Logo
Chương 103: Chẳng những không có mộng tưởng mà còn không biết tự lượng sức (1)

Được, điểm xuất phát của người ta cao hơn mình, tốc độ phát triển cũng nhanh hơn mình nữa, thật là một câu chuyện bi thương. Trương Đạt Dã thuận miệng hỏi: “Nhanh cỡ nào?”

Artoria hình dung rất chi là hình tượng: “Nhanh như là cách lượng cơm cô ấy ăn tăng lên.”

“Ồ!” Thể chất cô ấy hôm nay tăng thêm ba chén cơm, Trương Đạt Dã đã học xong đơn vị đo lường mới.

Mở khóa toàn bộ truyện!
Tải ứng dụng để tiếp tục đọc chương này và truy cập nội dung độc quyền.

Quét mã QR hoặc nhấn vào nút để tải ứng dụng