Logo
Chương 210: Chương 210

An Như Cố đồng tình với lời Lâm Vi Vũ nói.

Hai người hàn huyên vài câu, sau đó cô lấy một tấm vé vào cửa nhà ma đưa sang: “Đúng rồi, đây là vé vào nhà ma của thôn Thang Trì. Hai người muốn đến chơi không?”

Lâm Ví Vũ cầm vé lên xem, trên đó viết rằng: “Nhà ma vô cùng chân thực, nếu không chân thực sẽ được hoàn tiền!”

Chẳng biết tại sao, toàn thân cô ấy run lên, ngẩng đầu lên nhìn sắc mặt An Như Cố, kinh ngạc hỏi: “Không phải những gì tôi đang tưởng tượng đâu nhỉ?”

“Đúng như những gì cô đang nghĩ.”

Lâm Vi Vũ và Tô Lai: ???

“Dùng quỷ thật để mở nhà ma?”

“Quá trâu bò! Chưa bao giờ tôi nghĩ đến chuyện này.”

An Như Cố giải thích: “Bọn họ là người tốt, không hại người, thế là tôi để họ đến nhà ma. Có người trông coi giúp tôi, không xảy ra chuyện gì đâu. Nếu hai người lo lắng, có thể đến xem thử.”

Thực ra ý định của cô không chỉ mời họ đến xem, mà cô muốn trải đường cho nhà ma.

Nhỡ đâu một ngày nào đó, có nhân sĩ huyền môn đi ngang qua, thuận tay diệt gọn quỷ trong nhà ma của cô thì sao giờ?

Lâm Vi Vũ: …

Nhìn An Như Cố không nhiễm bụi trần… Nhưng sao lại kiêu ngạo đến thế!

Đầu tiên là mở livestream, sau đó lại mở nhà ma.

Trong lúc livestream thì thường xuyên liên lạc với cảnh sát.

Rất nhiều người tò mò về cô, nhưng bây giờ cô là người hợp tác hữu nghị với Cục quản lý vụ án đặc thù. Rất nhiều chuyện được bên phía cục xử lý hậu hoạn, nên An Như Cố mới có thể thanh nhàn như thế.

Lâm Vi Vũ và Tô Lai thở dài, đại sư vô cùng đặc biệt, luôn đi theo lối riêng, khiến họ không ngờ tới!

…………….

Sau khi Phương Thượng Thiện thấy em gái đi đầu thú, vui mừng không thôi, thế là rời khỏi Cục quản lý vụ án đặc thù, đi đến núi Xuất Vân: “Đại sư, tôi muốn đến nhà ma của cô làm việc.”

Em gái lo lắng cô ấy làm cô hồn dã quỷ lưu lại nhân gian sẽ bị bắt nạt, muốn đưa Phương Thượng Thiện đến Địa Phủ. Nhưng do trước đây cuộc sống của cô ấy vô cùng ngắn ngủi, cộng thêm bị giam cầm nhiều năm, chưa xem đủ khói lửa nhân gian.

Hai người trò chuyện một lúc, em gái cô ấy thỏa hiệp. Còn mình tiếp nhận cành ô liu An Như Cố vươn ra, đi đến núi Xuất Vân.

Thế là An Như Cố đưa Phương Thượng Thiện và mấy cô hồn dã quỷ ở thôn Giang Thủy đến nhà ma, để họ nói chuyện với quản lý, để nhận công việc phù hợp với mình.

Mấy hôm nữa, nhà ma long trọng khai trương, có điều chỗ này khá vắng vẻ, cộng thêm phần lớn người dân trong thôn Thang Trì toàn là người già và trẻ em, không có ai muốn đến đây để bị dọa sợ cả.

Đối với việc này, Tô Duy Trí hiện tại là quản lý nhà ma cảm thấy uể oải vô cùng, đang tìm cách để lôi kéo mọi người đến.

An Như Cố suy nghĩ một lúc, cảm thấy có thể lên mạng quảng cáo một chút. Vừa hay hôm nay là thời gian livestream, thế là cô bắt đầu mở live.

Chỉ 3 phút ngắn ngủi, đã có mấy trăm ngàn người tràn vào phòng livestream. Người hữu duyên và cả những người không phải người hữu duyên đều gửi quà tặng liên tục, độ nổi tiếng lập tức lên đến 5 triệu.

Phòng livestream được đẩy thẳng lên trang chủ, độ nổi tiếng còn cao hơn so với streamer game và những streamer nổi tiếng.

[Nhiệt liệt chào mừng người mất tích quay về!]

[Đợi 10 ngày mới đợi được cô. Đội sản xuất con lừa cũng không dám nghỉ ngơi nhiều thế.]

[Ngả bài, không giả vờ nữa, tôi và chủ phòng vừa đi bắt quỷ về.]

[+1, bắt quỷ của minh tinh họ Chu nào đó. Fans hâm mộ không cần lo lắng, giới giải trí rất nhiều người họ Chu.]

[Hầy, cứu vớt thế giới mệt mỏi quá.]

An Như Cố: …

Cô nhàn nhã phẩm trà, không đáp lại những bình luận trêu chọc mình: “Quy tắc cũ, hôm nay chỉ tính ba quẻ, xem xong mới thôi, tôi mở rút thăm.”

……………

Thượng Hải.

Thành viên nhóm nhạc nam đang nổi - Trịnh Nhất Duệ vừa về đến nhà, lau mồ hôi trên trán, cậu ấy vừa kết thúc luyện tập, cả người nóng bừng, không kịp thở.

Chợt, điện thoại nhận được một tin nhắn được gửi từ số lạ.

[Về nhà rồi hả, chú ý nghỉ ngơi nhé, ngủ ngon.]

Trịnh Nhất Duệ mở lên xem, trừng to mắt, chợt cảm thấy một luồng khí lạnh từ chân chạy thẳng lên đỉnh đầu, rùng mình một cái.

Sao người lạ này biết cậu ấy đã về nhà?

Lẽ nào gần nhà mình có fans cuồng đeo bám?

Trịnh Nhất Duệ vội vàng gọi cho quản lý nhà đất, ở khu này có rất nhiều minh tinh. Ban quản lý bên đây có rất nhiều người, phục vụ tương đối tốt, điện thoại nhanh chóng kết nối.

Trịnh Nhất Duệ vừa sợ vừa giận: “Mọi người có thấy người kỳ quái nào lảng vảng gần nhà tôi không?”

Nhân viên quản lý vội vàng xin lỗi: “Xin lỗi, chúng tôi không biết chuyện này, chúng tôi lập tức xử lý ngay.”

“Vậy xử lý nhanh lên, mỗi năm tôi đều đóng một khoản tiền lớn cho ban quản lý đó.”

“Được được, xin lỗi vì đã gây rắc rối cho anh.”