyện gì xảy ra sau đó, chỉ có trợ lý biết. Hôm đó, Lê Tranh đến gặp Phó Thành Lẫm, sau khi rời đi, Phó Thành Lẫm đã nhờ trợ lý đi mua khẩu trang. Trợ lý phát hiện ra rằng môi của ông chủ đã bị cắn sưng lên. Ông chủ đã phải mang khẩu trang mấy ngày liền. Từ lúc ấy, Lê Tranh không bao giờ đến văn phòng của ông chủ nữa. Sau này anh mới biết, Lê Tranh đã tỏ tình với ông chủ của anh và ông chủ đã từ chối cô ấy rồi. Nửa năm sau. Lê Tranh đeo nhẫn kim cương, xuất hiện trong bữa tiệc sinh nhật của Phó Thành Lẫm. Cô mỉm cười, nhẹ nhàng như dao, “Chú Phó, sinh nhật vui vẻ.” Phó Thành Lẫm: “…” Đôi mắt anh sâu thẳm, nhìn cô một lúc lâu. Cuối buổi tiệc, Lê Tranh bị Phó Thành Lẫm ôm lấy, “Không phải em muốn dùng quy tắc ngầm với anh sao, cho em dùng.” Liền sau đó, anh tháo chiếc nhẫn chướng mắt trên tay cô ra, cúi đầu hôn lên môi cô. Đáp lại anh là hai ly rượu vang đỏ, được đổ từ trên đầu xuống. - - Trong ván bài xì tố, đám bạn bè vui sướng khi anh gặp họa: Nghe nói cậu bị đổ rượu, ai mà to gan thế? Phó Thành Lẫm liếc mắt nhìn bạn mình, không nói một lời. Một người bạn khác lại nói: Lê Tranh sắp đính hôn. Phó Thành Lẫm ném bài trong tay, đứng dậy rời đi. Người bạn nhìn theo anh: Sao cậu lại đi? Không chơi nữa à? Phó Thành Lẫm: Đi cướp người. Một câu chuyện ngọt ngào.Làm Thế Nào Để Không Nhớ Hắn
Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, sạch, sủng, nhẹ nhàng, 2s Convert: Sakahara Editor: Mãn Mãn Số chương: 72 Giới thiệu 1: Một weibo nổi tiếng đã đăng bài: Nhiếp ảnh gia Tô Dương xinh đẹp đã là hoa có chủ. Kèm theo đó là tấm ảnh Tô Dương đang ôm hôn một người đàn ông trong bãi để xe ngầm. Không ngờ fan của Cố Hằng đã thừa nhận: Chúc mừng Cố ảnh đế rốt cuộc cũng bê được mỹ nhân về nhà. Nhân viên của tập đoàn Phương Dịch lại tỏ vẻ: Bóng lưng này rõ ràng là của Lục tổng nhà chúng tôi. Không ngờ tổng giám đốc Tưởng Bách Xuyên luôn khiêm tốn lạnh nhạt lại đăng một trạng thái mới: [Chúc mừng hai năm kết hôn! @Tô Dương] Khiến cư dân mạng nổi sóng. giới thiệu 2: Trong mắt Tô Dương, cho dù là tác phẩm giúp cô đoạt được giải thưởng chụp ảnh, cũng không khiến cô mê muội bằng một tấm hình mà bản thân tùy ý chụp Tưởng Bách Xuyên. Cô trầm mê việc chụp ảnh, nhưng càng trầm mê toàn bộ những thể nghiệm cảm quan cực hạn mà người đàn ông này mang lại cho cô, bất kể là về mặt thể xác hay tinh thần. Chính ở trong vòng luẩn quẩn lưu động này, hắn tựa như thuốc phiện, khiến cho người trầm luân. Đôi lời của editor: "Không có sủng nhất, chỉ có sủng hơn", đây là một câu quy kết lại mà mình dành cho truyện sau khi đọc xong. Tưởng Bách Xuyên cùng Tô Dương, Tô Dương, cùng Tưởng Bách Xuyên. Tình yêu của họ không quá dồn dập, không quá nóng bỏng, họ đã qua những năm tháng bồng bột của thời niên thiếu ấy từ lâu. Nhưng, giữa bề bộn của cuộc sống, giữa những khoảnh khắc bận rộn không bứt mình ra nổi, từ những tin nhắn, những hành động nhỏ nhặt, vẫn có thể cảm nhận được sự quan tâm cùng tình yêu mà họ dành cho nhau. 11 năm, đời người có thể có mấy cái "11 năm"? Tưởng Bách Xuyên đã dành cho Tô Dương 11 năm của cuộc đời mình. Thời gian của anh, sẽ luôn luôn thuộc về cô, trong quá khứ cũng vậy, hiện tại cũng vậy, mà tương lại, lại càng như thế. Anh sẽ dùng cả đời mình, ở lại bên cạnh cô.Làm Thế Nào Để Ngừng Nhớ Anh
1. Một chủ Weibo nức tiếng tung tin: [Nhà nhiếp ảnh Tô Dương xinh đẹp là hoa đã có chủ!] Kèm theo tấm ảnh chụp Tô Dương đang ôm hôn một người đàn ông tại bãi đỗ ngầm, trong ảnh chỉ có một bóng lưng cao lớn mờ ảo. Fan của Cố Hằng lên tiếng thừa nhận: Chúc mừng Cố ảnh đế, cuối cùng cũng ôm được mỹ nhân về rồi! Nhân viên của tập đoàn truyền thông Phương Dịch lại tỏ vẻ: Bóng lưng này rõ là của boss Lục nhà chúng tôi! Tổng giám đốc ngân hàng Tưởng Bách Xuyên chẳng mấy khi hiện thân bỗng đăng status trên Weibo cá nhân: [Chúc mừng hai năm kết hôn! @Tô Dương] Cư dân mạng vỡ òa! 2. Trong mắt Tô Dương, dù là tác phẩm giúp cô đoạt được giải thưởng nhiếp ảnh cũng không khiến cô mê muội bằng một tấm hình mà bản thân tiện tay chụp Tưởng Bách Xuyên. Cô đam mê chụp ảnh, nhưng càng say mê hơn cả những trải nghiệm cảm quan cực hạn mà người đàn ông này mang lại cho cô, bất kể là về mặt thể xác hay tinh thần. Hệt như trong giới lưu truyền, anh tựa như thuốc phiện, khiến cho người trầm luân........Mãi Yêu Em Như Vậy
Độ dài: 90 chương Chính văn + 2 chương Phiên ngoại. Nội dung: Đô thị tình duyên, HE. Nhân vật chính: Hạ Mộc ♡ Kỷ Tiện Bắc. Editor: Mina. Ảnh: Credit Huaban. Câu chuyện tình yêu của nữ chính Hạ Mộc và Kỷ Tiện Bắc, Cô là nữ phóng viên chuyên mục Tài chính và Kinh tế,tính cách cao ngạo lãnh diễm (1), IQ lẫn EQ đều cao. Tuy nhiên trong ngày đăng ký kết hôn lại bị người biết chuyện tung ra chứng cứ xác thực: Tin tức được viết về cô là người con gái hư vinh bởi cô chỉ coi trọng đồng tiền, chỉ thích tiền của ông trùm tài chính Kỷ Tiện Bắc, kết hôn với Kỷ Tiện Bắc cũng là cô dùng kỹ thuật diễn lô hỏa thuần thanh (2) lừa gạt. Lúc lời phỏng đoán ác ý được tuôn ra, Hạ Mộc và Kỷ Tiện Bắc đang ở Cục dân chính, cô còn chưa biết việc này. Kỷ Tiện Bắc xem hết tin tức, “mượn” điện thoại di động của cô rồi tắt máy luôn, gánh áp lực dư luận lĩnh giấy đăng ký kết hôn. Phóng viên truyền thông bao vây xung quanh truy hỏi Kỷ Tiện Bắc đối mặt với chuyện này thế nào. Kỷ Tiện Bắc cố ý xuyên tạc: Người phụ nữ của tôi, không thích tiền của tôi, chẳng lẽ còn thích tiền của người đàn ông khác? Ký giả: Ý của chúng ta là, cô ấy chỉ thích tiền, không yêu con người ngài? Sắc mặt Kỷ Tiện Bắc trầm tĩnh: Cô ấy yêu tiền của tôi, tôi yêu con người cô ấy, có vấn đề gì sao? [ Văn án 2 ] Phóng viên Tài chính và Kinh tế chỉ thích tiền, gặp gỡ ông trùm tài chính không tiếc tiêu tiền lại sẵn lòng hao tổn tâm tư. Từ tỉnh thành hẻo lánh nghèo khó phòng trọ nhỏ, đến khách sạn New York Hilton ‘phòng tổng thống’, ngăn cách đâu chỉ là muôn sông ngàn núi. Cho dù bạn không đạt tới trình độ của anh ấy, anh ấy cũng sẽ vì bạn leo ngàn núi lội muôn sông, vượt đồi vượt biển mà đến. Mọi biển cả núi đồi trên đời này, vượt qua hết thảy. • • • ❥• Giới thiệu vắn tắt: Anh dùng toàn bộ tình yêu và ấm áp của mình cứu rỗi cô. Anh như vậy, sao em có thể không yêu chứ? (1) Lạnh lùng và diễm lệ. (2) Nghĩa ẩn dụ: Đã đạt tới trình độ hoàn hảo nhuần nhuyễn.Ý Loạn Tình Mê
Thể loại: Đô thị tình duyên, hào môn thế gia, yêu thích không rời. Edit: Lạc Lạc Số chương: 65 chương + 10 ngoại truyện Lần đầu tiên Lộ Dao nhìn thấy Hắc Viễn Chu là lúc cô mười tuổi. Lúc đó cô chỉ biết rằng Hoắc Chu chính là ông bố đã nhiều năm giúp đỡ trẻ em nghèo vùng núi. Khi đó, Hắc Chu vừa mới tốt nghiệp còn đang tìm việc, lại có người nhìn anh gọi một tiếng chú. Lần thứ hai Lộ Dao nhìn thấy Hoắc Viễn Chu, cô đã 25 tuổi. Nhưng tiếng "chú" kia cô không tài nào kêu ra khỏi miệng được. Lộ Dao: "Cái này... Cháu có thể gọi chú là anh Hoắc được không?" Hoắc Viễn Chu như cười như không: "Tôi gọi bố của cháu là anh, cháu lại gọi tôi là anh sao?" Lộ Dao: "..." 【Hướng dẫn đọc】 1, Xa cách gặp lại; 2, Chữa lành ấm áp, không ngược; 3, Nam nữ chính vì yêu mà cố chấp.Cố Chấp - Mộng Tiêu Nhị
Trước khi kết hôn, Mẫn Hy biết trong lòng Phó Ngôn Châu đã có người thương, anh còn từng hỏi cô về tình hình gần đây của người con gái ấy, và đó cũng là lần đầu tiên cô thấy được sự ấm áp nhu tình trong anh. Khi kết hôn, anh hỏi: "Em có chắc chắn muốn kết hôn không?" Mẫn Hy cười, "Tại sao lại không?" Anh nói: "Em có cam lòng tự giam mình vào một cuộc hôn nhân không có tình cảm, chỉ có lợi ích không?" Không cam lòng, vậy nên cô sẽ khiến anh yêu cô, muốn nhìn thấy vẻ ấm áp nhu tình kia của anh một lần nữa. Tuy nhiên, sau hai năm kết hôn, cô vẫn không thể khiến anh nảy sinh tình cảm với mình. Mẫn Hy quyết định chấm dứt nỗi cố chấp và sự hoang đường nhiều năm của mình đối với Phó Ngôn Châu, đồng thời đưa cho Phó Ngôn Châu một bản thỏa thuận ly hôn. Phó Ngôn Châu do dự hồi lâu, cuối cùng cũng ký lên, quan tâm hỏi: “Sau này em có dự định gì không?” Mẫn Hy không đáp. Trong lòng cô tự nhủ: Sẽ không yêu anh nữa, sớm quên anh đi. Khi bạn bè biết tin cô ly hôn, bất bình khó chịu nói: "Phó Ngôn Châu có người khác ở bên ngoài sao?" Mẫn Hy: “Không có.” Công bằng mà nói, trừ việc không yêu cô, Phó Ngôn Châu khá nghiêm túc với cuộc hôn nhân chỉ có lợi ích này, cũng khá dung túng cô. Là do niềm hy vọng trong cô đã hao mòn, không còn sức lực để kiên trì thêm nữa. - - Sau khi ly hôn, trong lòng Phó Ngôn Châu vẫn không thể buông bỏ được Mẫn Hy, anh hỏi thư ký: “Gần đây Hy Hy bận gì vậy?” Thư ký: “Nghe nói... bận đi xem mắt.” Phó Ngôn Châu im lặng. Vài tuần sau, Mẫn Hy chất vấn Phó Ngôn Châu: “Sao anh lại phá hoại buổi xem mắt của tôi!” Phó Ngôn Châu: “Anh xin lỗi vì chuyện đã qua.” Anh thì thầm: “Hy Hy, em có muốn bắt đầu lại với anh không?" Mẫn Hy sửng sốt một lúc, "Không cần, tôi đã buông bỏ anh rồi." Phó Ngôn Châu nói, "Em buông bỏ anh cũng chẳng sao, anh đặt em trong lòng mình là được."