Bởi vậy, trên mặt trăng có một nơi mà người đời vĩnh viễn không thể thấy. Khối đêm tối vĩnh hằng trong ánh sáng kia, chính là ta, Huy Dạ. Chúng ta hiện đang đứng trên thân thể của ta."
"Thì ra là Thiên Vu Huy Dạ, thảo nào. Nhưng ngươi dù là Thiên Vu, muốn vô thanh vô tức dời ta đến Vu Vực cũng là chuyện không thể phải không? Điều này đã vượt quá năng lực của tiên nhân rồi, dù sao trên đời này đâu chỉ có một mình ngươi là tiên nhân."
"Quả thực có chút phiền phức, nhưng chỉ cần ngươi chịu phối hợp, chúng ta sẽ lập tức đến được Vu Vực."
Trương Sinh thản nhiên nói: "Ngươi nghĩ ta sẽ phối hợp sao?"