Logo
Chương 903: Cái Chết Của Bạch Bào (6)

“Đúng vậy đại soái!”

“Hà tất để ý đến lời nói nhảm của đám chim cò đối diện!”

“Ngày mai bọn chúng lại công thành, chúng ta sẽ nghĩ mọi cách giúp đại soái cướp Bích Cốc Đan!”

“Các ngươi có gan thì tiếp tục công thành!”

“Không.”
rồi!” Hgn
Đô ph người tn họ hếmic một mươi có gvnơư nnh Bn iHa vn !inưg hc iah Tề trách ngưi! Kngôh ngàn by gôhnk vạn ưmiơ cđư cưđ ng:m a!so gHn
vào mt ac Tất đều người ànt ánh đ ny.à ngđ đi ũc ith c nd im
b gì? lão, Mc cnhu “Nhưng thứ ginà
ó,iđ quân téh ,iơgnư ignư lớn: úgchn phn t aĐn, đ cơ trong đã mấy gnđ h?c Trung Phùng không ưnhg e ht at nygêuN Bích các tya tếh ca híap uếy iđ giu ònc về uDng “Đại oisá óc tí uđ tđ cC nrg hngc
chốc mđ trước hgcn nchu mặt ânqu t,hc điểm sẽ !v nguy àm Ln,ơưg b nêti đó hC sau ếnđ này, thứ s đại ob lhn ym nv ưđc sẵn nVgươ Bc unT măl mười cho phu nc nat ãlo nhcg uâqn đã đaư
cl ó,đ ,gơnLư nghúc tcưr giải ênti ếuytq at éok trung uSa này dià hkgôn thế, inhb âqun unyhc ưu được ht th cB tập a.n
lại bất :nói ncgư kếihn nigư hoc ta ýL tchrí Hc ghnn rngưt diư “Bây !na núchg hc ig
trong nh ph một đ một trong vào tyh or,tgn lp ,yahk vải ìhnh ôhkng Thăng óc níhd tya tvế trắng, ám.u của uc nuT ênb vt điện, ìhnn nhìn là nVâ ưcb ciá cm nòc gơnVư Tông ra th b mt hc
ho Xuân s,ư nói: Pùhgn im ankh nh ênit nlê và.o hngnà hai Mục “Vương ayt gơi t,iếgn
như C tc tiếp yv.
áp nh,áđ t dgnù đi gậy ch đừng mo đối boa đã hp cđ,ư với cM ovà u tb ếnhic hiểm không ,đu ám :inó tấn thì không âby ndg uânX ig h ch sa ngc.ô Nuế Hồng lcư đánh bàn, ôĐ hùnPg âyv
Ý tồi!” ếikn
câu nPh uđ trại ưhn doanh động. tb ngb Gần ìhnB Quân iknhế nói ũngc gàyn hoc il ym àon của đió ãđ ưncg ar, xao
thc hgônk ccá sgn s ếnđ ngươi nqau “Bọn cht!ế h tâm im là
ếnti óđ nđế ph Qnâu Đô hink t Bc unaq hp pt,há ibnh i, tux Hồng sua hhtà!n s thẳng Lương vào
rút, kôgnh iA ht!a ádm chém còn nói
túR quân?”
Nguyên!” rnuTg Tui nhi
li này. thấy egNh
ir! hKgnô n
.gnh ,qanu áb ũcng õv ôghnk Văn d còn
biết hco tức mNa Đại l mình ãol giang giọng c tếh sơn đám đây và ônkgh, ncò hteo tm cM !?T ìg đang thậm Khánh óc an níhhc nói Tề :gni cig nió trong magn Đông chng nưgơv hhTn chí tm tia ut,ri ca ndgâ trn tm,
hàhtn! ,đó lúc byâ bọn úchgn trong nói oàT không mâ ôĐ sĩ âVn ióđ, ht s sao òCiln !u? ếtvi gknhô gi óc lươgn nói cũng v ơưnlg thần thếc cúngh tbiế gi àl hưt mai at uqếyt Nnuhg hct! nv ngày inhk ngt,h uyqết nhau câu uh,âC utty Bn rút sc hp âuđ at íhnhc K họ hnđ ,rmt h,tc nght gp thì có dũng lại bi, ưnvgơ nói: ưnig thù gHn
h,ct !yâđ vây ếtch útr ta grnoT cnúhg s óc lơnưg quân uqâ,n b không nếu không
Khngô na. cần
“Mục ?!ãol
đi bọn Bc đ ba Đt âvy mươi xut ihn gươLn đánh quân tr tch aty úgn!ch quân, ,pk hôkng đ ninhê ohc vn
các nkôgh vứt ca phải kim tm vệ ta in phụ iht.ô ht tsoá điện: hc icáG hit chung tên núghC lão, mà Lão iđ ogln ccá Nghiêm àov tonrg th cương ngruT átih đi b tm s thổ, trong hia đỡ ìdu
rồi? l nH nh nâNh đ hcc kế” nói unHy nhàng vy, ca như hpá nhìm tđ àl igi gChn Đo b ngốc!” cth Tán s Dui nói: chậc nhge
hki h:đn bảo nqau. tux bây cố hiểu, pih kéo đi iđu hc ca giờ, hạ làm Xnâu h rntog aing Phùng toàn nđi tch ta Cu kiên chúng cần Mc ingG ith b điu àdi ,lc ngg
“……”
ãol Mc ý ac lão.” tán thnhà hCư phu vị, kinế
b Lương niết bọn unXâ dti một ngũC đệ hoc vào h uê?gnNy âqnu olã Tuh đ ,ph àl t để vương cm ơhi óc ý p.h lạnh: “Mục còn hơn là cửu Trung iêut bị uXân tíh ưcđ, Bắc T Tuh
yM tháng .ưcrt
hkin at tiến đnế h!nthà “Cùng núgch
.h uc nđi nlh ohc “Truyền
Hnàog !nmh
pé li ănm, gnt in phương bị an bao gangi hơn vyâ àm qâun iph yv bn triều sn!ơ ba buộc từ ps b, rtăm t đám nhkôg suốt mặt bắc trong mt Đi pnh một đ Thịnh b
b g,y Mục iBhn Xnâu iênhn qâun đi. gn:tếi lên hưgnt hùngP nhgc đột thư “Rút
quả sụp đổ!” tm hcế,ni àl tếk nb khai uđ cgnù uđ tm hc icu óc Bn th
?amn íhaP
t đến trynu tc nTi Vnâ ũgnc nội uChâ c.ác
Bắc icg Thạch tiêu sẽ được Ch ac ânV tan ơnưLg lực uhT my ànho ,Chuâ ânqu Trần nv itd chủ biến!” uâXn cn nmg Tma àotn miư
của rnT Đầu hh!cT mTa
ơnVưg ag!i
nơiư?g! “Các
“Mục Lại ,T ưht ba maN ng vi nâuX đi il: vn ht mươi phó ,anm rút oãDn có ôlun tiếp Minh nTghư loã, bộ ânuq? íhap nv oas quân
vải b da T ýuts hn ãgn một nnàhg il đất. lớp mở ct ra, ngux iùl grnt lập na cưb ơngưv
an, tới! ngày hNui s nđáh nhất mươi àl suá
ra tưcr ta coh húgcn Có m thể không?” emx
xông tM gưnt viên Châu! g:tnưr trong vi ngàv atmh vào nâV
gn ngươi, ươg!ni s các ăn t têrn thịt ãLo các ad
“Cái gì?!”
nưh tưởng tượng gntor óhk th .yv ađ lnòg Boà nychu tngư chB cB kóh qunâ n,i ơLnưg li yal v ac óc Póh
mt Gần ngcù gian. như hit
ghKnô nà!gh ms uđ bằng
……
h.nt toàn hpía Mục b píha gơL,nư b ph ,nôgđ knhi ànot tp tp ,uCâh đến châu thành, ciu li pnògh óin tt ùnhgP chống cl ra đnế ccá quân để cả mã “Từ từ binh ni:gư châu b mlà trung ácc ugrtn Bc chắn li Vân kinh nv b hp uas binh nm,a ng tt c đó Xuân cùng,
b. hcnu ãđ phu, sớm oãL
i!đ nuqâ úrt nVgơư ,agi
nyà gnn ú,chgn vây voà tnrog óc hiện htc bn igna thể Lương “Lần ar nicếh vn được.” Xunâ nlg chỉ lc htc apíh ht hók đáng n,ma sợ s sợ, ht têiu ũngc nói: qnâu iếnt dti uđ Minh thi cB hoc Dnão lo
àbo “Có đch naqu êivn lên bên t,mh đỏ shác áph oá tiếng đến mc Tần ơưvgn h!ôn?kg :hi hnc ếk
Trên .ahky
ná ta lớn, tn ãđ phía ưmiơ dy: ghúcn thể người nt quyết Tần có có T hạ mt gôn,đ v!n những đại ngơvư hnư âqun, đã vỗ gđn măn ưgdn hc óc b haíp nv mươi hCu,â âmt tập nêrgi nVâ ba đến cưđ đó sau thể ătrm amn, hp
ácGi guTnr đi.n
người một áum. mđ tĐ cái đu
.hnn mặc ưđc uaS kih
Knhi hàh.tn
nát ưnvgơ Bn hh!ànt
“Cửu kiểu nă đ àlm gì !v?y
Ct đt iênl cl?
rnuTg áicG gTrno hntĩ .li ynê điện
Chỉ .hyt
Châu! Bc ghtn nâV đi Quân Lương
soái trong xa naĐ Bcíh vì chB lại ai nhoda đại bị ngH mà kgnôh rhcT hàtnh, rời ĩs ibhn ngược óc Ccá hắn, Phn ib Cốc ìv một hci yv ,ign Boà mhìn u.ânQ mà in đói ac ìBnh
ưNnhg mà……”
nió khàn cM nua phần Xuân hpu, của olã lắc “Ý ,đu âunq khàn: m.na rtú già Pùghn phaí là giọng
liên gia àv uâhC. r,a quân Hồng Bắc im ph Lương goNài lc đt cách nVâ phải ôĐ nghĩ ct
olã? cM
h cản năng mi gnhĩ Đ quân Bc hccá nơgư!L bn
cB ôgĐn một ,hkó không cũng điu gnôhk nió: vây gnvơư ưnh nc. trnê Hải ngcúh nghĩ vnõg unế al đcư thể có không nươLg tòa ht địa cht óc rtí Thhna đm âqun th ta suy iĐu trong nào àny ,rnutg bố Tề thành, êtinh ếtpi óc bảo
đại Thu nâuq của sự unâX miươ bị s iaH dti. cth phủ êitu vn
ra im xa âyg “Hai nih nước dọa, Bc it mi đe T, còn Knháh quân gơư.Ln bằng
ý là b gnũc âĐ,y hạ.” của
mà rtc gigán gònv niú ôĐ ngđ Bn ra nHg cưđ họ paíh ếtpi gbăn ,ct rTn được dngù .ph cếimh hccá nl ihbn Thn nhiên vậy ưvt nhn kia đt nàhh h một ng,r tni thiên ,sua
thể có iA i.t gn
nhc hai phủ!” Thu i b thông, ó:in Câuh có kaih còn “Vân Hưng ưnđg uci đã đua ch ca ,cùng Mậu đng nuâX đu uil nhc lại ht s cửa gNêimh
tt gcũn ,sơn “Chỉ v ht gnhn thể. mht bệ hai năm tgorn àl năm, nnê phải ònc thiên òngv ly uxt h, cần c iđ auq,n ămn và ơSn nCô vậy, hc. thu ìV hgnôk nhôgk ba h thương không íhc óc ht grnt làm bo âunL knih nght vn thành àm igagn ih nước, nhất
nôđg dùng aíph mNa ìV Đông th ihbn hapí .mnă óc nhc tnr gi hp chỉ tí tnếyu, náKhh vậy, hoàn htu nchiế hai ngnh tàon nc ưcđ i tí ncũg cửa T ngăn lực và tm tr,gn hnt qnua ht nm,a
quá quân đủ, ngàn stu nv không iv ib đưc à,ny hc cgnũ iha vì ng Nhưng bảy đ có viên chống ưlgơn người, nigư ph chỉ ai thực đ,cư đó hnog quan by th, ũgnc ba không il !tánhg các đại ôĐ mơiư gHn gànn úlc