Trương Cẩm Lộ là học sinh mới chuyển tới, mọi người đều
công nhận bạn học này thật sự là đẹp người đẹp nết.
Nhìn xem, người ta học hành chăm chỉ cỡ nào, tính tình lại tốt, bề ngoài cũng đáng yêu, lại còn có đức tính tiết kiệm đáng quý nữa
chứ!
Mỗi ngày bạn học đều ăn bánh bao, không hề mang di động như các bạn khác, lại còn chưa từng thấy đặt đồ ăn bên ngoài bao giờ
Mọi người đều đoán chắc hẳn cậu ấy từ nông thôn đến, gia cảnh không tốt, thế nên mới cực kì chăm học, lại tiết kiệm đến vậy, thế
nên bàn nhau, âm thầm đem khoản trợ cấp học sinh có hoàn cảnh khó khăn nhường cho cậu.
Mãi cho đến khi… mẹ của Trang Cẩm Lộ ngồi xe Lamborghini màu hồng nhạt đến dự họp phụ huynh…...
Ôn Trĩ Sơ từ nhỏ đã nhát gan, sợ phiền phức. Chuyện dũng cảm nhất cuộc đời này của cậu chính là xông ra cứu hai học sinh tiểu học
vượt đèn đỏ, một lần dũng cảm tạm biệt luôn cả cái mạng nhỏ của chính mình.
Tỉnh dậy lần nữa, cậu phát hiện mình đã biến thành một nhân vật phản diện, kẻ chuyên làm bia đỡ đạn cho đủ loại hố mìn trong một
cuốn sách, cuối cùng vì đắp tội với nhân vật chính mà phải ngủ trên đường cái.
Từ nhỏ mẹ cậu đã luôn dặn dò, thân thể cậu yếu đuối, không được ngủ ngoài đường.
Ôn Trĩ Sơ:!
Ngay khi Ôn Trĩ Sơ quyết định không tham gia vào cốt truyện, chỉ làm một người qua đường vô danh, thì lại ngoài ý muốn bị ràng
buộc bởi một hệ thống nhân vật phản diện, nếu cậu không dựa theo đúng cốt truyện, gây phiền toái cho nhân vật chính thì sẽ bị khấu
trừ tiền bạc, còn phải ra đường ngủ sớm hơn dự tính.
Ôn Trĩ Sơ::)
Ôn Trĩ Sơ bị ép đi theo con đường phản diện, mỗi lần nhìn thấy thân hình cường tráng của nhân vật chính, bắp chân cậu lại run lên
bần bật.
Người này tung một cú đấm có lẽ có thể đấm chết hai người như cậu.
Nhiệm vụ nhân vật phản diện: Phá bữa trưa của nhân vật chính.
Ôn Trĩ Sơ nhìn nhân vật chính ngồi một bên, nuốt nước miếng, giơ tay rắc một nắm kẹo cầu vồng vào cơm của hắn rồi chạy mất.
Tần Gia Thụ:...
Nhiệm vụ của nhân vật phản diện: Phá hỏng tuyến tình cảm của nhân vật chính.
Ôn Trĩ Sơ cầm dây thép nhỏ cạy tủ của nhân vật chính, đem tất cả thư tình trong đó nhét vào túi mình, chỉ để lại một lá thư tình
do chính mình giả mạo.
Tần Gia Thụ mới đi đánh bóng rổ về vừa lúc nhìn thấy một màn này:...
Nhiệm vụ nhân vật phản diện: Phá hỏng đồ của nhân vật chính.
Ôn Trĩ Sơ cầm kim tiêm lặng lẽ đi vào nhà để xe của trường, chuẩn bị chọc thủng lốp xe của nhân vật chính.
Ai ngờ Ôn Trĩ Sơ trăm cái bí mật đều chứa đầy sơ hở lần này lại trùng hợp đụng trúng nhân vật chính.
Ôn Trĩ Sơ vội vàng giấu kim vào sau lưng.
Hai người giống cậu cũng không đủ để cho nhân vật chính đánh.
Nhân vật chính giơ tay lên, Ôn Trĩ Sơ che đầu theo bản năng.
Tần Gia Thụ vỗ vỗ khung xe phía trước: "Lên đây, tôi chở cậu".
Ôn Trĩ Sơ: "???"
- --
Anh em tốt của Tần Gia Thụ đều biết, lớp bên cạnh có một tên dở hơi kỳ lạ ba năm hôm lại gây sự. Một lần nọ Tần Gia Thụ đến cửa
hàng mua nước tăng lực, kẻ phiền phức kia cũng đi theo tới cướp trước thứ đồ mà Tần Gia Thụ muốn mua, còn làm trò mở ra uống ngay
trước mặt hắn.
Tần Gia Thụ cản người lại, đám anh em của hắn nghĩ chắc là đến lúc phải cho tên nhóc này một bài học nhớ đời rồi, thì Tần Gia Thụ
lại cầm lấy chai nước Ôn Trĩ Sơ mới uống qua kia, ngẩng đầu uống một ngụm.
!!!
Công: Yến Thư Vọng (35 tuổi) – Thụ: Trịnh Dư An (30 tuổi)
Đây là truyện tình cảm của hai người đàn ông trưởng thành, có tình tiết bẻ thẳng thành cong.
Thụ là trai thẳng, từng quen bạn gái nhưng đã độc thân được ba năm, không có người cũ phiền nhiễu.
Công là mỹ nhân tóc dài, cong tự nhiên. Công trước giờ luôn làm công, là kiểu người có khí chất công ngút ngàn. Không tra, không bừa bãi, không biến thái lại rất thâm tình....
Một cái tinh thông trận pháp tu chân môn phái đệ tử thiên tài Hình Minh, bởi vì nghiên cứu nghịch thiên đại trận thất bại, mà đi tới dị giới, nhưng bám thân ở một cái vừa bị người xóa đi đan điền trên người thiếu niên.
Đây là một cái vô cùng nương theo trận pháp thế giới, nhưng là hình minh phát hiện, thế giới này trận pháp, thực sự là kém thái quá, cái kia, thân là trận pháp thiên tài hình minh, lại đem tại thế giới này xông ra ra sao con đường?
Vô cớ gặp sét đánh, lại mở mắt, thế mà biến thành một đầu tro không trượt thu, không chút nào thu hút mập mạp cá chép?
Làm một đầu thân ở chuỗi thức ăn đáy mập cá chép, Lý Mục Ngư thề với trời: Ta muốn thể diện còn sống!
Đây là một cái không muốn bị bưng lên bàn ăn cá chép phấn đấu sử, đồng thời cũng là một vị nho nhỏ Hà Bá từng bước lên trời huyết lệ sử
Họa này phúc chỗ dựa, phúc hề họa chỗ phục!
Đại nạn không chết, tiên duyên đột đến, đến Bát Hoang chấn thiên tháp, thần bí kim quy, đạp tiên lộ, tiên duyên không ngừng.
Một đường tiến lên, đạp biến tam giới vô địch thủ, tiếu ngạo Bát Hoang đàm kim cổ.
Các ngươi luyện kiếm, ta đem chính mình luyện thành kiếm người.
Các ngươi đùa giỡn lưu manh, ta so các ngươi càng vô lương.
Người khác trong mắt đích phế vật, nhưng là kiếm tu thiên tài, càng giai sát nhân, không hề áp lực.
Một cái hỗn loạn Tu Chân Giới, tạo nên một vị vô lương kiếm tiên, hàng tỉ kiếm tu, vì đó điên cuồng.
Năm 13 tuổi, Thẩm Thần chuyển đến đại viên, gặp được anh
- vị hôn phu của mình. Anh lạnh lùng lại khó gần.
Dẫu vậy, anh vẫn chống lưng cho cậu, quan tâm đến cậu hơn ai hết.
Để rồi từ đây, bông hoa nhỏ dưới mảnh đất k
Tiết tử:
Khâm Thiên Giám, chính sử ký, phụ trách thiên văn, lịch pháp, thời tiết.
Giám chính làm chủ sự, dưới tay là phó giám chính, cũng là người đảm đương chính, phụ trách chuyên môn là Linh đài lang.
Nhìn qua là một tổ chức rất phô trương, nhưng trên thực tế chức quan tối cao nhất cũng chỉ là quan chính tứ phẩm.
Cứ tiếp như vậy, đến Linh đài lang, cũng chỉ là quan chính bát phẩm.
Nhưng đây không cũng chưa phải là chức quan thấp nhất, bởi vì thuộc hạ dưới tay Linh đài đại nhân còn có Ngũ quan chính, Xuân Hạ
Trung Thu Đông, đều là quan cửu phẩm, coi như có cái chức quan so với dân thường.
Đây là chỗ ăn no nằm chờ chết, người tuổi trẻ có chí sĩ (lý tưởng cao) hiếm khi nguyện ý ở tại chỗ này.
Đương nhiên cũng có ngoại lệ.
Ví như, con kế nghiệp cha, Ninh đại nhân.
Bộ máy tổ chức của Khâm Thiên Giám:
Bộ phận lãnh đạo, quản lý: Giám chính, Giám phó
Bộ phận chuyên môn: Linh đài lang, Ngũ quan chính
Bộ phận giúp việc: Thư lại, Vị nhập lưu thư lại
Xuyên qua thế giới trong sách, Nguyễn Du Du
trở thành một vị thiên kim tiểu thư lúc sinh ra bị ôm nhầm nên phải trải qua cuộc sống nghèo khổ, vất vả, còn là cô nhi, một thân
một mình tìm cách sinh tồn.
Nguyễn Du Du xuyên tới cũng là lúc cha mẹ nhà giàu đã tìm được nguyên chủ, lại còn sắp xếp hôn sự cho cô ấy, đối tượng là đại
thiếu gia không làm nên trò trống gì của nhà họ Thẩm
Nguyên chủ không thích Thẩm đại thiếu gia, cô ấy lưu luyến si mê nam chính, sau này bởi vì lòng ghen tỵ với nữ chính kẻ đã cướp
thân phận đại tiểu thư của mình. Cuối cùng bị mọi người xa lánh, nhận phải kết cục bi thảm...
Nguyễn Du Du nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn trong gương, đếm số tiền tiêu vặt của mình, cô khẽ thở dài: Tội gì mà phải như vậy?!
Coi trọng mạng sống, rời xa nam nữ chính.
Đối với ông chồng tiện nghi "nhặt được" Thẩm đại thiếu gia kia, Nguyễn Du Du tay chống cằm, suy nghĩ: "Ngoan ngoan chờ thời cơ
thích hợp, lặng lẽ rời đi."
Thẩm đại thiếu gia: "Hừ, ảo tưởng.."
Yết bảng đã ra, quần thần tụ hội, tổ chức đại yến tại đình Khúc
Giang, ăn mừng tam khoa.
Buổi tiệc toàn không khí vui mừng, Hoàng đế cao hứng, chỉ vào Trạng Nguyên năm nay, nói với Bình Dương công chúa, ái nữ của mình
rằng.
“Người này cũng xứng đôi với nữ nhi trẫm đấy!”
Công chúa ngẩng đầu nhìn lại, rượu gạo trong miệng muốn sặc lên
Đây chẳng phải tên đàn ông bị nàng chơi xong rồi bỏ ba năm trước, Thẩm Hiếu sao!
Ba ngày sau, tân khoa trạng nguyên Thẩm Hiếu trình lên một đạo tấu chương, nghiêm mặt nặng lời tố cáo công chúa Bình Dương ba tội
lớn----
Không biết liêm sỉ, tích trữ thuế ruộng, âm thầm nuôi tư binh.
Bình Dương công chúa:
- Ta chỉ lấy đi sự trong trắng của ngươi, nhà ngươi mẹ nó đây là muốn lấy mạng của ta mà.
Làm sinh mệnh dừng lại chớp mắt, Diệp Chung Minh về tới 10 năm trước, cái kia ngày tận thế bắt đầu buổi chiều.
Là Thượng Thiên đối với mình quan tâm? Còn là lại một lần nữa nghiêm phạt? Thực sự muốn một lần nữa thể nghiệm một lần tàn khốc lạnh như băng mạt thế sao?
Diệp Chung Minh quyết định sống sót, không vì khác, liền vì những thứ kia đã từng đồng sinh cộng tử chiến hữu, bất ly bất khí người yêu!
Còn có, hắn phải tìm được đáp án. Vì sao vô số luân bàn sẽ từ trong hư vô xuất hiện, hơn vạn tuyệt địa từ thiên mà đem. Là ai, đưa cái này xinh đẹp úy lam tinh cầu, biến thành tràn đầy thi hài đẫm máu phế tích! ?
Xuyên qua Lý Nguyên Phương, thần thám đúng là ta chính mình, nhất vui vẻ sự tình có hai kiện:
Thứ nhất, phạm nhân bị ta vạch trần bộ mặt thật, chó cùng rứt giậu muốn đối thám tử động thủ, ta cười tủm tỉm rút ra đao;
Thứ hai, bên cạnh có cái Địch bàn bàn, mỗi lần gặp được vụ án, ta tổng là nhịn không trụ hỏi một câu:
Hoài Anh, ngươi như thế nào xem?
[ dân tục huyền nghi, văn tự mạo hiểm, thần bí khôi phục lưu ]
Tháng tám hai mươi năm, Thái Dương hoa đản, thích hợp thu tế thông khí, cái này tựa hồ là ngày tháng tốt.
Nhưng chưa có người biết, một ngày này đồng dạng là Không Hành Mẫu Cát Tường nhật, nhị thập tứ thánh Không Hành Mẫu tề tụ, tay trái bắt người chân, tay phải bắt người cánh tay, thôn phệ huyết nhục, cáo thế nhân tử kỳ.
Tại một ngày này, trần thế phong trấn vỡ vụn, ngưu quỷ xà thần giáng lâm nhân gian.
Không Hành Mẫu, Hận Giá Nữ, Long Ma Gia, Dạ Du Thần, Bảo Gia Tiên. . .
Vô số chỉ tồn tại ở dân tục trong truyền thuyết Quỷ Thần tụ tập tại Quý Thương bên người.
Mà bọn hắn, chính là muốn Quý Thương mệnh.
Người mang tháng sáu bên trong hẳn phải chết nguyền rủa, hắn phải làm chỉ là ---- sống sót trước!
Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay.
Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn.
“Chào mừng cậu hai về nhà!”
Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng.
Anh quay người đi sang bên cạnh.
Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo.
“Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!”
Vốn là chị em song sinh, nhưng số phận của cả hai lại khác nhau tới mức nghiêng trời lệch đất Một người thì hưởng hết giàu sang
phú quý, là tiểu thư ngàn vàng, được nâng niu chiều chuộng; người kia chỉ là một người bình thường, dãi nắng dầm sương, vất vả
trăm bề. Vân Tử Lăng cứ như là một thế thân của Vân Tử Diễm, lúc cần dùng mới gọi đến, không thì vứt đi. Vân Tử Diễm xa hoa trụy
lạc đã quen, vì vậy cực kì muốn được trở thành con dâu của Hoắc gia, nhưng cô ta vốn đã không phải thiếu nữ, thế là bày mưu, ép
Vân Tử Lăng thay cô lên giường với Hoắc Ảnh Quân để yên ấm bước vào nhà họ Hoắc. Tùy kêu tùy đến, Vân Tử Lăng không còn cách nào
khác, việc gì cần đến đều là cô, nhưng tiếng xấu là cô gánh, còn người kia vẫn có thể sống trong vô ưu vô lo, sắp đạt được cuộc
sống cô ta mơ ước, Nhưng không ngờ, chỉ một đêm đó, Hoăc Ảnh Quân vẫn luôn nhớ mãi không quên mùi hương thanh khiết ấy...
Thái phó đích nữ Cảnh Tình - Thái Tử Phi tương lai – người tri thư đạt lễ, tài đức vẹn toàn, từ nhỏ đến lớn đều là đối tượng các
quý nữ Kinh đô tranh nhau học tập.
Nào đâu 1 đêm trước ngày hôn lễ, một hồi cung biến xảy ra, Thái Tử thất thế, người nhà nàng từ già tới trẻ đều bị liên lụy trở
thành tù nhân.
Sự tình diễn ra đột ngột, cha Cảnh - Cảnh Thái phó quyết định phân phát hết gia nô, chuẩn bị cùng cả nhà tự sát. Thà chết vinh còn
hơn sống nhục, muốn giữ lấy thể diện cuối cùng của nhà họ Cảnh.
Ngay lúc rót độc dược vào miệng, trời giáng dị tượng, một đạo tia chớp chém thẳng vào nóc nhà, già trẻ Cảnh gia nháy mắt ngất đi.
Lại lần nữa mở to mắt, bọn họ mới phát hiện nơi mình đứng đã đổi sang một thế giới mới.
Tòa nhà cao chọc trời, “quái thú” trên đường nổ vang chạy như bay, quần áo không phân được nam nữ……
Nơi này hết thảy dừng trong mắt người Cảnh gia, đều là không thể tưởng tượng nổi cùng cực kỳ mới lạ.
Sau mới biết được, bọn họ đã đi tới thế giới hiện đại khoa học kỹ thuật phát triển, dùng ngôn ngữ hiện đại để miêu tả, bọn họ một
nhà đều xuyên qua!!
Khiếp sợ vô thố qua đi, Cảnh gia chợt cảm thấy vô cùng may mắn -- cũng may đại trạch Cảnh gia cũng xuyên tới đây cùng bọn họ, nếu
không cả nhà có lẽ phải lâm vào quẫn cảnh màn trời chiếu đất.
Nhưng mà, sau khi ở hiện đại sinh sống nửa tháng, Cảnh Thái phó bất đắc dĩ thở dài 1 hơi: Thê tử cả ngày vội vàng phát sóng trực
tiếp dạy thêu hoa, nhi tử ôm di động cầu đại thần mang theo đánh quái, nữ nhi trầm mê diễn kịch..
- ----------
“Nhi tử, đưa cho ta hũ tương cà!”
“Có ngay!” Cảnh Thái phó một tay cầm gà rán, một tay uống coca nghe thấy lão mẫu thân gọi, liền vội đưa tương cà cho mẫu thân chấm
khoai tây chiên.
Cảnh Tình nguyên bản đang đoan trang hiền thục ngồi xếp bằng ngồi trên ghế sofa, thấy vậy liền không yên tâm dặn dò:
“Nãi nãi, răng giả ngài mới gắn chưa lâu, thời điểm ăn đùi gà da giòn nhớ chú ý một chút.”
Lão thái thái nhếch miệng cười, lộ ra bộ răng giả trắng tinh chỉnh tề:
“Được.”
Tag: Xuyên qua thời không, Cổ xuyên kim, Làm ruộng văn, Sảng văn
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Cảnh Tình ┃ vai phụ: Cảnh người nhà, ┃ cái khác: Sảng văn, ngọt văn,
Một câu tóm tắt: Cả nhà nữ chủ cùng nhau xuyên qua.
Lập ý: Tự mình đột phá, tự mình cứu rỗi
Giang Triết chưa từng nghĩ cuộc đời mình sẽ phát triển như vậy:
Hắn vốn muốn sống cuộc đời bình thường, lại không ngờ tới bị người ám toán, không thể không tham gia khoa khảo.
Hắn vốn muốn cứ như vậy đến cùng, lại không kim bảng đề danh, từ đó phải vào triều đình làm quan.
Hắn vốn muốn ôm đọc thi thư, lại không cẩn thận bị cuốn vào phân tranh, cuối cùng bị đẩy vào đỉnh điểm mâu thuẫn.
"Đây...đây là đâu...Là đâu thế?" Cô chết rồi,
chết trong tẩm cung của mình. Ấy thế mà khi có lại ký ức, cô đã ngồi đây, cùng người đàn ông xa lạ kia ôm hôn giả dối. Này, rốt
cuộc là chuyện gì đang diễn ra? Sự tồn tại của Ba Bá là sao? Ký ức quá khứ lẫn hiện tại tựa những dòng gạch chéo gạch gạch loạn xạ
linh tinh trong đầu cô, khiến cô quay cuồng, tâm tình lại càng thêm mông lung.
"Kế Hậu nương nương bình tĩnh!" Ba Bá nhẹ nhàng an ủi: "Đây là kiếp sau của ngươi."
"Kiếp sau...bản cung chưa uống canh Mạnh Bà sao?"
"Uống rồi, chỉ là ta vừa truyền kí ức tiền kiếp vào đầu ngươi. Giờ là lúc thực hiện nhiệm vụ."
Thực hiện nhiệm vụ?
"Cái gì cơ?"
"Chắc ngươi quên mất nhỉ? Đây, để ta nhắc lại cho ngươi nhớ."
Ba Bá trình chiếu bảng thông tin.
Khánh Thúy Thúy trọng sinh trở về lúc còn thiếu nữ.
Đời trước nàng nghe theo cha mẹ gả đi làm di nương thứ mười tám của huyện thái gia, trong thôn cho là nàng sống sung sướng, đeo
vàng đội bạc. Lại không biết nàng ở hậu viện chịu biết bao khi dễ, đến cuối cùng còn bị chủ mẫu thiết kế hãm hại, buộc tội nàng
cùng ngoại nam tư thông. Kết cục bị vứt ngoài trời đông chết cóng, xác bị vứt ra ngoài bãi tha ma.
Khánh Thúy Thúy không còn tin tưởng vào lệnh cha mẹ lời mối mai nữa. Nàng phải tự tìm cho mình một nam nhân tốt, cả đời bình an
sinh hoạt.
Theo nàng thấy, Vương nhị Ma tử ( Vương mặt rỗ) ở đầu thôn khá tốt. Người cao lớn, chất phác lại thiện tâm. Đời trước khi cô hồn
còn vất vưởng trên nhân gian, chính nàng thấy hắn là người chôn xác nàng. Sau này, quỷ sai cũng nói nếu không có hắn thắp cho nàng
vài nén hương, khẳng định nàng phải chịu núi đao biển lửa mới có thể đầu thai chuyển thế.
Khánh Thúy Thúy hạ quyết tâm sống cùng Vương nhị Ma tử, cuộc sống dù nghèo túng cũng không sao.
Cuối cùng tất cả những người coi thường bọn họ đều sẽ phải sáng mắt ra.