Người phụ nữ này giống như một tảng băng không bao giờ có thể chinh phục được. Tôi chắc chắn là hầu hết đàn ông nhìn thấy cô ta đều sẽ phải vòng đi đường khác, khí chất của cô ta quá mạnh mẽ.
Người phụ nữ đến nơi mà tôi hẹn, cặp đùi thon thả đi trên đôi giày cao gót, nhìn ngó xung quanh, khoanh tay trước ngực. Từ quan điểm tâm lý học, đây là một tư thế bảo vệ tiềm thức chống lại việc bị tấn công.
"Nhan Cửu Da vậy mà lại đúng là nữ?" Phủi bụi trên người, đút hai tay vào túi quần, tôi hơi cúi đầu đi về phía cô ta. Khi đi ngang qua người phụ nữ, tôi thì thầm: "Cố gắng tự nhiên một chút, đừng hành động lung tung, đi theo tôi."
Giọng nói khàn khàn của tôi khiến đôi vai của người phụ nữ khẽ run lên. Tố chất tâm lý cô ta rất tốt, không hề có hành động gì quá khích. Cô ta khẽ liếc nhìn tôi một cái, rồi đi theo tôi vào con ngõ vắng vẻ mà không nói lời nào.