Logo
Chương 242: Một người chị làm bảo mẫu thì có thể giúp cái gì?

“Đến Giang Thành phát triển cũng chưa chắc là chuyện xấu. Con trai nha, đi ra ngoài thấy việc đời cũng là chuyện tốt.” Dương Hạo còn có nhiệm vụ trong người, tự nhiên phải lên tiếng cho em trai của Giang Ngọc Kỳ.

“Dương đại ca, anh không biết thôi, em trai tôi còn không học cấp ba, không có trình độ cũng không có nghề ngỗng gì, dưới tình huống này đến Giang Thành thì cũng chỉ có thể làm công nhân hoặc là nhân viên phục vụ, vậy còn không bằng ở quê nhà.”

Giang Ngọc Kỳ buồn bực thở dài.

“Em trai cô bao tuổi rồi?” Dương Hạo hỏi.

Mở khóa toàn bộ truyện!
Tải ứng dụng để tiếp tục đọc chương này và truy cập nội dung độc quyền.

Quét mã QR hoặc nhấn vào nút để tải ứng dụng