Logo
Chương 212: Thiên Địa Bất Nhân Dĩ Vạn Vật Vi Sô Cẩu (1)

"Cút, cút, An Ninh Vệ làm việc, tất cả giải tán."

"Mẹ kiếp, nói ngươi đó, còn sờ mó!"

Đàm Hổ trừng đôi mắt to như chuông đồng, dọa đám khách của Xuân Yến Lâu sợ tới mức suýt nữa thì "mềm nhũn".

Mấy tên khách trẻ tuổi thiếu kinh nghiệm vẫn còn tiếc nuối số bạc đã tiêu cùng với chuyện mây mưa còn dang dở.

Mở khóa toàn bộ truyện!
Tải ứng dụng để tiếp tục đọc chương này và truy cập nội dung độc quyền.

Quét mã QR hoặc nhấn vào nút để tải ứng dụng