Logo
Chương 227: Vô Đề

Lục Ly nói đến đây, bỗng mỉm cười kỳ lạ, nhấc chén trà uống một ngụm.

Đạn Mạc ngay lập tức kIPKmpPLbḙ thấy có điều gì đó không ổn:

“Ta thề, Lục tiên sinh, ngươi sẽ không dừng lại ở đây chứ?”

“Thật quá đáng! Ngay khi nói đến Đạo Thiên, ngươi lại không kể tiếp! Ngươi là đồ chó hả!”

glnã ké,m Đạo gnưi óC qáu hnêiT gia hắn.” cht ôkhng iếnhk v unm ct tià rtên nguyên như phí ca
oĐ sau bị hni nhm tìm mnìh thấy hiêTn giấc â.us ãlo một phtá .cth Khi ar tm hn k n,yà ếhuTi ,bí C angi thy ad nguồn óirt rontg nước rồi đó kônhg ng innê y,d Tu dê chìm ovà tỉnh ãđ
Kiệt tKi quan nôT Phương sát, àvo utếhi chn đgn môH C. Hy tm Tôn ngày Bn ìnnh ưcb iênn hKai nya Bản Vọng yêNnug innê Khiếu, thiếu nbê
sự một sót hpc mya lần, cht “Lúc khn,ă oahng Phương hi hmák có Phương bi điều ynuq tc mc Thc nuêgNy thể. hách,p Nguyên cưđ khni ếitp thể vài il đã kóh hn thân inàgh rnogt hmnì Sống n,ày .áph rất Đảm mà htt nh C,
idư henk htm đài ng,i ýL Tôn :inó
Ly ca đu oeTh sự Đạn mngo tb ,Mc Lục hc :k
đi như tch đường c.đư “Không ngr nh hìt ônkhg rt àm àtnhh C ikh thành nhiên rt êTni ht ôn,T với tà ođ nghc gcn aM s onà yv
Lc êint sợ óni đ!i ta yMa ngươi nhanh hết làm nih,s ,áuq !nh ta yđ, ixn iơưgn
cM th hàpo ngũc nh nhõm: Đạn
Sư ãđ nhìn, tức ngt Gia nc rt gns bị Bản nơPgưh hcn cần nàn, Kit Cổ qýu hiu nègho ib bỏ ônT r.iơ Bn giá, tộc thận.” gia lp itK gnđ gnr bnê ct uđ một ônT được ưngd ùgnc nưgi vô Nguyên
đập ta ươgin đúgn uếN hoc của s i,nó áhp ngươi àl ngươi hôkng Trà út!h mhô Ly, ếđn Qnáu đ cm cL nay coi.”
,iđ àl đánh Cảnh th gnĐ hTnáh s Nhập htếc hn ngưc y!đ ,ig htc ơingư óc
cưnhơg at ngươi ngừng s ,nihs ưĐc .đy Lc da hnôkg là s tốt thực ri, được, tiên
diệt tiuê đm nh.C an ùdgn trong tan áhp Ý nMg oànt êTnhi ucêhi, ngM stá vci ơưghnP noàt Ý đ bo khám ,ihTên bộ iêTnh đã phá nCh ohc Nguyên oĐ
qu umn “Bản trên chửi av !irt ni tongr này con tKi hoang khó htt lên C ùnrTg ingư hn mi gns sót Kiah hngkô Tôn có gin nào, tm ,uhiKế mc ,ar hơn
nâh!n tm os đại mồm, unêgNy Ma “Câm oĐ với Nguyên ưPơhng th btếi màl Tnô, oas êinT ânhn đại mtr c,p ưgnPơh àl Thiên ch ôTn
ném li Khiếu, gây ir kích ogrtn t tn uT ưt gknôh hn mnh ri, ubi htnàh rng tr hpc gàny ngờ tộc notgr ba itK nh vào mạc chất đêm, ônT tr sau quê có im nếđ nhmì insh nB C mék trở nhận ahKi aig ba .il abn gđn hnnưg được nĩgh đ àv đó bị cơn về sẽ hương, angoh lên vy, của lễ thể đầu
néhc cL hề, yL ciư ión: đặt hề xuống, trà
pth iG chất có óc Mạc th ôv ngạc hgônk gn htnàh Đạn C vậy. tư gùnc Tu kmé ê,ihnn Tnô tm đến li
“Lợi h,n Lc Đn al hại n,his iêhcu itnê h,tt aygn! gih tm nhớ ngiươ ihg yttu ,vi áuq tht Mạc
óc nB tư cth íhnb kiểm chất kém thc ưt hnìb đg,n là mké r,at nh Tnô được Phương ơnh tmi tR nhất, ra còn àl ngđ ca ca kôngh inưg óah ăgn,n đnhi chất nth, nhanh, ch tư ưhtgn Nguyên!” pht tchú iKt
mới htN đạt Tướng gnCư hết c àHo hngkô hn ngg !àm th thề, như hnCuy nêl ,cưđ c cũng gNũ ni ếđn gutyN ch làm sc Gi Đại nưvơ ithô sao C gyna ntgư ta gtnư “Ta
điều mt Đại Cơ lớn. Bn mạnh gi li đó piGá Cơ hgônk có đưa v th in sao hn cùng biết Sư igi cs gnhưn đến .àyn ht inhk ếht có tKi p,áiG bị Tôn nòc tm àl ôv hôn a,dnh htê, thế iig “Người
hn ãd của ,tác àvo s st.ó Pưgơhn áhp huni khó htt Nguyên liên v mt sát tc khăn, đ ,ln iig vào da hố êihcu dụng úht ,mgn rơi nsg muá aSu
nũcg này :gnc cM lúc kinh nĐ
ôTn, Tnô ưt Kit nưh g?đn là Bản gưđn li óc vy, hct đinh Soa mà đường Ma thể
đầu rnit Kit ì,hnm nơgưPh một iig mt đó ch. là ô,nT Nguyên, là bắt iv nB v nêt pthá nh mhn gọi ccu cs thế gNio đi ca k hn thế nniê koah êTnhi khác aM, iuếhT iig hCi
h cái và đáy gian nhìn Hn idư đó.” ra yht táph hn giếng hiện mt tm còn hnôkg hn á,ct
kinh Chn bt tất lẽ ôhngk páh quan th gn nêuygN ca uđi sát c. thể nì,mh lặng ânht th hươgnP có hưgnn là áhmk uiĐ Mộng ln ch này
hk à,ny irt ôTn hínch Lúc uáq gnơPưh Đo nCh nh rt uqa của u.T Mộng haưc ênTih đang Ma òcn thành àm C khi guênNy
sao ếibt at u,rt pếit ts các at iưngơ ca ưhn hk “Ta sẽ gnu hnưgn v iv Thiên.” nóng ngươi mgn Đừng mt đừng k li tr thôi, ácc hc uáq ,vi àtr vy? Đạo ,ol
sinh tuyệt ontrg v c Đo tồn num ngđ Dù ìmt cách uđ vn ,nvg Thiên yd tb hoang gắng tr mạc.” hn nà,h
“Khi lều, tỉnh lần tm cnă ,na đã il i.ênn nhgơPư mt hn tr yth mìhn hnhàt Nguyên gnrto thiếu hn đang
êuyNgn “Đạo nggi Tôn ihC ih.tô àl áqu ưgơnPh hcc ca nhìtr ngưrt Ma, hắn nũgc oigN aM hnàth niThê êhnTi tm
cL ng tiếp táon n:ió ac tc Đn nm ca ,yL tính àohn hắn Mạc àotn trong Phn
khó thc oNgi lại, kết ph sự hai đấy.” đnih thấy thc hn ăkhn này ,đng tư iđu Chi at niTêh Ma,