Trong cả hai kiếp, Lý Ngọc cũng coi như được sống một đời kiêu ngạo, chưa bao giờ dễ dàng bội phục ai, nhưng trong lòng hắn thực sự rất bội phục với Tần sư tỷ, người mà hắn chưa bao giờ gặp mặt đó. Chưa 15 tuổi mà đã đứng đầu bảng thí luyện, trước 18 tuổi thì kết Kim Đan, không phục cũng không được…
Sau khi chê bai Tần Khả Nhân một câu, Nam Cung Thiền lại hỏi Lý Ngọc: “Gần đây, phái Côn Lôn có xảy ra chuyện gì to tát không?”
Lý Ngọc cẩn thận suy nghĩ một chút, nói: “Không có.”
Nam Cung Thiền trầm mặc một hồi, giọng điệu không tốt, hỏi: “Lý Ngọc, có phải ngươi không thật lòng với ta?”
Lý Ngọc sửng sốt một chút, sau đó nói: “Ta một lòng một dạ với cô nương, mặt trời chiếu sáng, mặt trăng chứng giám, cớ gì cô nương lại nói ra những lời như vậy?”
Nam Cung Thiền lạnh lùng nói: “Ta đã nghe từ phía Bắc, phái Côn Lôn có một đệ tử tầng Luyện Khí lọt vào top mười trong danh sách huyễn cảnh thí luyện, tạo ra không biết bao sóng gió trong phái Côn Lôn, ngươi lại nói với ta gần đây Côn Lôn lại chẳng xảy ra chuyện gì to tát?”
Khi nói những lời này, giọng của yêu nữ trong linh bối đã mang theo sắc khí lạnh lùng.
Lý Ngọc trầm mặc hồi lâu, hỏi: “Đây là chuyện lớn sao?”
Yêu nữ lạnh lùng nói: “Đây không phải chuyện lớn vậy chuyện gì mới tính là chuyện lớn. Đừng có nói với ta, thân là đệ tử Côn Lôn, mà lại không biết mười người đứng đầu trong huyễn cảnh thí luyện đại diện cho ý nghĩa gì. Một nghìn năm qua, phái Côn Lôn có biết bao nhiêu đứa con kiêu ngạo, vậy mà còn vào không nổi danh sách thí luyện. Người có thể vào được top mười trong danh sách thí luyện, có ai lại không phải là đứa con kiêu ngạo trăm năm khó gặp đâu?”
Lý Ngọc cảm thấy ngượng ngùng trước những lời nói này: “Người đó thực ra không phải là đứa con kiêu ngạo gì cả, thiên phú của hắn cũng bình thường, chẳng qua là nỗ lực hơn người khác một chút mà thôi…”
Yêu nữ cười lạnh một tiếng: “Ngươi thực sự đã xem bản thân là đệ tử Côn Lôn rồi đấy à, lại còn muốn giấu giếm đứa con kiêu ngạo của phái Côn Lôn?”
Lý Ngọc thở dài, và nói với giọng bất đắc dĩ: “Thực sự không giấu gì cô nương, đứa con kiêu ngạo mà cô nương nói đó… chính là tại hạ.”
“...”
Phía linh bối trầm mặt một hồi lâu, sau đó yêu nữ dùng giọng điệu cực kỳ nghi hoặc hỏi: “Ý của ngươi là, ngươi chính là người đã lọt vào top mười trong danh sách thí luyện?”
“Là ta.”
“Tu vi của ngươi bây giờ đã tới đâu rồi?”
“Khoảng Luyện Khí tầng mười tám…”
Yêu nữ im lặng một lúc rồi hỏi: “Luyện Khí tầng mười tám, top mười danh sách thí luyện, ngươi nghĩ ta dễ bị lừa vậy sao., hay là cảm thấy những đứa con kiêu ngạo Luyện Khí tầng hai mươi mấy ba mươi mấy trong lịch sử của phái Côn Lôn kia đều là phế vật?”
Lý Ngọcdao: “Cô nương, nếu như cô không tin, có thể tự đi điều tra.”
...
Ở phía Bắc xa xôi, trong một cung điện bao phủ bởi sương mù đen tối, một nữ tử đi chân trần ngồi xếp bằng trên một chiếc ngai vàng khổng lồ, và nói với một thiếu nữ đang phục vụ trước mặt mình: “Đi, gọi chấp sự phụ trách tình báo Côn Lôn lại đây.”
“Vâng, thánh nữ.”
Thiếu nữ đó cúi đầu đáp lễ, bóng dáng dần dần biến mất trong màn sương đen kịt.
Một khắc sau, sương mù đen cuộn trào, một ông lão vội vàng đi vào trong đại điện, quỳ rạp xuống đất, lớn tiếng nói: “Tham kiến thánh nữ!”
Nam Cung Thiền nhìn ông lão và hỏi: “Ta nghe đệ tử của môn phái nói rằng, phái Côn Lôn đã tạo ra một đứa con kiêu ngạo, lọt vào top mười huyễn cảnh thí luyện. Có chuyện này không?”
Ông lão cung kính nói: “Hồi thánh nữ, quả thật có chuyện như vậy.”
Nam Cung Thiền lại hỏi: “Tên của đứa con kiêu ngạo phái Côn Lôn đó là gì?”
Ông lão này rất hiểu chuyện ở phái Côn Lôn, lập tức đáp: “Lý Ngọc.”
Trên ngai vàng, nữ nhân ngồi ngơ ra đó.
Vì thánh nữ đã hỏi chuyện này, ông lão chấp sự phái Huyền Âm không biết thì không nói, đã biết thì nói cho hết. Không đợi thánh nữ hỏi thêm, ông lão đã chủ động nói: “Hồi thánh nữ, tên Lý Ngọc này vào Côn Lôn chưa tới một năm, nhưng làm không ít chuyện lớn. Trong cuộc tranh tài luyện đan học đồ lần trước của phái Côn Lôn, hắn đã luyện ra được mười viên đan dược cực phẩm, giành được hạng nhất. Trong khoảng thời gian trước, hắn còn giết chết Triệu Long – đệ tử của Khôi Lỗi tông. Hơn nửa tháng trước, hắn tham gia huyễn cảnh thí luyện của phái Côn Lôn, mới tham gia lần đầu mà đã vào danh sách thí luyện, đứng hạng thứ chín mươi ba, sau đó thuận đường tiến thẳng vào trong top mười, gây ra tiếng vang lớn trong phái Côn Lôn...”
Sau khi nói về những việc làm của Lý Ngọc, ông lão tiếp tục nói: “Theo tin tức từ đệ tử nằm vùng trong phái Côn Lôn của chúng ta nói, Lý Ngọc có tính cách trong sáng, tấm lòng rộng rãi, và là một người tốt bụng, hào phóng. Trong số các đệ tử cấp thấp của phái Côn Lôn, hắn rất nổi tiếng. Khuyết điểm duy nhất của hắn là háo sắc. Nghe nói, hắn từng tán tỉnh một nữ đệ tử trước mặt hàng nghìn người trong cuộc tranh tài luyện đan, cũng có mối quan hệ không rõ ràng với rất nhiều nữ nhân là đứa con kiêu ngạo trong phái Côn Lôn, và một vài giao tình với Bạch Thanh Ảnh – một trong bốn mỹ nhân của phái Nga My, ngay cả ba chị em họ Triệu của phái Nga My cũng đã từng ở lại chỗ ở của hắn rất lâu…”