Logo
Chương 175: Dựng Anh Đan

Nam Cung Thiền ý thức được, là mình đã trách lầm Lý Ngọc, lúc này trong lòng nàng vô cùng xấu hổ.

Nàng vẫy tay với ông lão bên dưới và nói: “Ngươi lui đi.”

Sau khi ông lão rời đi, nàng lập tức cầm linh bối lên và nói: “Xin lỗi, vừa nãy là ta đã trách lầm ngươi…”

Lý Ngọc thở dài, nói: “Ta một lòng một dạ với cô nương, vậy mà cô nương lại nghi ngờ ta như thế, thực sự khiến cho ta cảm thấy quá thất vọng. Nếu như giữa cô nương và ta không có một chút tin tưởng gì dành cho nhau, chi bằng sau này đừng liên lạc với nhau nữa, cứ coi như cô nương chưa từng gặp qua ta đi…”

Nam Cung Thiền bất lực xoa xoa giữa đôi lông mày và nói: “Ta sai rồi, sau này ta sẽ không nghi ngờ ngươi nữa, ngươi tha thứ cho ta lần này, về sau đợi ngươi quay trở về bên cạnh ta rồi, ta sẽ tặng cho ngươi vài mỹ nhân làm đồng lữ song tu của ngươi...”

Cuối cùng cũng dỗ dành được Lý Ngọc, Nam Cung Thiền đặt chiếc linh bối xuống, rồi lại chợt nhớ ra rằng vừa nãy khi bị Lý Ngọc làm ầm lên một trận, nàng đã quên hỏi Lý Ngọc làm thế nào mà hắn có thể vượt qua được huyễn cảnh thí luyện.

Đối với Lý Ngọc, nàng thực sự không có cách.

Từ nhỏ đến lớn, ngoại trừ người lớn tuổi, tất cả mọi người xung quanh nàng đều tôn trọng nàng và tuân theo mệnh lệnh của nàng, ngay cả khi nàng làm sai điều gì, họ cũng không dám nói gì.

Nhưng Lý Ngọc thì không. Từ trước đến giờ hắn không quen nàng.

Nói

Nếu đổi lại là người khác, nàng có thể tát một bạt tay rồi.

Nhưng Lý Ngọc hơi đặc biệt với nàng.

Dù sao nàng cũng là người đích thân cứu hắn, dạy hắn tu hành, nhìn hắn từng bước đi đến ngày hôm nay. Người khác chỉ là người ngoài, nhưng Lý Ngọcc là người của nàng, giống như linh sủng mà nàng chăm nuôi, nuôi lâu rồi thì ít nhiều cũng có chút cảm tình…

Nàng bất lực thở dài.

Trong dãy núi Côn Lôn, Lý Ngọc cất linh bối và cũng thở dài trong sự bất lực.

Trong hơn nửa năm qua, hắn đã hoàn toàn có được chỗ đứng vững chắc ở Côn Lôn, nếu không vướng mắc gì với yêu nữ thì hắn là một đệ tử chân chính thuần túy, đáng tiếc vận mệnh đã lừa người, với thân phận này, hắn càng leo cao, hắn sẽ càng trở nên nguy hiểm.

May mắn thay, yêu nữ đối xử với hắn rất tốt, đối với hắn mà nói, nàng được coi là người tốt thứ hai trên đời, cho đến nay nàng cũng chưa sắp xếp cho hắn bất kỳ nhiệm vụ khó khăn nào, chỉ cần hắn tiếp tục âm thầm ẩn nấp ở Côn Lôn.

Sau khi chơi trên núi với Linh Nhi một lúc lâu, hắn bắt được vài con thú rừng, một người một hổ cùng nhau chèn chén no say một bữa, Lý Ngọc lại trở về động thiên Côn Lôn.

Liên quan đến những đệ tử Ma đạo được treo thưởng khác, tạm thời bên phía yêu nữ vẫn chưa có thông tin gì, hắn cũng không xuống núi nhận nhiệm vụ.

Sau khi trở lại động thiên Côn Lôn, Lý Ngọc lại đến đỉnh Phi Lai.

Những đan dược mà thường ngày hắn luyện chế ra bán đắt như tôm tươi ở đỉnh Tử Vân, nhưng đỉnh Tử Vân quá nhỏ, người cũng không nhiều nên không thể tiêu hóa được lắm đan dược đến thế. Lần này vẫn còn lại không ít, Lý Ngọc thuận tiện cầm lấy đến đỉnh Phi Lai để xử lý.

Gian hàn của Lý Ngọc còn chưa kịp dựng lên, xung quanh hắn đã đông kín người.

“Lý sư huynh, lâu rồi không tới.”

“Lần này có Bảo Nguyên Đan không, ta muốn một bình.”

“Lý sư đệ, chưa cho ta một bình Tích Cốc Đan…”

“Ta muốn một bình Hồi Khí Đan.”

Lý Ngọc còn không có thời gian để dựng quầy hàng, mọi người đã mua hết những viên đan dược hắn chuẩn bị, thậm chí có người còn không mua được.

Mặc dù trong khoảng thời gian này hắn không có tới đỉnh Phi Lai, nhưng trong giới đệ tử Côn Lôn cấp thấp, tên của hắn cũng đủ uy tín rồi, đây cũng chính là một trong những hiệu quả cho việc kinh doanh các mối quan hệ của Lý Ngọc.

Lý Ngọc bày tỏ lời xin lỗi với những người không mua được đan dược, và nói với bọn họ rằng tháng sau hắn sẽ lại đến nữa, đến lúc đó hắn sẽ chừa cho bọn họ, đám đông lúc này mới giản tán bớt.

Ngay khi hắn chuẩn bị trở về đỉnh Tử Vân, bên cạnh đột nhiên truyền đến một giọng nói quen thuộc.

“Lý Ngọc, đã lâu không gặp!”

Lý Ngọc quay đầu, lại nhìn thấy Ngô Thông.

Bề ngoài, Ngô Thông là một luyện đan sư, nhưng trên thực tế, hắn kiếm sống bằng cách bán thông tin. Linh tệ mà hắn kiếm mỗi tháng còn nhiều hơn của luyện đan sư cấp một. Nói một cách cơ bản, nơi nào có nhiều người, nói đó sẽ có bóng dáng của hắn.

Sau khi chào hỏi Ngô Thông, Lý Ngọc hỏi: “Dạo này trong môn phái có sự kiện lớn gì không?”