Tác giả: ChangNocMi
Thể loại: Ngôn Tình, Truyện Sủng, Đô Thị, Trọng Sinh
Giới thiệu:
Mục Hy không còn gì trong tay, người thân, bạn bè, người yêu…
Ngay cả mạng sống cũng mất.
Mà hết thảy là do tên chồng cũ cặn bã và người bạn thân ghê tởm kia ban cho.
Họ đã cấu kết với nhau khiến gia đình cô tan nát, còn đẩy cô từ thượng xuống, khiến cô chết tức tưởi.
May trời cao có mắt cho cô trọng sinh vào thời điểm 7 năm trước, khi lúc này cô vẫn còn tuổi xuân, còn có người thân và bạn bè.
Một lần nữa sống lại cô quyết phải để cho tra nam tiện nữ nợ máu phải trả bằng máu.
Nhưng bởi vì cô quá đắc ý mà chưa diệt trừ được tra nam tiện nữ thì chính cô đã tự mình chui đầu vào rọ, tình một đêm với chú út
của tra nam.
Thế là con đường trả thù của cô càng thêm đặc sắc khi đè cái danh "thím út" lên đầu tra nam và càng thuận lợi hơn bao giờ hết khi
bên cạnh cô còn có một kị sĩ bóng đêm.
Tác giả: Mạc Lộ Khiết
Thể loại: Ngôn Tình, Đô Thị
Giới thiệu:
Vì cô giật được mạng sống của hắn trở về từ tay thần chết mà hắn dần dần có hứng thú với cô. Từ một tổng tài cao cao tại thượng
trở thành người mặt dày ngày ngày theo đuổi người mình yêu.
Trích đoạn:
“Xin nhường đường! Xin nhường đường!”
Giản Tích Nhu ngồi trên cáng đẩy, cố gắng hết sức hô hấp nhân tạo cho bệnh nhân nằm trên đó, miệng vẫn không ngừng hô to xin mọi
người xung quanh nhường đường. Những bác sĩ, y tá bên cạnh cũng đang dốc sức đẩy nhanh xe cáng về phía phòng cấp cứu nhanh nhất có
thể, ai nấy đều toát mồ hôi hột bởi bệnh nhân này có gia thế không hề tầm thường, chỉ cần có một sai sót nhỏ cũng có thể khiến
bệnh viện xong đời!
Cánh cửa phòng cấp cứu cứ thế đóng lại, đèn bên trên sáng lên báo hiệu một ca cấp cứu chính thức bắt đầu.
Phòng cấp cứu cứ đóng như vậy cho đến gần 4 tiếng sau, một y tá mở cửa bước ra.
Tác giả: Diêm Diêm yany
Thể loại: Cổ Đại, Đam Mỹ
Giới thiệu:
Triều đại Thiên Thủ, năm thứ tám, xảy ra một biến động lớn trong triều.
Tiên đế đột nhiên băng hà, thiên tử bước lên vương vị khi chỉ mới 6 tuổi, thân vương trên tay còn có binh quyền, lại trở thành
người nhiếp chính, phụ tá Thái Hậu chấp chính sau rèm.
Tân đế tuổi nhỏ, Thái Hậu và các đại thần cùng nhau xử lý công vụ, nhưng vì không danh chính ngôn thuận, thế nên trong triều chia
ra nhiều đảng phái, đều muốn phát triển thế lực của chính mình. Vào triều làm quan trong giai đoạn này, phải biết lựa chọn chỗ dựa
thích hợp, kiên định đứng vào hàng.
Chàng tài tử Tô Châu phấn chấn vào Kinh ứng thí, vốn là một người hào hiệp không ưa gò bó trong khuôn phép, song lại vô tình kẹt
giữa chốn quan trường lắm thăng trầm mà không thể tránh thoát.
Những sĩ tử liên tiếp bị hại, thi thể trong quan tài mất tích đầy bí ẩn, kho báu tuyệt trần ẩn dưới bức họa, lời đồn bí hiểm về
Sơn Thần Nương Nương.
Lý Thích là thành Trường An trong lòng cậu, cậu lặn lội nửa đời đi tới chỉ vì ước vọng được ngắm nhìn một lần trong đời. Nếu có
ngày tòa thành ấy sụp đổ, cậu sẽ chỉ có thể phiêu bạt khắp nơi, chẳng chốn dung thân.
Tác giả: Jikken
Thể loại: Đam Mỹ, Đô Thị
Giới thiệu:
Tôn Gia Khải là chủ tịch Tôn thị, Lâm Quốc Minh làm chủ Lâm thị, hai người đều là hai nhân vật phong vân, cũng như hai tập đoàn do
cả hai nên cũng hùng mạnh vô cùng, thực lực hàng đầu thương giới Trung quốc.
Hai người thân thiết như anh ruột thịt, cùng nhau trải qua sinh tử, phiêu bạt khắp nơi, cũng nếm qua bao đau khổ, khó nhọc mới gầy
dựng được cơ nghiệp hiện tại.
Trải qua mười năm phấn đấu, cuối cùng họ cũng có thể gặt hái thành quả, gia đình êm ấm, hạnh phúc, giàu sang, phú quý.
Nhưng mà lòng tham che mờ lý trí, tham vọng khiến con người biến chất, Lâm Quốc Minh đã không màng tình xưa nghĩa cũ, nhẫn tâm tàn
sát gia đình người đã cùng hắn từng sống chết có nhau, xem nhau như anh em ruột thịt nhằm âm mưu độc chiếm khối tài sản to lớn của
Tôn gia.
Thể loại: Trọng sinh, cường cường, 1vs1, 3S, nữ lạnh lùng, nam phúc hắc
Converter: Củ Lạc
Edit+beta: phương's phương's
Nàng là đích nữ tướng môn, ôn nhu trầm tĩnh, lưu luyến si mê Định vương, hy sinh chỉ vì luyến vì tình. Giúp hắn tranh đấu ,giành
thiên hạ, hưng quốc thổ, mạo hiểm thân mình làm con tin nơi đất khách quê người,6 năm phụ tá tưởng đâu sẽ được yêu, trở thành mẫu
nghi thiên hạ. Chẳng thể ngờ, 5 năm trở về, hậu cung đã chẳng còn chỗ cho nàng dung thân . Trong ngực hắn là mỹ nhân tươi cười
xinh đẹp:
-“Tỷ tỷ, giang sơn định rồi, ngươi cũng nên lui.”
Nữ nhi chết thảm, Thái tử bị phế. Thẩm gia cả nhà trung liệt, không một ai may mắn thoát khỏi. Hắn lật ngửa ván bài,khiến cả gia
tộc tang vong!
Thẩm Diệu như thế nào cũng không nghĩ tới, hoạn nạn vợ chồng, chàng chàng thiếp thiếp mà nàng tâm tâm niệm niệm, bất quá chỉ là
một hồi gặp dịp thì chơi. Thật chê cười!
Hắn nói:
-“ Nể tình ngươi theo bồi trẫm 20 năm, ban thưởng toàn thi, tạ ơn đi.”
Ba thước bạch lăng ban xuống, Thẩm Diệu hạ lời thề độc:
《Ngày ta chết, dư cùng nhữ giai vong!》*cái nè không hiểu aaa.help*
Trùng sinh hồi 14 tuổi năm ấy, bi kịch chưa phát sinh, thân nhân còn vui vẻ nói cười, nàng vẫn là đích nữ tương tướng môn văn nhã
dịu dàng. Cực phẩm thân thích rắp tâm hại người, đường tỷ đường muội ác độc vô tình, di nương mới vào cửa như hổ rình mồi, còn có
tên cặn bã ý đồ muốn làm lại trò cũ?
Gia tộc nàng muốn bảo vệ, đại thù muốn báo, giang sơn đế vị, cũng muốn chia 1 bát canh. Đời này, chờ xem ai mới là người cười sau!
Nhưng là hắn ,tiểu Hầu gia Tạ gia, cầm thương rong ruổi trên lưng ngựa,kiệt ngạo thiếu niên, lại đứng ở đầu tường nhà nàng mà ngạo
nghễ:
-“Chẳng phải chỉ là một chiếc ghế hoàng quyền , nhớ kỹ, thiên hạ thuộc về ngươi,nhưng ngươi -- là của ta!”
-- U châu mười ba kinh. -- là của nàng.
-- Mạc Bắc định nguyên thành. -- thuộc về nàng.
-- Giang Nam Dự châu, định tây Đông hải, Lâm An thanh hồ, Lạc Dương cổ thành.
-- cũng là của nàng.
-- tất cả đều của ta, Tạ Cảnh Hành ngươi rốt cuộc muốn cái gì?
-- ân, nàng. --- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ -------- Lúc ban đầu hắn hờ hững nói:“Thẩm gia và tạ gia hai nhà
phân biệt rõ ràng, Thẩm gia nha đầu ngươi đột nhiên lại tốt vậy,chắc chắn không có hảo ý!”
Sau lại hắn bình tĩnh nói:
-“Đều là những người không có mắt , Thẩm Diệu nàng nên an phận, có bản hầu chịu trách nhiệm, ai dám bức nàng lập gia đình?” Sau
nữa hắn ngạo kiều nói:
-“Càn Khôn nhiều chuyện cũng không gì hơn cái này. Thẩm Kiều Kiều, vạn dặm giang sơn, nàng và ta hai người chia cắt như thế nào?”
Cuối cùng, hắn khí phách vung tay lên:
-“Tức phụ, chia đến chia đi thật phiền toái, chẳng phân biệt được ! Tất cả đều thuộc về nàng, vậy được chưa,nhưng nàng là của
ta!”
Thẩm Diệu:
-“Cấp bản cung lệnh bài xuất cung!”
Tác giả: 고독하다
Thể loại: Đam Mỹ, Trọng Sinh
Giới thiệu:
Gia Ý vừa chào đời đã bị cha mẹ mình bỏ rơi.
Cậu không hiểu sao họ lại làm như vậy.
Cậu là một gánh nặng ư? Cậu không xứng đáng được thương yêu sao?
Ngay cả những đứa nhỏ xóm cũng giễu cợt, ức hiếp cậu vì cậu không có gia đình.
Nhưng đó đâu phải lỗi của cậu.
Từ nhỏ đến lớn Gia Ý không hiểu được cái gì gọi là tình cảm. Chính cậu cũng không dám mơ tưởng trong cuộc đời mình sẽ dám thích
ai... Cho đến khi gặp được Hạo Hiên.
Anh ấy đến bên cạnh cho cậu, cho Gia Ý biết thế nào được gọi là tình yêu, lần đầu tiên trong đời có người nguyện ý nắm lấy tay,
lần đầu tiên cậu biết cười là như thế nào, lần đầu tiên có người làm ta biết hóa ra sống trên đời này còn có ý nghĩa.
Bạn đang đọc truyện Lưu Hương của tác giả Sở Hàn Y Thanh. Mở đầu câu chuyện là Dịch Bạch Đường tỉnh lại phát hiện bản thân bị bắt
cóc.
Trong lúc nguy hiểm, bọn phát rồ kia định đánh Dịch Bạch Đường, thì lại có một người lạ lại đỡ thay cho Dịch Bạch Đường.
Hắn đang ở trong một tình thế khó lường và đáng sợ, nhưng hắn lại không bối rối, hoảng sợ quá nhiều.
Nhờ vào khả năng của bản thân, kĩ năng nấu nướng tuyệt định và phương pháp riêng, hắn đã khiến bọn cướp kia phải tự nhạn quả đắng,
cũng giải thoát mình khỏi bọn họ.
Từ lần ngoài ý muốn này, người đàn ông đã hỗ trợ hắn, người tên Thương Hoài Nghiên kia đã chính thức bước bào sinh hoạt bình lặng
của hắn
Lối hành văn linh hoạt, êm tai, trôi chảy tự nhiên. Mở đầu từ một vụ bắt cóc, thông qua ngôn ngữ miêu tả tâm lý đã khắc họa rõ nét
tính cách của vai chính, sự cố mở đầu tràn ngập tính hí kịch. Theo đó, tình tiết được đẩy lên cao trào, tính cách của hai người
ngày càng trở nên rõ nét, bếp trưởng cao lãnh cùng với Teddy nhỏ đã thâm nhập vào nội tâm của độc giả, đồng thời, các yếu tố mỹ
thực trong tác phẩm cũng khiến cho toàn bộ câu chuyện hấp dẫn hơn rất nhiều.
Tác giả: to_the_eternity
Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh
Giới thiệu:
Cơ thể đau đớn giống như bị xé rách ra vậy. Hơi thở ấm áp của người đàn ông phả trên cổ Trương Tuyết Chi. Cô đau đến mức mỗi lỗ
chân lông như nở ra, mồ hôi lạnh chảy nhỏ giọt trên má. Khi anh tấn công mạnh mẽ vào tuyến phòng thủ cuối cùng của cô, cô bỗng
dưng muốn bật khóc. Cô mong chờ lâu như vậy, cuối cùng…
Động tác của người đàn ông càng ngày càng mạnh mẽ, giống như đang vô cùng bất mãn, hận không thể nghiền nát cô.Hai tay cô túm chặt
vào ga giường, đón lấy động tác của anh, cơ thể giống như đã vỡ ra một nửa, nhưng vẫn ngoan cố nghiến chặt răng, không phát ra
tiếng nào. Giống như một con dã thú đã bị bỏ đói lâu ngày, người đàn ông vô cùng hung hăng, không hề để ý đến cảm nhận của cô.
Cuối cùng, anh thấp giọng gầm một tiếng, kết thúc. Người đàn ông nằm trên người cô, phòng ngủ yên ắng không một tiếng động, từ đầu
đến cuối, cô không nói một câu gì.
Editor: Quy Linh Cao
Số chương: chưa rõ
Tiến độ edit: 2c/1 tuần
Liêu Đình Nhạn - Một đệ tử nhập môn không có thiên phú, không có tài năng gì đặc biệt, thế mà lại có thể chế trụ được sư tổ đại ma
đầu của Canh Thần Tiên phủ. Mọi người bàn tán, bát quái, ngạc nhiên, tò mò...
Xin hỏi Liêu sư muội, bí quyết của ngươi là gì?
Liêu Đình Nhạn:... Nhờ vào bản năng của cá muối* chăng?
*Cá muối - 咸鱼: những người lười nhác, không ước mơ, không lý tưởng.
Giới thiệu:
Đây là một câu chuyện chữa lành ấm áp, tặng cho những ai đang cố gắng hết mình trong cuộc sống.
Trích đoạn:
“Ngươi vốn không biết ta đã trải qua những gì, cho nên mới có thể nói thoải mái như thế.” Ta không hề thay đổi thái độ.
“Ta không biết ngươi đã trải qua cái gì, nhưng ta có thể nhớ rõ bản thân ta đã từng trải qua chuyện gì, để ta kể cho ngươi nghe
một chút, xem ai mới là người không thuận buồm xuôi gió nhé.”
Ta quay đầu liếc nhìn nàng, phát hiện trên khóe miệng nàng treo nụ cười mỉm, là nụ cười khiến cho người ta nhìn thấy vô cùng yên
lòng.
“Mạnh Tử từng nói: Trời định giáng cho người nào trách nhiệm lớn lao, ắt trước tiên sẽ khiến cho họ khốn khó tâm trí,
nhọc nhằn gân cốt, thân xác bị đói khát, chịu nỗi khổ sở nghèo túng, làm việc gì cũng không thuận lợi. Như thế
là để lay động tâm trí người ấy, để tính tình người ấy trở nên kiên nhẫn, để tăng thêm tài năng cho người ấy.”
Giọng nói của nàng nhẹ nhàng vang lên bên tai ta, “Nếu ông trời đã lựa chọn đưa ngươi đến với thế gian này, chứng tỏ ngươi có tư
cách được sống, ngươi có vốn liếng để đối mặt với tất cả khốn khổ. Nếu tùy tiện bỏ qua cơ hội sống sót, kiếp sau ắt sẽ không cho
ngươi đầu thai. Đương nhiên, một người có sống được hay không, vĩnh viễn do chính bản thân người đó quyết định.”
Sau đó, nàng nói cho ta biết, nàng tên là Mộ Hàn.
Tag: giang hồ ân oán, yêu sâu sắc, duyên trời tác hợp, báo thù ngược tra
Bạn đang đọc truyện Mang Theo Bảo Bảo Bỏ Trốn. Vợ! Em Đừng Hòng! của tác giả Nguyệt Cầm Ỷ Mộng. Vì là một Beta sức khoẻ kém, thế
nên cả gia đình không ai ưa thích cậu.
Cha mẹ không quan tâm, anh chị em đều không thích chơi cùng cậu.
Anh lại trái ngược cậu hoàn toàn, là một người vô cùng loá mắt, một tướng quân Alpha xuất chúng với xuất thân cao quý.
Hai người vốn nên là hai đường thẳng song song cách nhau mười vạn tám ngàn dặm, vì cớ gì rối cùng một chỗ?
"Bảo bối, chúng ta không cần cha có được không? Con chỉ cần ba ba thôi là đủ rồi đúng không nào?"
"Phu nhân, em đừng mơ tưởng! Tôi đã để em chạy một lần, sao có thể để em chạy lần thứ hai?"
Bạn đang đọc truyện Khói Hoa Lãnh Cung của tác giả Thanh Uẩn Tương Ly. Trước khi rời đi, người kia nói chờ hắn trở về…
vào lúc hoa đỗ quyên nở.
Thẩm Huyền Quân không chút suy nghĩ, cũng không cảm giác được dự báo không may cho mối tình này khi trong tim trong lòng đều tràn
đầy hạnh phúc.
Hoa đỗ quyên, là hoa bạc mệnh, là hoa khóc thương vì ly biệt…
Hai người họ...
Rốt cuộc ai đáng hận hơn ai?
Trong nụ hôn ẩm ướt đầu lưỡi đan xen, giữa răng môi có tiếng liếm láp ái muội, hắn đã nghĩ đến điều gì?
Bạn đang đọc truyện Sau Khi Tôi Block Người Mình Thầm Thương của tác giả Cổ Kim. Lâm Hạ: Tại sao không ai bảo tôi, sau khi chặn
WeChat thì người khác vẫn nhận được tin nhắn mình gửi thế?
Y Thương: Mình bảo cậu rồi mà.
Lâm Hạ: Cảm ơn, quê chết đi được.
Y Thương: Quê hương gì, cậu hời được bạn trai đấy thôi.
Bạn đang đọc truyện Em Thật Là Thơm của tác giả Trà Trà Hảo Manh. Sau khi Túc Yểu chết, tiếc nuối lớn nhất là không thể vuốt tóc
Đông Thanh, vỗ về an ủi hắn: “Ta không sao đâu mà, thật đấy.”
Sau đó, Đông Thanh rời khỏi phủ Thừa tướng, Túc Yểu còn tưởng từ nay về sau sẽ không bao giờ gặp lại hắn.
Nàng thật sự không ngờ tới, Đông Thanh bỏ đi, là để báo thù cho nàng.
Nhìn đôi tay hắn nhuốm máu tươi, người vốn không thích máu như nàng, lại chẳng chút sợ hãi, chỉ có đau lòng, đau lòng cho Đông
Thanh.
Túc Yểu nghĩ, nếu có kiếp sau, nàng nhất định sẽ cùng Đông Thanh, hạnh phúc ở bên nhau.
Sau đó, Túc Yểu trọng sinh.
Sau khi Túc Yểu quay về quá khứ, không hề có ý muốn báo thù. Ân oán đời trước, không cần thiết phải dây dưa tới đời này.
Tác giả: Huỳnh Khánh Vy
Hình như số 7 có một mối quan hệ với cõi Âm mà không ai giải thích được.
Lạc Gia Hân, cô thiếu nữ 19 tuổi có nét đẹp tựa thiên thần, sinh vào ngày 7 tháng 7 cũng không ngoại lệ.
Núi sâu có đạo quan, hương hỏa sớm tàn lụi.
Kẻ hèn bất tài, tuổi vừa mới mười chín, từ nhỏ liền là một tên đạo sĩ, bên trên có sư huynh mười mấy vị, dưới chỉ còn nhỏ nhỏ nhất, tục xưng quan môn đệ tử. Sư môn nghèo quá, các sư huynh khó nhịn kham khổ, may mắn chưởng môn sư tôn rộng rãi , mặc cho các sư huynh giải thể mà đi.
Sau có ba vị sư huynh sai đường biết quay lại, tuổi tác khá lớn, đều có bốn năm mươi.
Được sư tôn xem trọng, chết trước truyền chức chưởng môn tại tiểu đạo, nhưng không luận niên tuế hoặc tư lịch đều không có thể phục chúng, ba vị sư huynh không phục. Sư môn bất hạnh, tiểu đạo không phải quả hồng mềm, tuyệt không nhượng bộ, tới tranh chấp nội bộ.
Dưới núi trong thôn, có tân cử nhân, chính là tiểu đạo phát tiểu, sư tôn trôi qua trước cũng có bàn giao, hộ tống hắn vào kinh đi thi. Nghĩa bất dung từ, lại cho tiểu đạo nhân gian đi một lần, trở về sẽ cùng các sư huynh đấu!
Một cái vĩ đại đế quốc vừa mới sinh ra, thời đại mới sẽ đến.
Lưu Trường đã từng nghĩ tới muốn hay không tranh một chuyến này đại vị, bởi chính mình tới dẫn đầu cái này mới tinh đế quốc, thế nhưng là hắn nhìn xem chính mình chung quanh, Lưu Bang, Lữ Hậu, Lưu Doanh, Lưu Hằng. . . Ừ, còn sống không tốt sao?
Kết quả là, Lưu Trường đeo lên người xuyên việt sỉ nhục Cái mũ, bắt đầu Ngồi ăn rồi chờ chết cá ướp muối sinh hoạt.
Lại tên 《 ta ngu xuẩn Âu Đậu Đậu 》, 《 oa nhi này nếu là Hạng Vũ a? 》, 《 cùng ngươi dạng này Côn trùng sao có thể chữa cho tốt đại hán 》 các loại.
Thiếu niên Lục Minh, huyết mạch bị đoạt, biến thành phế nhân, nhận hết khuất nhục. May mắn được Chí Tôn Thần Điện, trọng sinh vô thượng huyết mạch, từ nay về sau chân đạp thiên tài, một đường phản ngược, đạp vào nhiệt huyết huy hoàng đường. Phệ vô tận sinh linh, dung Chư Thiên huyết mạch, vượt qua thiên sơn vạn thủy, xông cửu thiên thập địa, bại tận thiên hạ anh hào, tu Chiến Long chân quyết, thành tựu Vạn Đạo Long Hoàng.
---------
♥♥♥ ỦNG HỘ ĐỂ TA CÓ ĐỘNG LỰC CV NHÉ! ♥♥♥
Các bạn ủng hộ bằng 4 phương thức:
1. Đánh giá chất lượng truyện và bản convert.
2. Bấm đề cử, tặng hoa ❁.
3. Ấn nút Tặng kẹo ???? cuối chương.
4. Ấn Nút like
Chân thành cảm ơn
Mỗi một lần sửa hiện thực, đều sẽ làm tương lai phát sinh biến hóa.
Tận mắt nhìn thấy nhân loại văn minh tại 1500 năm sau diệt vong, ngoài ý muốn thu hoạch được xuyên qua tương lai năng lực Phong Kỳ lựa chọn không ngừng khởi động lại thời gian tuyến, thông qua tình báo vì nhân loại văn minh tranh thủ một chút hi vọng sống.