Logo
Chương 170: Chỉ giáo 3

Lý Ngọc mỉm cười và nói: “Kỹ năng thì cũng chưa tới, chỉ là cách ta vượt thí luyện có thể khác với Tống sư huynh. Ta không biết liệu Tống sư huynh có phát hiện ra rằng nếu sử dụng pháp thuật để đối phó với quái vật trong ảo ảnh, huynh sẽ bị tổn hại rất nhiều. Một phần pháp lực bị lãng phí vô ích, tốt hơn hết là cường hóa cơ thể bằng pháp lực, nhắm vào điểm yếu của những con quái vật đó và tiêu diệt từng con một...”

Tống Vân Phi vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, hắn không ngờ rằng Lý Ngọc không chỉ có sức mạnh vượt trội mà còn có một tâm hồn rộng lớn như vậy, sẵn sàng chia sẻ bí mật của huyễn cảnh thí luyện với hắn.

Lúc này, hình tượng của Lý Ngọc trong lòng Tống Vân Phi lập tức trở nên cao hơn.

Lý Ngọc tiếp tục: “Cường hóa cơ thể bằng pháp lực có thể giảm đáng kể sự lãng phí pháp lực không cần thiết, và lượng pháp lực tiêu thụ cũng rất chậm. Tống sư huynh có pháp lực ở Luyện Khí tầng mười tám, cũng coi như có thể dùng sức mình, những con yêu thú đó không phải là đối thủ của huynh. Con hổ khồng lồ thuộc tính Kim ở tầng thứ nhất, cổ họng, đôi mắt, phần eo và âm bộ chính là điểm yếu của nó, chỉ cần huynh dùng toàn lực công kích vào những điểm yếu đó là được. Còn con bọ ngựa ở tầng thứ hai thì huynh nhất định phải gắng sức giải quyết nó thật nhanh, năng lực phục hồi của nó rất mạnh, nếu cứ dây dưa, sẽ tiêu hao rất nhiều pháp lực của huynh...”

“Con mãng xà khổng lồ ở tầng ba, huynh chỉ cần nhìn vào bảy tấc của nó là được. Con chim ở tầng thứ tư, nếu như có Thủy linh mạch thì dễ đối phó hơn một chút, tuy nhiên Hỏa linh mạch mà huynh tu luyện đã hoàn thiện, đối phó với nó chắc không có vấn đề gì đâu. Con gấu khổng lồ ở tầng cuối cùng da thô thịt dày, toàn thân bao phủ bởi giáp hệ Thổ, nếu không có Mộc linh mạch khắc chế, rất khó đánh bại, do đó nên tấn công vào mắt và cổ họng của nó càng nhiều càng tốt... “

Lý Ngọc tường tận giải thích, nói cho hắn biết nhược điểm cùng cách đối phó của từng con yêu quái, Tống Vân Phi không khỏi gật đầu, trong lòng ghi nhớ lời nói của Lý Ngọc.

Một lúc sau, hắn hít sâu một hơi, chắp tay và nói với Lý Ngọc: “Đa tạ Lý sư đệ đã không ngại chỉ giáo cho ta, bây giờ ta sẽ đến đỉnh Thông Thiên để thử xem sao. Ân tình này, Tống mỗ khắc ghi, nếu như sau này Lý sư đệ có gặp khó khăn gì, nhất định phải đến đỉnh Thanh Lam tìm ta!”

Sau khi cảm ơn Lý Ngọc, hắn nóng lòng rời đi.

Chu Tử Tuyền đứng bên cạnh hắn, hỏi một cách khó hiểu: “Đệ có thể dễ dàng nói những bí mật này với người khác, đệ không sợ bọn họ sẽ vượt qua đệ sao?”

Lý Ngọc hoàn toàn không quan tâm, mỉm cười nói: “Sợ gì chứ, bị người khác vượt qua thì ta vượt qua lại là được. Tóm lại, ta vẫn muốn tiếp tục tham gia vào thí luyện, cạnh tranh kịch liệt một chút chẳng phải sẽ càng kích thích hơn sao?”

Hắn không lo chuyện bị người khác vượt qua, thay vì cầu mong người khác không vượt qua mình, chi bằng không ngừng nâng cao thực lực của bản thân.

Nếu cứ đứng yên, sớm muộn gì cũng sẽ bị người khác đuổi kịp.

Hơn nữa, trên đường tu tập có thêm một người bạn còn hơn có thêm một kẻ thù.

Từng có một vĩ nhân mà Lý Ngọc tôn trọng nói rằng, nên kết giao nhiều bằng hữu hơn và ít tạo ra kẻ thù hơn. Lý Ngọc vẫn luôn khắc ghi câu nói này trong lòng.

Từ đầu đến cuối, Lý Ngọc cảm thấy việc tu tiên chính là tu để hiểu nhân tình thế cố, giúp đỡ người khác cũng là giúp đỡ mình…

Chu Tử Tuyền nhìn khuôn mặt điển trai đầy sức sống trước mặt, trái tim nàng như bị thứ gì đó va vào, bắt đầu nhảy loạn xạ, khuôn mặt xinh đẹp vô cớ đỏ lên...

Đỉnh Thông Thiên.

Đại điện thí luyện.

Mặc dù phần thưởng cho huyễn cảnh thí luyện rất phong phú, nhưng bởi vì nó quá khó khăn. Hàng vạn đệ tử ở Côn Lôn hôm nay, không nói đến những người có thể lọt vào danh sách thí luyện, ngay cả những người có thể vượt qua được năm ải cũng chỉ một số ít.

Mỗi một lần tham gia thí luyện, mặc kệ thành công hay không, đều phải nộp một trăm linh tệ, đây cũng là một khoản phí không nhỏ, vì vậy, thông thường ngoại trừ một số ít thiên tài trong môn phái, hiếm có người đến nơi này.

Tuy nhiên trong vài ngày qua, Lý Ngọc, với sức mạnh của chính mình, lại một lần nữa châm ngòi cho huyễn cảnh thí luyện.

Trước đây, trong đại điện thí luyện có rất ít người, nhưng giờ đây thậm chí còn phải xếp hàng dài.

Một luyện đan sư có thể tiến vào top mười trong danh sách thí luyện, những người tu pháp như bọn họ, sao có thể cam tâm làm người đứng sau?

Lúc này, một đỉnh nào đó trong không gian thí luyện.

Đối mặt với con hổ khổng lồ đang gầm thét về phía mình, Tống Vân Phi đã khác xưa, hắn dồn toàn bộ pháp lực vào mọi bộ phận trên cơ thể, hắn là một người tu luyện song song thuộc tính Kim và Hỏa, sức mạnh thể chất của hắn không hề thua kém con hổ dữ này. Nắm đấm được bao vây bởi ngọn lửa, không ngừng ra chiêu vào đôi mắt, cổ họng và đặc biệt là bộ phận pín hổ…