Logo
Chương 173: Tiềm Long vô dụng(3)

Người trung niên vẫn không dám tin nhìn hắn, mãi đến khi ánh mắt dừng lại trên thanh kiếm càng lúc càng đến gần, mới nhanh chóng ép buộc bản thân tỉnh táo lại.

“Thực lực của Tiểu Hầu gia đã không phải là thứ ta có thể đoán được.”

Trần Dật liếc nhìn hắn một cái, điều khiển Xuân Vũ kiếm tiến thêm một tấc, “Ngươi nên biết, ta muốn nghe không phải là những lời này.”

“Tiểu Hầu gia muốn biết cái gì? Kẻ hèn này nhất định biết gì nói nấy.”

nd Dật nhtâ igNơư ntìh tra Lgno gxno yat uiđ iha sự ngưi dò: gia, miT nôul Lc ra phn giao hóp đ.ó unm ca Trần iv
nôhgK hnôgk
ếitV h,p ar o,xng vi Thu. hẹn Trn cL ch đến đi íChnh ôTn lẻn khi đã il Dt
ngài, agi ngài.” rnêt Hu “Còn ìhhn at v hìnt iõd theo Tiểu bo hc iưng của
“Còn Tiu t.a tưởng Hầu tin xin gia
git th hóPgn ot không rơi ngt hôi ,nđg nưh m mắt, ádm không nũgc chớp thậm ônkgh ht .ungx dám ích đu Lc động,
goLn ac cẩn cb ôv iTm để mt Lc agi, d,ng đnế .tnh nti ãđ
ếitb goLn gni.à là người kh inó u,rn ca Tiềm ch hắn iđ :ry “Ta nũgc nhp giọng thể Thân iv run hpó uđ umn đng
miT nhân, ntir chỉ Long. ônkgh phải Tiềm hắn ũngc gia muốn aso il sự phát ,ngoL tìh cíh ác thật phn
tất gnùC tbi.ế ga,i Long, gnhn iv gơniư c Tim Lục ,htn ciư tD .ta Trần gì
dùng mt tìm ghni chỉ Dật lạc. Sua hi kiếm, àl nrT ilên hyt hp iác tìm tm đ
quan gnoL hào, Đgn tyh quân. Châu Ký còn một Tiềm mt hLn, phủ một ành ab Thanh ,hp púh
nCò ?na
hêTm phủ li hnTha iác nữa, doãn, hn trong óngđ qâun giữ…” otnrg lại một thủy Châu iah nbê ohet ýK hp hLn, có còn Đồng ênb bên chn ciá còn nói,
yđâ ưS đệ thôi. cL ht ch gúip uH g,Tưn nhhyu đến đ óc
htc để imT đó bnê ucc tăhm me,x .ta mnu tr “Ta ơhgnpư dngù áphp cl ac onLg gì
hay nLh rtong phủ, oS Ký itn luận vi uynhc quna ac ca Đgn hnp tb .gbn Châu ità âhnt cL là p,h gtnr gkôhn n Thanh hai đu ênb này, giấu
ôTn v hig Thu môn?” iuđ y,àn hỏi: quay nhân muốn tông nhgn iĐ nhớ Chính
mt Tim đu Dt rTn i:l ca đứng gLno người àl gnt c,úth “Nói ai?”
ũngc ngươi vci về, xong ta trở “Ừm, khác giao phó.” xử nnhah có hgónc
Có ưnt.g mưu vi ngv cùng tvư xa y,ht mtah âm ,nh ãđ ca nb ht ưngt
unqâ õr gonrt ênb ph. người nb một ac còn aT yth nph âuCh ph ch hnkgô tnhâ lại ginư là biết ýK hn, o,Dnã
đã Hu ngờ ra k,h l àny Tênr tm về uTi mt v o.Lgn gia cười bếit iTm kia nụ ôhgnk người
ùd igmn lĩnh trong ca miT nhp ógnP.h không cưđ cM bnê Logn hn nthâ hgne Lục t th
hạ “Thuộc uhi.
oán, Thái mi ếđn nhập clú ưH ìth hắn? áts đó ếNu ,Tgnô vào ùht không gnhôk av biá Đạo hn kghnô ai li ám
Đặc phòng đ v với iak. dùng iênl căn tghnư đó nôt cl là biệt rctư
mkếi, tm tD gni,tế lại thu h đầu trong Trần bt Xuân áots lc ngòph.
lấy đã hư?ca Cnhhí umn â,nhn yta hpc .hi ht yl cđư nôT Đi uhT
H
nuâX ũV .hn mt il chạm kiếm htmê kiếm vào một c,t như mũi gn ng
nóhgP rtná tuôn thhna êrnt đầu qau hắn. a,r s hôi M óin Lc chỉ s ynuêx kiếm iak ch,m
mếKi leó quang lnê.
thì ihC .tt phụ
óc phigN để tB oLn.g đủ có imđ uCh đến Hầu da nit uqá phủ”, liền hn liên ôĐ nêhTi cgnù aih Kinh thù” áhSc àov vi đã ch Knhí uqna iTm nưgt
cL èhn àl ich là K gia.” gh,nPó ht ac Lc này tên
òd Nói hn thật Lc cth ht iàg.n nđế lni chuyện s đây, ămht tnô Phóng ròt tch giọng: cuc ac ,ghưnt lc pih iđ đến “Còn iv
đó, bên Lc cưrt miT hcc ncgũ với ph mt ngoL cưđ nhắm nhge ai.g haíp íb ếKt đang hnng àvo
anhTh inê.uh ,éb nhL gĐn at bao rognT cao àl bộ Lang đa tm gônhk chỉ nhp nLo,g hn in âhnt Cô iTm ơnh v
od ph g,ai ct T hc th ta Lc ph òd nBa ca tin thăm động háctr “Ta, vci táchr
amu gnam nửa crt Thái Đo vài mêht dự li y,ngà Tông, v Hư định Hn thứ tiếp kôgnh .v quya phủ mà hnàht
nh trở ht khi iv Nghiệp ưhN về óc nhKí phủ, aus Đô ũngc nihK s yv !Hu tính
đó đu đ cB hcính ch tni nti g,ia v igi chúng ca Lc gn đây Tcr himN dùng ca Lệ.” áp hàng s m s đến sẽ gnr hmc ta
Vừa viết tìm trở đã vài ưcb ch đcư vià quay .cngo Trn ndòg iyg lại, tD b,ưc útb hcugn
Dt aih đã ph một mà là hn lnưg Tim hn đủ. Trần uas ngiư thì ihk oLg,n vy iv nđg hnt áxc áci nói, này Đối nhận cn il
nglò ra, rõ á.kch tm li Đồng gtnor iđ ãđ gin:g lời “Ngoài còn ct, Dt hp vi gòln nrT iL nil Ký imũ ta Lục Lnh ,td ca nih hưac hai hhnna àhi rt Thanh kiếm hêtm gn ,nh phát Pghnó ghkôn cnò ncóhg uhi câu Châu
vậy, ncũg iag ra thi ào.ign hcm cL hc hn Nưh th tạm loại trừ
ra Khôn, tm htu yuS hộp nCà hnĩg im nh úit bước ngoài. vào sau óđ úch,t lni ciá
s tth Ta ôgnkh bt.ếi rõ, at kgnôh
lại bi đã on.gL vi Lang cuc nH pnh Lang, pg uih Tiềm nhgĩ là nòlg ,õr ôC nđế g s hc ngtro
av hắn .ĩhgn syu vừa n,ió egnh nTr Dật
cđư là bại đ hgnkô thì đừng thể tra ra cưđ ếun .l nth, Có gng tra c nũcg tt
hnìn ngcá hc dần tm hPgón mày mt lại hắn, còn con .sc iđ gơn dần đ tm tm Lc ,nđ tnh
,at đi xếp trước, ob ưiM ám th ym tin nh, sắp nyrtu tsá gàni mTi ngig ta ămn cho ínhch hắn ongL
hgôkn iưng trăm b ta, mt ưhn có hp cũng Toàn ivà niưg âCuh ýK chc
y,àn ngôhk ết.bi áCi gkôh,n at
êlin thông ítn àvi Đô oLgn uqa khác ưign iđ .lc mt “Ta ếibt àhm ưnig Kinh của phủ, nhân mTi v htư nnhg àl đều
rtgon gn.tếi tm hôkng ciư gnlò lại mt sc i,đ Dt nrT lạnh
ý Dt rnT “Dụng là gì?” uđ hỏi. ihgnêgn
người ưNgi phận in:ó như pg àyng vậy.” iàv li Châu iag tm àl rTn nươgi ir ngươi nnh ac hắn.” Dật lúc nhàth Lc oiC hngĩ cáx thân Ký àl phủ,
m,t làm lạnh tar g?ì ca “Vậy uđi nkôhg Trn tiu ngĐ Tông ngươi ,at óin ohk ngũc b?ếit để ccá tD hTiá Hư với ngươi Đo
nió gnam i,hơ mt mt theo àvi ix.n ánh hnp cu Lục hnPgó
ìmhn u,đ lưt óđ Trn đi. tg sua ir Dật
kih pg iThá ,ra Ngoài Ngnâ vị pnh th Đo og,nL ônT.g gia mTi ta có chỉ ch ggni Hư hBc tm “Từ aqu hgnn nL.h