Sau đó, Trương Hằng kinh ngạc phát hiện ra rằng dường như hắn cũng mất đi lý do không thể không sống nữa.
Hắn đã quên mất điều gì đã thúc đẩy hắn không ngừng chiến đấu, đi đến tận đây, còn thế giới thì sao, thế giới đối với hắn có ý nghĩa gì. Kunayu đã từng nói rằng sâu thẳm trong lòng hắn vẫn luôn mang lòng tốt với thế giới này, giống như trên máy bay, hắn đã cứu người phụ nữ mang thai đó.
Tuy nhiên, bản thân Trương Hằng rất rõ ràng, việc hắn lựa chọn cứu người giống như một loại quán tính hơn, xuất phát từ nền giáo dục và sự giáo dưỡng về đạo đức mà hắn đã tiếp nhận trước đó nhưng hành động này đối với bản thân hắn có ý nghĩa gì, Trương Hằng đã cẩn thận nhớ lại, phát hiện ra rằng sau khi cứu người, hắn không hề thu được cảm xúc vui mừng nào.