Bạn đang đọc truyện [Bảo Liên Đăng] Hoá Bích của tác giả Giai Kỳ Thập Nhị Hồng. Rắn lột da, chim thay cánh, cây già rụng lá lại nở
hoa.
Một năm mới sang, vạn vật đổi mới. Đây là thời đại biến pháp, là đại thời đại chân chính.
Thời cuộc biến hoá không chừng, nhân kiệt xuất hiện lớp lớp, bất kỳ một phát kiến nào dù không đáng chú ý cũng có thể sinh ra một
trường phái mới. Mỗi người đều phấn khởi, mỗi người đều đang phá vây, mỗi người đều từng khắc từng khắc tìm kiếm điểm đặt chân.
Mỗi một sự hô hấp, sinh trưởng, khát vọng, đấu tranh của từng bộ phận trong chúng sinh, hợp lại thành ngọn sóng ầm ầm trào dâng
của đại thời đại đó. Mà dòng lũ lịch sử lại cuốn lấy mỗi người trong thời đại này, mênh mông cuồn cuộn, chảy xiết mà đi.
Bạn đang đọc truyện [Đức Vân Xã] Lên Nhầm Kiệu Hoa, Gả Cho Đúng Người của tác giả Khói Lửa Nhân Gian Không Bằng Người. Không ai
không biết Bắc Kinh có năm đại gia tộc kinh thương danh tiếng nhất.
Mà gia tộc lớn thì luôn có những việc khó nói, cũng dễ dàng trở thành đề tài đàm luận của mọi người lúc trà dư tửu hậu.
Linh chủng trồng Trường Thanh, thân hóa trường tồn bất diệt phúc địa.
Trần Trường Thanh mang theo một cái đạo chủng, chuyển thế trở thành Khương Càn Châu một nho nhỏ tài lữ pháp địa đều không có, bốn phía không tán tu gia tộc tử đệ.
Khổ tu hơn tám mươi năm, thành tóc trắng xoá người già, cuối cùng rồi sẽ thể nội cùng chuyển thế mà đến đạo chủng kích hoạt.
Đạo chủng nhưng Dung Linh căn, trồng tại thế gian chi thực vật, hướng thực vật chi đặc tính dưỡng dục linh căn, hướng linh căn thu nạp linh khí linh tính dưỡng dục thực vật, linh hoạt theo thực vật mà dài, thọ cùng thực vật mà thọ, tụ thế gian linh khí hóa trường tồn bất diệt phúc địa.
Từ đây mênh mông tu đạo giới bên trong, nhiều hơn một cái thọ nguyên luôn là đến cực hạn, nhưng cũng bất tử người già.
Nhiều hơn một cái linh mạch phúc địa, luôn là lại không ngừng sinh trưởng tấn cấp trường sinh thế gia.
"Lão tổ nói, thắng chúng ta người, chúng ta không cần để ở trong mắt, chúng ta cho ngươi thời gian đuổi theo, nhưng ngươi cuối cùng rồi sẽ chết tại chúng ta tuổi thọ trước đó."
"Mà chúng ta vẫn như cũ sẽ tuổi trẻ như xưa, đến ngươi chỗ tọa hóa bên trên tam trụ linh hoạt thơm mát."
(gia tộc, làm ruộng, trường sinh, thân hóa phúc địa, càng già càng bất tử)
Mong các đạo hữu ủng hộ truyện và Converter bằng các cách sau:
- Vote 5*, bấm Like, theo dõi, bình luận, quăng phiếu truyện đề cử;
- Đặt mua đọc offline trên app;
- Donate cho converter: Đối với MoMo, ViettelPay, ZaloPay hay ShopeePay: 0777998892.
MBBank: 0942478892 Phan Vu Hoang Anh
Đa tạ các đạo hữu đã đọc truyện ლ(´ڡ`ლ)
----------oOo----------
Ở Thần Ma thế giới bốn trăm năm, Sở Trần nghịch thiên quật khởi, nhiều lần trải qua tang thương, rốt cuộc từ tinh không trở lại.
“Người không phạm ta, ta không phạm người, người nếu phạm ta, nhổ cỏ tận gốc.”
cảnh giới tạm thời nhé ae:
1.Luyện khí
2.Trúc Cơ
3.Kết Đan
4.Nguyên Anh
5.Động Thiên
6.Thánh Luân
7.Quy Hư...
Mong các đạo hữu ủng hộ truyện và Converter bằng các cách sau:
- Vote 5*, bấm Like, theo dõi, bình luận, quăng phiếu truyện đề cử;
- Đặt mua đọc offline trên app;
- Donate cho converter: Đối với MoMo, ViettelPay, ZaloPay hay ShopeePay: 0777998892.
MBBank: 0942478892 Phan Vu Hoang Anh
Đa tạ các đạo hữu đã đọc truyện ლ(´ڡ`ლ)
----------oOo----------
Một câu nói giới thiệu vắn tắt: Đây là một cái nội ứng nhân loại Tu Tiên giới thảo yêu âm mưu lật đổ nhân loại tà ác thống trị chuyện xưa!
Đi ra Thanh Mãng sơn Minh Tâm mới biết được thế gian có nhiều như vậy loại người, nam nhân, nữ nhân, giao nhân, vũ tộc, đạo sĩ, hòa thượng thậm chí người chết sống lại.
Bọn họ đều muốn ăn nàng.
Một đóa hoa nhỏ nguyên sinh thái tiên lữ, gào thét đột kích!
Thể Loại: 1v1, thường ngày, nhẹ nhõm, che giấu thân thế, hài hước, yêu nhau nhưng thân phận khác là thù địch
(Bệ hạ cớ gì tạo phản - Số lượng từ chia cho hai - Bắt đầu nhi nữ song toàn - Con cái song toàn cho thỏa đáng - Thuần ái)
—— Phàm Trần chấp chưởng Trung châu Thánh vực ngàn năm, có chút tâm mệt mỏi, Thiên Vực rung chuyển loạn trong giặc ngoài, điểm chết người nhất vẫn là Bắc Cương vị kia Bất Ngữ Ma Tôn thời khắc cùng Trung châu đối nghịch, vô tình vô nghĩa còn cố tình gây sự.
【 thân chịu trọng thương hắn mai danh ẩn tích lịch luyện hồng trần, lại ngẫu nhiên gặp một cái dịu dàng tuyệt mỹ phàm nhân cô nương, nhân duyên tế hội cưới làm vợ, hai người cộng đồng thai nghén một trai một gái, hắn cảm thấy thượng thiên thật sự là chiếu cố, thế gian vì sao lại có tốt đẹp như vậy thê tử. 】
—— Mộng Bất Ngữ đoạt Ma Tôn vị ba trăm năm, cảm thấy tâm mệt mỏi, dư nghiệt còn sót lại thi tà bộc phát, điểm chết người nhất vẫn là Trung châu vị kia đế hồng Thánh Hoàng cả năm không được sống yên ổn, hèn hạ vô sỉ còn dối trá đến cực điểm.
【 thân chịu trọng thương nàng mai danh ẩn tích trọng tĩnh ma tâm, lại xảo ngộ một cái tuấn lãng nho nhã phàm nhân thư sinh, nhân duyên tế hội kết thành vợ chồng, hai người cộng đồng thai nghén một trai một gái, nàng cảm thấy thượng thiên thật sự là chiếu cố, thế gian vì sao lại có như thế nào vừa lòng trượng phu. 】
—— hai mươi năm sau, hai vực đại chiến, chúng sinh ngóng nhìn chân trời, Thánh Hoàng cùng Ma Tôn vì sao thật lâu không nói?
Thánh vực thánh tử làm lễ, sắc mặt lúng túng: "Mẫu thân, muội muội."
Thiên môn thánh nữ đáp lễ, thần sắc vi diệu: "Cha, ca ca."
Thánh Vực Tứ Thủ, Ma Môn Tứ Tướng, Thập Lục Phong Vũ, Cửu Thập Cửu Hậu Mệnh cùng nhau trầm mặc, nhìn về phía riêng phần mình tôn chủ. . . Bệ hạ vì sao tạo phản? !
(bản trạm trịnh trọng nhắc nhở: Câu chuyện này đơn thuần hư cấu, như có tương đồng, đơn thuần trùng hợp, không nên bắt chước. )
---------------------
Cvt: Donate cvt: momo: 0945575956 - ngo tien phong, viettinbank: 100872272520 NGO TIEN PHONG
Mình có làm 1 list truyện 1v1, share cho các bác nào tìm truyện 1v1 nào không ra, có thể xài tài khoản google để nhận xét nhé:
Link :
https://docs.google.com/document/d/1rGNuj8Jeefk122s-9r-1eLYUjhVxgwsr-yRWOs_u1es/edit
Truyện Cuộc Sống Hàng Ngày Của Một Tên Lười Không Thiết Sống của tác giả Kiều Dữu kể về Khương Ngộ đã sống ngàn năm, không, nói
đúng hơn là du đãng ngàn năm, vì y thực chất là một vong hồn.
Một ngày nọ, y vô tình có được thân thể, mà người này chính là một hôn quân trong lịch sử sẽ bị người soán vị, chém đầu.
Khương Ngộ: Ồ...
Vốn là một chúa lười, ngôi vị Hoàng Đế này đối với y thật sự là ác mộng.
Hiện giờ y chỉ muốn hai tay dâng lên thiên hạ, tốt nhất là chết sớm sớm chút, để hắn mau chóng trở về làm du hồn của hắn
Để ép nhà họ Ân nhanh chóng mưu phản, y gọi trưởng tử nhà ấy vào cung hầu hạ. Ngay tức khắc cả triều đình mắng chửi, nhà họ Ân
suýt xông vào lột da rút gân y.
Đêm xuống, Khương Ngộ chậm rì rì đưa ra những yêu cầu hạ nhục Ân Vô Chấp đang nhìn mình bằng ánh mắt tàn nhẫn: Muốn ôm, muốn tắm,
muốn mát xa, muốn dỗ ngủ.
Sau đó Ân Vô Chấp bị xua đi phê tấu chương.
Ngày thứ hai y tiếp tục hạ nhục: Muốn ôm, muốn đút cơm, muốn đẩy xích đu, muốn cưỡi ngựa.
Độ dài: Chương 203 (còn tiếp)
Thể loại: Hiện đại
Editor: ÓcCá
Giới thiệu:
Đại mỹ nữ hoang dại Ôn Huyền từ lần đầu nhìn thấy Lục đại đội trưởng liền cầm lòng không được.
Sáp đến, ham muốn, nước bọt, nhỏ giọt.
Ôn Huyền: Sao? Làm thế nào mới có thể cua được anh? Muốn bỏ vào bao tải bắt đi hay là lời ngon tiếng ngọt.
Lục Kiêu ngậm điếu thuốc, lạnh lùng nói: "Cô là đại minh tinh sáng chói, tôi chỉ là đội trưởng một khu không người chim không thèm
ị, rất nghèo, cô nhìn trúng tôi ở chỗ nào?"
Ôn Huyền: "Em thích cách anh đụng em."
Lục Kiêu nghẹn lời.
Gương mặt nhăn nhó, vô tình rời đi: "Không biết xấu hổ, nghĩ cũng đừng nghĩ!"
Hôm sau
Anh: "Tâm huyết dâng trào?"
Ôn Huyền: "Bất cứ giá nào."
[Đại đội trưởng khu không người vs đại minh tinh tuyệt mỹ, tính cách của nữ chính thiên về phản xã hội, cả hai đều là đại lão,
toàn văn rất ngọt]
Thiếu niên Hàn Vũ Thiên tóc trắng, một mình đứng trêи đỉnh cao của vũ trụ, ba ức vạn năm chưa một ai vượt qua được hắn.
Biến cố xảy đến khiến Hàn Vũ Thiên tan nát thể xác thần hồn chạy về tiểu thế giới đoạt xá một đứa trẻ đang còn trong bụng mẹ để
trùng sinh.
Hàn Vũ Thiên khi trùng sinh đã rơi vào Hàn gia, hắn được nhận mọi loại yêu thương từ cái gia tộc nhỏ này, Hàn Vũ Thiên cứ nghĩ
mình sẽ đám chìm trong hạnh phúc này lâu hơn nữa, nhưng hắn còn có việc của riêng mình không thể vì một cái tiểu thế gia mà bỏ đi
ức vạn năm tu hành.
Giới thiệu
Tin đồn lần đầu gặp mặt, Giang Nhược mặc bộ vest giá rẻ, đứng nơi sảnh lớn khách sạn đòi người ta phí qua đêm, nhận được tiền mặt
thì đếm vài lần, ngẩng đầu va phải ánh nhìn của Tịch Dữ Phong.
Cách cầu thang xoắn ốc, một người đút tay vào túi nhìn xuống dưới, một người tay cầm xấp tiền ngước mắt lên.
Một người vô cảm xem trò, ý coi thường hiện rõ trong vẻ hời hợt, một người nở nụ cười khiêu khích, thầm nghĩ dù gì cành cao cỡ ấy
cũng không với tới nổi.
Tin đồn lần thứ hai gặp mặt, hai người lên giường.
Ngày hôm sau tỉnh dậy chỉ còn mình Giang Nhược, cậu đỡ cái eo mỏi nhừ gọi điện thoại, nghiến răng nói: “Cậu Tịch đói khát bao lâu
rồi?”
Tịch Dữ Phong vẫn thản nhiên như thường, chỉ hỏi: “Muốn bao nhiêu?”
Tin đồn rằng sau này Tịch Dữ Phong bao nuôi Giang Nhược, hai người luôn không hòa hợp, đến nỗi Giang Nhược còn dám khó ở với Tịch
Dữ Phong ngay trước mặt người trong phòng chỉ vì một chai rượu đã tặng.
Tất nhiên Tịch Dữ Phong không tha thứ cho món đồ chơi không ngoan ngoãn. Theo lời kể của những người ngang qua nhà vệ sinh, tiếng
động bên trong khá lớn, lúc Giang Nhược đi ra khóe mắt rớm lệ, rặt một vẻ bị dạy dỗ thê thảm.
Tin đồn cậu ấm nhà họ Tịch có vợ chưa cưới môn đăng hộ đối, Giang Nhược chẳng ngang ngược được bao lâu nữa.
Lại có tin đồn nhà họ Tịch ồn ào náo loạn, nguyên nhân là Tịch Dữ Phong từ chối đám cưới.
Vì một ngôi sao nhỏ.
Ngoài đống tin đồn, Tịch Dữ Phong nhíu mày, mất hứng không biết làm sao, hỏi Giang Nhược: “Nghịch đủ chưa?”
“Chưa đâu.”
“Muốn gì nữa?”
Giang Nhược nhoẻn miệng cười toe toét: “Muốn tin đồn cuối cùng thành sự thật.”
“… Có được không?”
Lạnh lùng công x dụ thụ.
Niên thượng, bao nuôi trở thành tình yêu đích thực, có tình tiết máu chó.
* tên trước là TRÊU EM KẾT HÔN
Tác giả: Quân Lai
Độ dài: 53 chương chính + 20 ngoại truyện
Thể loại: Original (Tác giả tự sáng tác), Nam x Nữ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Gia tộc quyền thế (hào môn thế gia), Nhân vật ưu tú
(Thiên chi kiêu tử).
Edit: peterpandreammate
CP: Tổng giám đốc Thẩm Cố x Nhà thiết kế thời trang Tần Xu
Giới thiệu 1:
Cô cả nhà họ Tần – Tần Xu trắng trẻo kiều diễm động lòng người, vòng eo tơ liễu nức tiếng Nam Thành. Tiếc thay cô Tần ăn có nhai
nhưng nói không nghĩ, kiêu căng thích gì làm nấy, ỷ vào gia thế nên nhìn người bằng nửa con mắt. Đã thế cô Tần còn ngang nhiên tự
tuyên bố hủy bỏ hôn ước với cậu ba nhà họ Thẩm – Thẩm Cố.
Nhà họ Tần đầu tư thất bại, Tần Xu bị giới thượng lưu cười hả hê. Để bảo vệ công ty, Tần Xu chấp nhận sự sắp xếp của gia đình, xin
chồng chưa cưới trước đây giúp đỡ, một lần nữa kết hôn với Thẩm Cố.
Để hai nhà Tần – Thẩm kết thông gia, Tần Xu ân cần chăm sóc anh, hao tâm tổn sức theo đuổi Thẩm Cố vài tháng nhưng không được hồi
đáp. Thế là cô quyết liều một phen cầu hôn luôn.
Tối hôm đó Tần Xu ôm một bó hoa hồng gõ cửa nhà Thẩm Cố, ánh mắt chân thành tha thiết: “Anh Thẩm, anh có thể cưới tôi không?”.
Đôi mắt sâu thẳm của Thẩm Cố quan sát Tần Xu một lượt, cất giọng trầm thấp lười nhác: “Có chịu gọi chồng không?”.
Tần Xu đỏ mặt, cắn môi: “Có”.
Giới thiệu 2:
Vào đêm tân hôn, một người nằm giường, một người nằm sô pha, đôi bên giữ tâm tư riêng mình. Không biết đã qua bao lâu, Tần Xu buồn
ngủ díp mắt, người đàn ông trên giường vỗ chỗ cạnh bênh bảo cô đến nằm.
Trái tim Tần Xu thắt một nhịp, ngoan cường “chống” mắt: “Anh cứ ngủ đi, cha sinh mẹ đẻ tôi vốn không thích ngủ”.
– Một người đàn ông mưu mô muốn vợ yêu mình nhiều hơn mà giả vờ phớt lờ vợ.
– Nam chính cầm tay giăng bẫy để vợ theo đuổi mình. (Cảm ơn bà Ninh đã góp ý cho tui câu này).
– Câu chuyện ngọt ngào sau kết hôn.
Văn án:
[Nữ chủ một khi đã máu thì ai cũng dám đạp VS Nam chủ một khi lên cơn thì tự đào hố chôn mình cũng không ngại]
[Sự sắp đặt tỉ mỉ qua một trăm năm, chỉ để người thấy được thời đại thịnh thế thái bình này]
[1]
Người cải tạo Mặc Khuynh sinh ra trong chiến loạn, sau 100 năm ngủ say bất ngờ thức tỉnh, được căn cứ bí mật số tám đưa vào một
gia đình "bình thường" nào đó tiến hành quan sát, trở thành một học sinh trung học "bình thường".
Mặc Khuynh được căn cứ lựa bừa cho vài cái mác thân phận.
Cô gái chăn dê trong thâm sơn cùng cốc;
Mạo danh thân phận thiên kim tiểu thư;
Học sinh kém thành tích đội sổ;
...
Người người hoài nghi, người người chế giễu.
Kết quả --
"Vì sao Diệu thủ thần y lại gọi cô ta là sư phụ?"
"Quái lạ, sao ai gặp cô ta cũng giống như gặp bà nội thế nhỉ?"
"Giải tán đi, nâng đỡ cô ta chắc chắn là một thế lực mạnh cấp địa cầu."
...
Mặc Khuynh: "Tuy là tôi đe dọa căn cứ, khiến trưởng giả quỳ gối, vãn bối kinh sợ, nhưng tôi biết, tôi là một người làm công ưu tú
cần cù tận tụy."
Lãnh đạo: "Bỏ cái dao trên cổ tôi xuống đã rồi nói tiếp!"
[2]
Giang gia của Đế thành có một vị Giang gia(*), thần bí khó lường, lai lịch là một ẩn sổ, lại có thể hô phong hoán vũ ở Đế thành,
người người sợ hãi chỉ muốn né càng xa càng tốt.
(*) gia trước là nhà, nhà họ Giang, còn gia sau là gia trong lão gia, gọi thế vì ổng địa vị cao còn ổng có già hay không thì không
biết:>
Thế nhưng, vị Giang gia này lại đam mê đủ loại vai diễn: nhân viên phục vụ, người bán hàng rong, kẻ lữ hành... đẳng cấp gì cũng
có.
Mặc Khuynh: "Anh đã thành công thu hút sự chú ý của tôi."
Thuộc hạ: "Có lẽ Giang gia bị yểm bùa rồi."
Giang gia buồn rầu thở dài: "Tôi chỉ là một thế thân được sắp xếp vào mà thôi."
Mọi người: Đây chính là lý do ổng bị hắc hóa thành tên điên đấy hả?!
***
Tác giả: Minh Hà Phiên Tuyết
Biên tập: Heying
Số chương: 16 chương + 2 ngoại truyện
***
Thiếu nữ trời sinh hài hước thẳng thắn không hiểu phong tình x Thiếu nam theo chủ nghĩa lãng mạn cởi mở sáng láng.
Dư Dữ: Tớ ốm rồi~
Chúc Tâm Khê: Uống nhiều nước nóng vào.
Dư Dữ: Cậu đúng là không hề để tâm đến tớ, cậu chỉ lấy lệ thôi!
Chúc Tâm Khê: … Vậy uống nhiều nước ấm, nước nóng dễ bỏng.
Cuộc sống bất ổn của đôi thanh mai trúc mã.
Tag: Tình yêu sâu sắc, thanh mai trúc mã, vườn trường.
Mở đầu
Trước khi Chu Phụ Tuyết lên núi, nó cảm thấy đệ tử thủ tịch môn phái hẳn nên là cử chỉ đoan trang, lễ tiết có thừa, nhất cử nhất
động đều phải trầm ổn, ngưng trọng.
Nhưng kể từ sau khi gia nhập môn phái núi Nhật Chiếu, nó mới phát hiện, những lời lẽ hình dung đó đến cái mép đại sư huynh núi
Nhật Chiếu cũng không sờ tới.
Đại sư huynh núi Nhật Chiếu, Minh Chúc, phóng túng bất kham, nói năng cợt nhả, hệt kẻ ăn chơi trác táng. Mỗi ngày nếu không phải
đang nghĩ cách trốn khỏi sư môn thì là đang nghĩ cách làm ra chuyện đại nghịch bất đạo. Ngoại trừ đẹp ra thì hình như chẳng còn gì
cả.
Chu Phụ Tuyết nhủ: “Đại sư huynh nhà người ta đều thế à?”
Đại sư huynh: “Tu đạo là để trầm mê hưởng lạc nhở? Đệ nói tu đạo là để sống lâu? Vậy được rồi, huynh tu đạo là để hưởng lạc dài
lâu!”
Chu Phụ Tuyết: “Sư huynh nhà người ta đều là cái nết này thật luôn à?”
Tác giả: Thập Nhị Dực Hắc Ám Sí Thiên Sứ
Thể loại: Tiên Hiệp
Giới thiệu:
Đây là một bộ tiểu thuyết huyền ảo tích cực hướng lên, thuần khiết hiền lành, tam quan đúng đắn.Trong sách không có Hoàng Kim ốc,
còn không có hầu gái tai mèo, không có yêu nữ Ma giới, không có tiên tử hấp dẫn, càng không gọi một câu đã tới. Ừ, thế nên phải
viết hẳn một bài thơ mới có thể triệu hoán được..
Bạn đang đọc truyện Võng Du Chi Họa Thủy Tam Thiên của tác giả Lộng Thanh Phong. Trước kia, Ta Phi ở trong trò chơi đánh cược tất
cả và mất hết, thế nên từ đó về sau, không hề quan tâm gì nữa.
Sau này lại vào trò chơi, không ngờ bị một thằng em vô lương tâm gài bẫy, thấy được ngay bên ô tình duyên đang sáng lên lại là tên
một đại thần.
Tóm tắt: Con đường truy cầu tình yêu tí tởn của đại thúc và đại thần.
Bạn đang đọc truyện Sau Khi Bị Cướp Đi Tất Cả, Tôi Trở Lại Như Một Vị Thần của tác giả Khanh Thiển. Tư Phù Khuynh chết trong một
trận nổ, sau đó phát hiện mình còn sống, nhưng lại bị đoạt đi hết thảy khí vận, còn bị vô số người kêu la, mắng chửi bảo cô lăn ra
showbiz.
Cô trọng sinh nhưng không mơ ước cao xa, chỉ định làm cá mặn, thảnh thơi mà sống, không ngờ lại có nhiều người vô duyên vô cớ nhảy
nhót, nhiều người không kiến thức, cứ lôi kéo cô vào để có thể hot lên, tích cực giẫm cô, chà đạp cô để nâng cao chính mình.
Làm sao có thể nhịn? Cứ tiếp tục vậy sao cô cá mặn được???
Dù sao cô cũng phải chỉnh đốn lại. Tư Phù Khuynh siết chặt cổ tay.
Sau đó, những người trên mạng điên cuồng mắng mỏ cô ấy không tự lượng sức mà bám theo Úc Diệu, bịa đặt tin đồn không đứng đắn về
đời tư của cô.
Quốc Tế Thiên Hậu: Tôi có thể đứng đây ngày hôm nay, phải cảm ơn Khuynh Khuynh.
Tác giả: Cực Địa Phong Nhận
Thể loại: Dị Năng, Đô Thị, Huyền Huyễn
Giới thiệu:
Một Bàn Tử 150 cân vô tình nhặt được một viên hạt châu thần bí. Chuyện đầu tiên hắn nghĩ tới là làm sao khiến thịt mỡ trên người
hắn biến mất.
Xung quanh yên lặng một lúc, sau đó lập tức cười ầm lên.
“Trời ạ, thì ra Dương Thiên béo ú viết thư à, thật ghê tởm!” Một nữ sinh có diện mạo bình thường tặc lưỡi nói, cô ta nhìn Dương
Thiên một cái, sau đó còn làm ra vẻ muốn nôn.
“Ha ha ha...”
Dương Thiên cố nén lửa giận trong lòng, ánh mắt tràn đầy chờ mong nhìn về phía Tần Ngữ Huyên.
Lúc này, Tần Ngữ Huyên thờ ơ nhìn quyển sách trong tay, gương mặt không gợn chút sóng.
Trái tim Dương Thiên lập tức lạnh xuống, mặc dù hắn đã sớm biết kết quả sẽ là như thế này, nhưng trong lòng vẫn ôm theo một chút
ảo tưởng. Thế nên, khi Trương Tiến đọc bức thư tình kia, hắn mới không lập tức giật lại.
Kết thúc rồi!
(*) Tên gốc: 野星灯 – Đèn ông sao hoang dã.
Tên Hán – Việt: Dã tinh đèn.
Tác giả: Chung Cận.
Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, chữa lành, HE.
Độ dài: 53 chương + 5 PN.
Dịch: BYY.
Tác gia sa sút tinh thần X Thiếu nữ lạc đường, hơn kém nhau 6 tuổi!
Cố Gia Niên trượt đại học nên về quê ngoại nghỉ hè.
Cô vô tình đi vào căn biệt thự phủ đầy dây bà sơn hổ, bên trong có một quái nhân suốt ngày ru rú không thấy được nắng trong miệng
các vị hương thân phụ lão.
Thậm chí mấy đứa nhỏ còn trộm gọi anh là ma cà rồng.
Khoảnh khắc kỳ nghỉ hè kết thúc, cô đã làm hai việc, thông báo chuyện học lại với bố mẹ, và tỏ tình với anh.
Một cái đã thành công, một cái đã thất bại.
Hai năm sau, Cố Gia Niên đang học hành chăm chỉ tại khoa Trung Văn đầy người tài của Trú đại.
Trong tiết Giám định và Thưởng thức Văn Học nào đó, phân nửa danh mục sách sắp xếp của giáo sư đều đến từ vị tác gia mới đang nổi
tiếng —— dựa vào trường thiên tiểu thuyết và đoản thiên tiểu thuyết trong hệ liệt nhận được các giải thưởng lớn.
Hai giờ sáng Cố Gia Niên ngồi trong thư viện, lật lời tựa của quyển trường thiên tiểu thuyết kia.
Anh viết.
“Khai bút long đong, qua già mươi hồi ngưng viết, đều là vì hiện thực mệt nhoài bào mòn ảo tưởng lãng mạn. Mãi cho đến một ngày,
em gõ cửa nhà tôi, đẩy cánh cửa ngổn ngang hoa phù tang ra, đi vào với một hộp bánh ngọt. Từ đây ánh sáng đổ xuống.”
*
Góc nhìn của Trì Yến.
Trì Yến vừa mới xóa phần mở đầu bản thứ mười hai thì có kẻ không có mắt đột nhiên gõ cửa nhà anh.
Anh sầm mặt đi mở cửa, phát hiện có một đứa nhỏ dè dặt đứng đấy, mắt to da trắng, trong tay còn cầm một hộp bánh ngọt.
Vì nể mặt người lớn, anh miễn cưỡng kết thúc cuộc sống suốt ngày ru rú của mình, bắt đầu chăm sóc đứa nhỏ tự ti sa sút bởi áp lực
nặng nề của kỳ thi đại học.
Cho em chìa khóa.
Cho em ở lại đọc sách.
Đưa em đi khám bệnh.
Đưa em đi dạo phố.
An ủi, động viên, khen ngợi em…
Đứa nhỏ rất lễ phép, cũng rất biết điều, nhưng chưa từng gọi anh là anh.
Cuối cùng cũng chờ đến ngày kỳ nghỉ hè của em kết thúc phải đi học lại, ấy thế mà đứa nhỏ này lại ngượng ngập tỏ tình với anh.
“…”hãy đọc ở trang chính chủ
Trì Yến liếc em: “Thi đại học xong hẵng nói.”
Đợi kỳ thi đại học năm sau của em kết thúc, Trì Yến tính toán thời gian có điểm gởi tin nhắn cho em.
“Điểm như thế nào?”
Nửa ngày sau, em trả lời: “Dạ thi khá tốt.”
Lại gõ qua một dòng: “Cảm ơn anh Trì Yến ạ.”
Anh, Trì Yến.
“…”
Mẹ nó, càng già càng dễ bị lừa.
Một câu nói giới thiệu: Một lần chạy trốn, cách những năm sáng, sao hoang là đèn.(*)
(*) Năm ánh sáng là đơn vị đo chiều dài sử dụng đo trong khoảng cách thiên văn. Ý của câu văn này là: Ở một nơi rất xa rất rất xa,
xa đến mức chỉ có thể thấy được phạm vi thiên hà, ánh sao hoang dã hóa thành ngọn đèn.
Lập ý: Tình yêu và lý tưởng.
BYY nói:
1. Truyện không có gì đau lòng cả, nam chính không có bệnh, nữ chính cũng không có bệnh, nhưng tâm hồn chằng chịt vết thương của
họ sẽ khiến bạn bất giác rơi nước mắt. Vì thế mới gọi đây là một câu chuyện song hướng chữa lành, chữa lành cho bạn, cho tôi, cho
Cố Gia Niên, và cho cả Trì Yến. Nếu bạn nguyện ý đọc, bạn sẽ thấy mình trong đó, tin tôi đi.
Tác giả: ChangNocMi
Thể loại: Ngôn Tình, Nữ Cường...
Giới thiệu:
Diệp Mộ Khanh được sinh ra trong một gia đình quý tộc, truyền thống kinh doanh. Thuở niên thiếu, anh tập trung vào học tập, nối
nghiệp gia đình. Bên cạnh đó, Mộ Khanh cũng quyết định tạo ra cho mình một thế lực riêng. Thứ Mộ Khanh muốn không phải là quyền
lực hay vị thế trong thế giới bóng đêm. Anh chỉ muốn tạo ra một chỗ dựa vững chắc cho tập đoàn Diệp thị trong giới thương trường.
Nhưng những kẻ săn mồi lại không nghĩ như vậy, chúng luôn coi anh là mục tiêu để mổ xẻ.
Lam Tuệ Di là đứ trẻ mồ côi tội nghiệp, vào năm 5 tuổi đã phải chứng kiến mạng sống của ba mẹ bị tước đoạt. Cô bé nhỏ ấy lang
thang khắp nơi chỉ để ăn xin từng đồng, đêm về lại chỉ ngủ dưới những hầm cống dơ bẩn. Cô được cưu mang bởi một người đàn ông, từ
đó cuộc đời cô cũng bước sang một trang khác, huy hoàng hơn.
Một cuộc hôn nhân sắp đặt được diễn ra, một kẻ lạnh nhạt như Diệp Mộ Khanh liệu có thể rung động trước vẻ yếu đuối, ngọt ngào của
Lam Tuệ Di? Cuộc hôn nhân này, ai sẽ là người yêu trước?