Logo
Chương 902: Cái Chết Của Bạch Bào (5)

Vì vậy.

Theo ý kiến của Lý Hạc, hành động của vị trưởng lão Kim Đan kia, mới là chính xác.

Lúc đầu để hắn giết chết Bạch Bào, sao đến nỗi có cục diện khó khăn như ngày hôm nay?!

“……”

này. lúc yaNg
thúc không lấy nghNư tul qnâu cưtr đây ưcđ yna. đến t ì,g cB của nâd nuâq mt Lương
mt hcciế Mười lượng á.nbh bạc
.đi iáG hkgôn ihp này ũcng àl hgópn
tm il. hugNn nmh oàT
đni đã uC ni!ó hạ
là i!đó ùd hCo thếc
thực s là ta mua!” “Ta,
nqau ahcư cc.h ión, áhhcK
hThc từ amT nTr chối.
đầu Thạch iT h ếk, mt pih Cốc Đạo ogtnr tm Nnâh b nĐa hc!y êln ihnnê b mngi, hBíc mt Đô buc uynH rTn inếhk êvin lấy Tam nội thể tưởng: óle Tán ,onl ý hp oàv ngH óc tđ
iosá Đi
hthnà Ccá ngrot ơgưnL y!âđ huynh đ Bắc gehn
hà,n ióđ gtnor ơnlgư hc óc dân cả Ngya tnhâ ngchú không đ mà cth hnmì nb tếch ũncg .itôh kih đ
điều mxe có Lc tht gnđ .hn iht Tam s đi hThc hay úgđn nTr gn,hkô nưVgơ phái hnc tra
cếht đói cgnù ế,hct đói hunhy đ ta nb ìht ácC h! cũng
urTi suýt đã ngv,ò Cực dưi ngnh au!m iđ tđ lúc Vô thấy vi t,hếc thể ovà Toàn chiếc hcếic na một soái, b tm mâ vàng áhnb ơc Đi lớn yg étnh gni đang :gxnu thanh gehn bánh b nyà nuốt i,nmg
tên hn, hn nHơ v .nht an hận àny niưg ión mới
àgnh, uđ ũc och ơưn!gi chuyện nc ngươi, phát còn hnng kghôn hC hct ccá ohc mở ccá b ơnglư uaq àhhnt
bi ôgxn ưdi trong rơi ùnPhg ,it tđ. ugDn vãi tmì tro kiếm iv gnvà
s người, vinê nhbi hik sĩ rnT ,cbư mắt các an Tchh hcrT c uđ ếun ,ig mọi thấy hứa doanh, thành cửa tnrog civ hẹn: m an T ũcng ta đna thì clú ri hngà! nă có hnkgô tầm mđ Tma bo dc,ư nào nưtg Hgn ac bây nhìn nhìn ưgin ta
Bởi vì
huynh đ đ s bước ngũc hcTh aty ánhtr, óđi! Ta aoc uống, Tma htế hơn Trần nơi ăn có hai Đan, nth cC Trạch gnhôk mà có an nHg anĐ nHg hn của doanh thc Cc ly không híBc mươi thy đ knôhg nt mnă och ,hp cảm Đô tm at ícBh ácc trong mc nêl ar, :mex ,ivên không
nhiên. Tuy
ch cl iđ nl ichếc thận mt ,ir coh sao? :ión ô,kghn gn ôV riuT “Ba nauq cẩn quá hgnc Cốc h tiếp iph cnũg đưc ,yđâ bnhá Có ,yv ăn như nĐa sức soái at Cc s hct ct giết tm th nêvi ngày đói ăn h.đc Bích
không tm nă aT à!no iênv
các htcế h iđ, ácc ai đến ưg!ơni Trn nh iĐ rời gnu dung rồi, còn kia ơinưg
xem. Hãy hnĩg ht
tm à.no tướng, ngay ghnkô nôhkg ăn õv cũng c àl hoc nghôk iph nivê hìnm, nũgc ínhch Hắn hc
hợp ưntgr ncò lgơnư uýq này, hơn noTrg vg.nà hct
ión, Cc Triệu Ch l chák. uqna ép àm Vô không ưing bcu
đừng Soa nữa.” mau àny đi
.hp Hgn Đô
mình nguh nió còn ggni ndgư Hắn hg.ĩn hptá ãđ nih như nkôgh xong, tình nưh acưh
nogna không cũng at các đói uâl công không cho rnotg ếnu ncgh ếcth nữa nhgcú thành, n!hhtà bao nghe, gnơiư Nưgnh s cố ùd
!gmn? hhnyu không li ngrưt mình bản cùng hon ếnu liu thn ùngc hc đệ c àLm ngmo cưđ, áso,i điều ơc àl diư trông nạn agyn lmà ncgũ àvo hcgun
àl uaq đ tM g.áni l, ly lot li hncg
lương ph Đô ihtuế vốn .tch nađg Hgn
hnkôg óc uch lên trong chn đơn Sáu đệ nă gnađ iưgn tốt Pngùh huynh đa Tượng gn c.đ Đa,n thấp, ,iđó nb nugD Bích như mới thể gnnh ngnà thành chỉ gii Cc óc đây s páh àl trận im cđư đu yttu tđ th nuHy chịu h đi
cxá tht i!b Mt đã đnh khi
cb ưing sách. yM bàn đối
cưỡi thành, ca ngếit trước lên: ngươi “Ta con nhìB yg tếib !thế gnơlư ưntg gnc âQnu hét ãđ hC các đến mã một Phn thực yếu tyh chiến ac phó lớn
nhtâ ac nglư ni,gươ cm ngươi, ưcđ ta nât,h hánđ đêm đến không. đột êhnni tcưr Bên tđ ichếc óc ánb ganđ ưmi bạc hương tya m,uá ành ln hhánT a,hun yta hbán ntrog đoa ngươi trn yđ hnà, mt àygn notà vào một ón,i olã ognià tgnor hoc
Ph mạch cũng óđ hn nc chiếm yl úlc nohgà da .nơS t naMg đ vào
không biệt. đi Nngưh đi th utyt x khác
lgơnư àl s đói quân nhà ló ihp tch tgn Bắc tàhhn i,t cửa ádm ,ra orntg ghnôk cướp đều sao? đầu quá Lnưgơ inH htc sổ nkhôg li đóng
ht cC coh “Bích at ngươi.” Đan, gưhnn ôgknh ,óc
iĐ osi!á
lúc của lời, gchn nàng thuc tình còn etoh Phản chB nhưng nhc uđ sẽ ió:n Các màl nên ũgnc gn Đcư Bào Trần ntgư tướng ?gì! nvgà diễn àml nyung cBhí nguyện Đna Phó mthê phn có ôti!h aih kịch, cCá y,v inó nhìn vội it cứu Qâun Bình ngươi nv nín ynà khi Được h! ikến hn ôgnhk H ôhi!t Cc đt nl câm iưnơg chứ! gnkôh ý đu kônhg ưnh thấy
th tay âdn tch .gnhcú ht lương pcư Cũng tm trnog không
cũng cũng ,ppáh an intê trgno Cc có nth “Hắn nhkgô cBíh ăn yat nêvi nĐa, đói! thy htngá nhđ ut mt
nió “Ngươi nkôgh sai!”
tuyệt ihp mt imư ó,bc hi hc ,vy giọng iig nếu cướp pih ht hoảng đại sẽ nti bọn ra vào đui âuc! utyT ch na nH đi óđ, không hcicế inó oln ,hhntà ln b kgônh nưh đi không bnáh hnà họ ãđ óc tn lgưn trong soái thích: đi ,bc at ta ux
Tam ngươi rìt các cùng Tchh !hcết kiên cCá s ,gì nươig cái nTr không còn
gln Thạch Tma hi. Trần lẽ tĩnh ìnhb
.k n àBo np Bạch quá
óc đơn v.y ivc như trong sự Ch tbiế ônkgh ògnl giản rõ, hn
nhiên thanh. Bnê âm noigà nlê ngva mt đột
!gưNhn
trường áb.n Trong e kghnô ,nyà ngôhk àl hp ádm
thực t uâđ nLưgơ ?ar
kih và hcká vt nhau. ohàn iha sinh khi oCn toàn no ,ióđ ưgni
m
igư,n tt tm im tđ còn yat bùng ênnhi Cốc acưh anĐ tđ nh nng rot nògl ib! hícB iL cả lửa, thành iưd cháy bàn ,dt của lên ánh
soái! hôngk pr kia nhủ: ir lớn “Đại ngà,i soa Cốc thành àm ht at đồ àl ad hcúng ìv êhnkyu ngài đau ếnitg tnào ungx b iđ thma Hồ ivên nằm òngl Chỉ soi!á phải Đna ưgnt cùng ,hy t,đ Gi !óiđ yth hcu vào íchB
io.ás Đi