Logo
Chương 185: Nam nhân luyện Bảo Nguyên Đan đến mức cực hạn

Những luyện đan sư kiệt xuất đó thực ra đều có trình độ luyện đan gần như nhau, chỉ có điều mỗi người có mỗi sở trường riêng. Nếu đan dược được rút trúng trong cuộc tranh tài vừa hay lại là đan dược thuộc sở trường của bản thân, vậy thì có hi vọng giành hạng nhất. Nếu đều không phải là loại thuộc sở trường của bản thân, chỉ trách số mình xui thôi.

Người hạng nhất trong cuộc tranh tài luyện đan lần trước, vì vận may không tốt, đan dược cần luyện chế trong cuộc tranh tài lần này không thuộc sở trường của mình nên không thể bước vào trong top 10 cũng là chuyện bình thường.

Tuy nhiên tổ sư đã có sắp xếp, cuộc tranh tài luyện đan lần này nhất định nắm chắc phần thắng.

Một nụ cười đắc thắng xuất hiện trên khuôn mặt của Lục Hành Chu.

Xác suất cực phẩm chỉ có khoảng sáu mươi đến bảy mươi phần trăm, Lý Ngọc à Lý Ngọc, ngươi lấy gì để so sánh đây?

Lẽ nào vẫn có thể bước vào được giới thiên nhân lần nữa trong lúc tham gia cuộc tranh tài luyện đan sư nhất phẩm?

Chuyện cười đấy à?

...

Đỉnh Tử Vân.

Vừa mới kết thúc một lần luyện chế, Lý Ngọc mở lò đan ra, trong lò luyện đan mặc dù có mười viên, nhưng không có cái nào là cực phẩm, giương mắt nhìn những viên đan dược siêu phẩm và thượng phẩm, Lý Ngọc lắc đầu trong sự bất lực.

Những viên đan dược cấp một còn khó hơn nhiều so với những viên đan dược cấp thấp.

Với trình độ hiện tại của hắn, ngay cả một viên cực phẩm mà cũng không luyện ra được, nếu muốn giành hạng nhất trong cuộc tranh tài, gần như là không có khả năng.

Trừ khi trong vòng cuối cùng rút trúng được Bảo Nguyên Đan, đây chính là đan dược sở trường của hắn, không cần phải gian lận cũng có thể luyện ra được hơn một nửa cực phẩm.

Một lúc sau, hắn lại mở lò.

Trong trường hợp ủy thác hoàn toàn suốt quá trình, không có chuyện ngoài ý muốn, mười viên Trú Nhan Đan với độ khó luyện chế cực kỳ cao, viên nào viên nấy đều là cực phẩm với năm đường vân đan.

Lý Ngọc thở dài.

Nếu muốn giành hạng nhất trong cuộc tranh tài luyện đan sư nhất phẩm…

Vẫn phải mở nó thôi.

Tu hành là việc không bao giờ có điểm dừng, nửa tháng cứ thế chớp mắt trôi qua.

Trong nửa tháng này, chuyện tu hành của Lý Ngọc không có tiến triển gì, nhưng thuật luyện đan của hắn lại được nâng cao không ít. Hắn đã nắm vững toàn bộ mười tám loại đan dược có liên quan trong cuộc tranh tài luyện đan sư nhất phẩm.

Cho đến hiện tại, trong mười viên đan dược của một lần luyện chế, có thể đảm bảo khả năng xuất hiện một viên cực phẩm, nếu như vận khí tốt, còn có thể xuất hiện được hai viên.

Nếu như là Bảo Nguyên Đan, một lần luyện thậm chí có thể luyện ra được sáu bảy viên cực phẩm.

Lúc này hắn đã có thể khẳng định, mặc kệ có để lò luyện đan kiểm soát cơ thể của mình hay không, đều sẽ chịu ánh hưởng của lò luyện đan đó. Đối với luyện đan sư bình thường, trình độ luyện đan hoàn toàn không thể nào có thể tiến bộ nhanh như vậy được.

Ngày mai là ngày diễn ra cuộc tranh tài luyện đan sư nhất phẩm, Lý Ngọc dự định hôm nay sẽ nghỉ một ngày để nạp lại năng lượng.

Vì đang nhàn rỗi, hắn nói một tiếng với Chu Tử Tuyền rồi phóng đến đỉnh Phi Lai, định bán những loại đan dược cấp một mà hắn đã luyện chế được trong mấy ngày qua.

Đan dược của hắn bán đắt như tôm trong tông môn, chỉ khuôn mặt của hắn thôi cũng đã đủ uy tín rồi. Chẳng mất bao lâu, mười mấy bình đan dược đã dược bán sạch, không chỉ có đệ tử Côn Lôn mà còn có vài bóng người mặc đồng phục của các môn phái khác.

Ngô Thông đang đi dạo trên đỉnh Phi Lai, nhìn thấy Lý Ngọc, liền bước tới nói: “Mấy ngày qua, có không ít các đệ tử của môn phái khác đến tông môn, chắc là muốn theo dõi cuộc tranh tài luyện đan sư nhất phẩm. Nếu như ngươi cũng giành được hạng nhất trong cuộc tranh tài luyện đan sư nhất phẩm, có thể sẽ vang danh đấy. Chậc chậc, liên tục giành hạng nhất trong cuộc tranh tài luyện đan học đồ và luyện đan sư nhất phẩm, chuyện này chưa bao giờ xảy ra trong lịch sử của Côn Lôn đâu.”

Lý Ngọc xua tay, nói: “Ta không có thực lực đó, trừ khi có thể vào giới thiên nhân lần nữa…”

“Nói không chừng thực sự có khả năng thì sao.” Ngô Thông mỉm cười, lại nói: “Tuy nhiên, cuộc tranh tài luyện đan sư nhất phẩm lần này chắc là cuộc tranh tài kịch liệt nhất trong mười mấy năm gần đây, bởi vì phần thưởng hạng nhất của cuộc tranh tài là một viên đan dược cấp năm, có ai lại không động lòng được chứ. Nghe nói có một thiên tài luyện đan của Thiên Đạo tông cũng tham gia…”

Lý Ngọc hơi kinh ngạc, hỏi: “Người của Thiên Đạo tông cũng có thể tham gia vào cuộc tranh tài của đệ tử Côn Lôn sao?”

Ngô Thông nhún nhún vai nói: “Vốn dĩ chuyện này chưa có tiền lệ, nhưng vị tổ sư tầng Nguyên Anh của Thiên Đạo tông đó đã đích thân nhắc đến chuyện này với chưởng giáo chân nhân. Chưởng giáo chân nhân còn có thể nói thế nào nữa, nếu như từ chối, vậy càng chứng tỏ Côn Lôn của chúng ta e dề Thiên Đạo tông về tài luyện đan. Hơn nữa, cũng phải chừa mặt mũi cho Thiên Đạo tông, dù sao cũng người ta cũng là phái đứng đầu Chính đạo mà…”