Trong số những người tị nạn, một phần lớn đến từ Trung Châu, trẻ nhỏ không phải là ít.
Một phần trong số đó được phụ mẫu mang theo chạy nạn, một phần là cô nhi mất đi người thân, nương tựa vào nhau mà sống.
Những đứa trẻ có phụ mẫu chăm sóc thì còn đỡ, nhưng những đứa không có người thân, đa phần đều chết đói trên đường, những đứa không chết đói thì hầu như cũng đổ bệnh nặng một trận.
Lúc này, tổng cộng có mười hai đứa trẻ mắc bệnh, tất cả đều sắc mặt tái nhợt, trán lấm tấm mồ hôi lạnh, lúc thì co giật, lúc thì nôn mửa, lúc lại phát cuồng cắn người.

